Trương Văn Trọng lấy điện thoại ra xem, người gọi tới không phải ai khác, chính là người phụ Trách Đặc cần tổ tại Vân Thai thị, Lâm Phong.
Lúc này Lâm Phong gọi điện thoại tới cũng chính là chuyện binh thường.
Dù sao hắn là người phụ Trách Đặc cần tổ nơi này, trong huyện Ẩn Ngạc xuất hiện chuyện kinh thế hãi tục như vậy, hắn làm sao khả năng làm như không nhìn thấy?
Quả nhiên, khi Trương Văn Trọng tiếp máy, Lâm Phong bỏ qua cả những lời hàn huyên khách sáo, trực tiếp đi thằng vào vấn đề hỏi: “Trương tiên sinh, trận Hỏa vẫn Tỉnh Kiếp thanh thế lớn đánh xuống huyện Ẩn Ngạc hôm nay là do người của Phong Sơn phái đưa tới phải không?”
“Không sai, là người chúng tôi đưa tới, còn phải phiền phức Đặc cần tổ thay tôi giải quyết tốt hậu quả.
Đương nhiên chúng tôi cũng sẽ không để Lâm đội trưởng làm không, đáp ta khẳng định sẽ không thiếu được.” Trương Văn Trọng không chỉ không phủ nhận, trái lại còn hướng Lâm Phong đưa ra một yêu cầu.
Lâm Phong cười khổ nói: “Trương tiên sinh, thanh thế lần này các vị đưa ra làm mọi người kinh sợ, cũng khiến làm cho quá lớn một chút đi thôi? Anh có thể còn chưa biết phải không? Chính bởi vì Hỏa vẫn Tỉnh Kiếp lần này, làm toàn bộ huyện Ẩn Ngạc, thậm chí toàn bộ Vân Thai thị, đều tràn ngập một loại tỉnh tự khủng hoảng.
Rất nhiều dân chúng đều nghĩ, thiểm điện quái dị ngày hôm trước vào mây đen áp thành ngày hôm nay, lại có vẫn thạch rơi xuống đất, đó là điềm báo trước của thiên tai phủ xuống.
Có rất nhiều người, thậm chí thừa dịp nghỉ tết, đã dời nhà đi ra tỉnh ngoài...
Trương Văn Trọng đúng thật không ngờ, trước sau hai lần kiếp số đã làm dân chúng Vân Thai thị nảy sinh khủng hoảng, thế cho nên ảnh hưởng sinh hoạt bình thường của họ điều này làm cho hắn cảm giác có chút xấu hồ.
Lâm Phong nói xong, giọng nói đột nhiên lại chuyển, vừa cười vừa nói: “Bất quá tôi cũng phải cảm tạ các vị.
Căn cử quản chế của Đặc cần tổ có mấy tông phái đến tham gia hội đấu giá tu chân, bởi vì có oán hận chất chứa, đang âm thầm mưu đồ giết chết đối phương.
Nhưng bởi vì ngày hôm nay các vị làm ra màn kịch này, để cho bọn họ triệt để bỏ đi ý niệm sống mái với nhau tại Vân Thai thị trong đầu.
Vì thế tôi còn phải nói tiếng cảm tạ với anh.
Được rồi, chuyện trấn an lòng dân, tiêu trừ khủng hoảng anh không cần quan tâm nữa, Đặc cần tổ nhất định sẽ làm thỏa đáng, về phần đáp ta sao, thì thôi đi.
Dù sao Trương tiên sinh và Phong Sơn phái, có thể nói bang trợ Đặc Cần tổ còn nhiều hơn.
Làm chút việc cho các vị, cũng hẳn nên làm.”
Lâm Phong cũng không phải đang nói mạnh miệng.
Công tác của Đặc cần tổ, ngoại trừ giám thị, diệt trừ những tu sĩ tà giáo hay yêu ma quý quái làm nguy hại đến dân chúng bình thường, chính là còn tiêu trừ khủng hoảng do dân chúng tận mắt nhìn thấy sự kiện thần quái.
Đối với việc làm sao tiêu trừ tâm tình khủng hoảng của dân chúng, bọn họ đã sớm tổng kết, chế định ra phương pháp thiết thực hữu hiệu.
Trương Văn Trọng cũng biết điểm này, cho nên hắn cũng không đưa ra nghi vấn, chỉ mỉm cười cảm tạ: “Vậy phiền phức các vị.”
Lâm Phong cũng cười: “Phiền phức cái gì? Đây là điều chúng ta phải làm.” Nói xong hắn chuẩn bị gác điện thoại.
Trương Văn Trọng đột nhiên nhớ tới một việc, hỏi: “Ai, Lâm đội trưởng, ngày hôm nay trong hội đấu giá tu chân, thế nào không nhìn thấy anh?”
Vừa nghe Trương Văn Trọng hỏi việc này, Lâm Phong chợt thở dài nói: “Nói ra từ hừng đồng hôm nay..
.Bắt đầu, tôi vẫn bận rộn cho đến bây giờ, bận đến mức cả người sắp điên lên mất rồi, làm gì còn thời gian đến tham gia hội đấu giá? Lúc này gọi điện thoại cho anh cũng phải tranh thủ thời gian.”
“Ác?” Trương Văn Trọng nhíu mày, hỏi: “Xảy ra chuyện gì sao?”
Lâm Phong hồi đáp: “Ai, đích thật là một chuyện làm kẻ khác đau đầu.
Anh biết, tôi ngoại trừ thân phận phụ Trách Đặc cần tổ tỉnh này, còn đảm nhiệm chức đội trưởng đội hình cảnh Vân Thai thị.
Vào hừng đông hôm nay hình cảnh đội liên tục nhận được điện thoại báo nguy có tám án mạng phát sinh.
Chuyện xảy ra ở tám địa phương khác nhau, hơn nữa tuổi tác người thụ hại, giới tính, thân phận đều hoàn toàn khác nhau.
Thế nhưng có một chút giống nhau - đầu của bọn họ đều bị cắn rớt...
Bởi vì chuyện này quá mức tàn nhẫn, nhưng lại không tra ra hung thủ là ai, cho nên còn tạm thời ở giai đoạn bảo mật, cũng không tiết lộ với giới truyền thông.
Thế nhưng Lâm Phong cũng không giấu diếm Trương Văn Trọng điều gì, mà báo lại tĩnh hình thực tế.
Bởi vì hắn tin tưởng Trương Văn Trọng tuyệt đối sẽ không đem chuyện này tiết lộ ra ngoài.
Hơn nữa hắn cũng hi vọng có thể thu được giúp đỡ từ chỗ Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng nhạy cảm bắt được một động từ trong câu nói, vội vàng hỏi: “Chờ một chút, anh nói đầu của tám người, đều bị cắn đứt?”
Lâm Phong hồi đáp: “Không sai, từ vết thương trên cồ đến xem, đầu của tám người đều bị mãnh thú nào đó cắn đứt.
Hơn nữa ngoại trừ đầu, những bộ vị khác trên người bọn họ đều hoàn hảo không tổn hao gì.
Cho nên tôi hoài nghi, chuyện này cũng không phải do người làm, cũng không phải là mãnh thú bình thường gây ra.
Có khả năng cực lớn, là một con yêu quái hung tàn tạo ra.
Cho nên tôi không chỉ xuất động người của đội hình cảnh triến khai công tác điều tra, còn điều động thành viên của Đặc cần tổ ở quanh những huyện thuộc Vân Thai thị triển khai sưu tầm.
Chỉ tiếc từ hừng đồng đến bây giờ vẫn không có nửa điểm đầu mối...
Vừa nghe Lâm Phong nhắc tới hai chữ “yêu quái”, Trương Văn Trọng bỗng nhiên nhớ tới từ miệng chưởng môn Tần Thiên Long của Âm Kiệt phái hỏi ra được tên của
“Ngạo Sơn đại nhân” hai tên yêu quái.
Tám án mạng mất đầu, cùng hai người bọn chúng có liên quan gì không?
Nghĩ tới đây Trương Văn Trọng vội vã đem việc này báo cho Lâm Phong biết.
Khi nghe Trương Văn Trọng nói, tỉnh thần Lâm Phong vốn đang có chút uể oải, đột nhiên biến thành phấn chắn: “Theo lời của Tần Thiên Long, có hai yêu quái tên “Ngạo, Sơn đại nhân” sao? Ản...Từ tình huống hiện nay đến xem, hai người bọn hắn thật đúng là người hiềm nghi lớn nhất trong tám vụ án mạng, ai, Trương tiên sinh, anh vừa nói, anh từ miệng Tần Thiên Long chiếm được hình ảnh của hai yêu quái? Có thể đưa cho tôi một phần hình ảnh không?”
Trương