Ngay lúc Tứ Hung Tru Tiên trận bị phá, Trương Văn Trọng cũng từ hình dạng của Lão Tử khôi phục lại dáng dấp của mình, suy yếu thở hổn hển, trên mặt lộ ra vẻ uể oải.
Liên tiếp sử dụng Vạn Yêu Đồ Sách, Thuần Dương kiếm pháp với Lão Tử Ngủ Thiên trận, đã đem linh lực trong cơ thể hắn nghiền ép sạch sẽ, thậm chí dù là thể lực cũng không chống đỡ nổi.
Hắn lấy ra hai bình sứ bên trong Càn Khôn Hồ, một bình ném cho Trần Hi, mệnh lệnh đưa cho Mình Xà và ngủ độc yêu.
Chính hắn mở một nắp bình, ngừa đầu đem toàn bộ đan dược bên trong bỏ vào trong miệng.
Ngay khi hai nắp bình mở ra, một hương thơm nồng nặc thấm tận ruột gan cũng dào dạt lan tỏa tại Băng Xuyên sơn, không chỉ có Thái Thuận Công cùng Mạc Thiên ngửi được hương thơm này, dù là những người tu chân đến tiếp viện Trương Văn Trọng đứng xa xa cũng ngửi thấy được.
Hương thơm này, không chỉ làm bọn họ tỉnh lại từ trong nỗi khiếp sợ, càng làm họ kinh ngạc cùng hiếu kỳ, liền suy đoán:
“Hương thơm này, ai biết là mùi vị của đan dược nào phát ra không?”
“Thật kỳ quái, ngửi thấy hương thơm này, linh lực chạy đường dài của ta, đã mơ hồ có dấu hiệu khôi phục.”
“Ta cũng như vậy thật không biết Trương tiên sinh bọn họ đang dùng đan dược gì, không ngờ có công hiệu thần kỳ như vậy.”
Lục Hòe trưởng lão của Linh Xu phái, lúc này mở to hai mắt, nhìn chằm chằm đan dược màu vàng do Trần Hi đang cấp cho Mình Xà cùng ngủ độc yêu, bởi vì quá mức khiếp sợ, thân thể nhịn không được run rẩy lên, dùng thanh âm run run, chỉ tay nói: “Đan dược này.., Chẳng lẽ là.., Chẳng lẽ là...”
“Lục Hòe trưởng lão, đan dược kia là gì vậy? Ông mau nhanh nói nha.” Người tu chân đứng bên cạnh hắn liền hỏi, cả đám đều vò đầu bứt tại, hận không thể tát hắn vài bạt tại, làm cho hắn mau nói nhanh, đừng ấp a ấp úng chọc người nóng ruột.
Lục Hòe hít sâu một hơi, cuối cùng đề tình tự hơi binh ổn một chút, nhưng thanh âm của hắn vẫn còn run: “Từ màu sắc của đan dược, hương vị cùng công hiệu mà xem, nó rất có khả năng chính là lục phẩm đan dược - Tam Thanh Đại Đạo Đan.”
Câu nói của hắn làm những người tu chân có mặt liền sôi trào lên, ồn ào nói:
“Cái gì? Lục phẩm đan dược Tam Thanh Đại Đạo Đan? Là loại đan dược có thể khôi phục linh lực thật nhanh trong khoảng thời gian ngắn nhất? Nhưng đan dược đó không phải thất truyền rồi sao? Trương tiên sinh có được từ chỗ nào?”
“Trước là ngũ phẩm Tị Độc Đan, hiện tại là lục phẩm Tam Thanh Đại Đạo Đan...Trương tiên sinh này, rốt cục có được bao nhiêu cao phẩm linh đan? Sẽ không phải tùy lúc, đột nhiên lại móc ra một đống đan dược thất bát phẩm ra đi?”
“Lục phẩm Tam Thanh Đại Đạo Đan, có thể nói phi thường trân quý, thế nào ở trong tay Trương tiên sinh, giống như đường đậu không đáng tiền vậy? Các ngươi xem, hắn không chỉ một hơi ăn hết một binh, còn xuất ra đưa cho thủ hạ cùng yêu sủng của hắn.
Trời ạ thủ hạ của hắn mới có tu vi Trúc Cơ kỳ, không ngờ cũng ăn một viên..
.Đây cũng thật..
, thật quá lãng phí đi thôi?”
Mọi người còn đang tấm tắc kỳ lạ, có người đột nhiên nói: “Xem ra, trong tay Trương tiên sinh, Tam Thanh Đại Đạo Đan hẳn có số lượng không ít.
Có thể, chúng ta từ chỗ hắn, cũng mua được vài viên Tam Thanh Đại Đạo Đan.
Những lời này của hắn, làm cho những người tu chân đang có mặt mắt lóe tỉnh quang, kích động không ngớt.
Dù sao, Tam Thanh Đại Đạo Đan, chính là lục phẩm đan dược.
Nếu như có thể từ chỗ Trương Văn Trọng mua được một ít, vô luận là đối với tông phái hay chính mình, cũng có chỗ tốt thật lớn lao.
Những người tu chân lại lần nữa móc ra điện thoại hay thông tin phù, bắt đầu liên lạc sư phụ trưởng bối trong nhà mình, đem việc này hồi báo lên trên.
Mà chỉ thị bọn họ nhận được, cũng nhất trí kinh người: “Mặc kệ nỗ lực bao nhiêu sự trả giá, cũng phải nghĩ được biện pháp mua được Tam Thanh Đại Đạo Đan từ chỗ Trương Văn Trọng.”
Cùng lúc đó Thái Thuận Công và Mạc Thiên mặt mày xám như tro tàn.
Tuy rằng bọn hắn có thể bảo trụ tính mạng trong thế tiến công của Lão Tử Ngủ Thiên trận, nhưng đệ tử Phù Bảo Tông đã bị bỏ mình theo Tứ Hung Tru Tiên trận tan vỡ.
Mà những đệ tử may mắn chưa chết, cũng mang theo vết thương hoặc nhiều hoặc ít, đừng nói là tiếp tục tác chiến, thậm chí đứng lên cũng tương đối trắc trở.
Mà trên người Thái Thuận Công cùng Mạc Thiên, cũng có một ít vết thương, nhưng so sánh với những đệ tử khác của Phù Bảo Tông thì còn tốt hơn nhiều.
Lúc này, nhìn thấy Trương Văn Trọng đổ nguyên một binh đan dược vào mồm, bọn hắn lập tức run rẩy lên.
Tuy rằng bọn hắn không nhìn ra Trương Văn Trọng uống Tam Thanh Đại Đạo Đan, nhưng vẫn đoán được công hiệu của loại đan dược này tám chín phần mười dùng để bổ sung linh lực.
“Không thể để hắn khôi phục linh lực, nếu hắn khôi phục, Phù Bảo Tông chúng ta sẽ bị diệt vong...” Thái Thuận Công nhìn Mạc Thiên, dùng thanh âm như nức nở nói, mong muốn có được sự bang trợ từ sư huynh của mình.
Mạc Thiên cũng không làm cho hắn thất vọng, từ trên người lấy ra sáu phù chú Cùng hai kiện pháp bảo, nói: “Chúng ta chỉ có thể thừa dịp người này cùng yêu sủng của hắn đang khôi phục linh lực, dùng phù chú và pháp bảo hợp lại một lần.
Nếu có thể giết chết hắn, Phù Bảo Tông chúng ta xem như có thể vượt qua kiếp nạn này.
Nếu như không thể giết được hắn, chúng ta thừa dịp hắn đang đối kháng dây dưa với phù chú cùng pháp bảo, nhanh thoát khỏi đây.
Chỉ cần hai người chúng ta không chết, vẫn còn cơ hội trọng chắn Phù Bảo Tông, báo thù rửa hận.”
“Mạc sư huynh nói đúng.” Thái Thuận Công gật đầu nói, vội