Nhìn vẻ mặt vui mừng của mọi người, Trương Văn Trọng thu thập một chút tâm tình, cũng không đem chuyện Lâm Phong vừa báo nói ra.
Chuyện này do chính hắn quan tâm là được, không cần làm mọi người cùng lo lắng, gây nhiễu tâm tình tốt của họ.
Sau khi dùng Đạo Cơ Đan giúp mọi người trở thành người tu chân, hắn cũng không vội vã cùng mọi người rời khỏi đây, trở về nhà mà cùng mọi người ở lại trong hội sở Mục Mã Trưởng.
Bởi vì thông báo ra ngoài đã ngừng kinh doanh, lúc này bên trong hội sở trống trải vắng vẻ.
Ngoại trừ đệ tử Phong Sơn phái đi lại, cũng không nhìn thấy người ngoài.
Đối với người của Trương gia cùng Vưu Giai vừa mới trở thành người tu chân mà nói, hội sở Mục Mã Trưởng không thể nghi ngờ là một nơi thích hợp nhất.
Sau khi dàn xếp xong chọ mọi người, giải đáp giúp họ một ít vấn đề trong việc tu luyện, Trương Văn Trọng để họ đi tu tâm.
Gọi là tu tâm, cũng không phải để tăng trưởng linh lực, mà là để củng cố tu vi, ngưng luyện đạo tâm, để ngừa chuyện tẩu hỏa nhập ma xuất hiện.
Không chỉ là bọn họ dù là Tô Hiểu Hồng cũng bị Trương Văn Trọng lệnh đi tu tâm.
Cô gái nhỏ này, tuy rằng mượn dược hiệu của Cửu Phẩm Tam Liên Đan và Cửu Chuyến Bồi Anh Đan trực tiếp từ Kim Đan sơ kỳ nhảy lên tới Nguyên Anh sơ kỳ.
Thế nhưng đạo tâm của nàng cũng không vững chắc, nếu như không tranh thủ thời gian để cô động, rất khả năng sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Tuy rằng hắn có nhiều phương pháp ứng phó tẩu hỏa nhập ma, nhưng dù sao cũng tổn hại đối với thân thể và linh lực của Tô Hiểu Hồng.
Cho nên đề phòng chuyện chưa xảy ra cũng vẫn rất trọng yếu.
Thanh tu, đối với người như Tô Hiểu Hồng trời sinh tính nết sôi nổi, thật sự có chút phiền muộn.
Thế nhưng chuyện này do Trương Văn Trọng lệnh xuống, tuy rằng trong lòng nàng có khó chịu, nhưng cũng chỉ đành gật đầu đồng ý, ngoan ngoãn đi vào phòng dành sẵn, bắt đầu bế quan thanh tu, ngưng luyện đạo tâm.
An bài thỏa đáng cho mọi người xong, Trương Văn Trọng lại phái một đệ tử Phong Sơn phái đến đón Lưu Phong Huy về hội sở Mục Mã Trưởng.
Lại nói, Lưu Phong Huy đến huyện Ẩn Ngạc sớm hơn Trương Văn Trọng, vừa rồi trận Hỏa vẫn Tỉnh Kiếp thanh thế kinh người hắn cũng nhìn thấy.
Bởi vì cách rất gần, cho nên hắn cũng cảm giác được trận kiếp số gây cho hắn sự áp bách cường đại.
Trong lòng vừa khiếp sợ lại vừa có chút hưng phấn.
‘Trận Hỏa vẫn Tỉnh Kiếp này, nhất định do một vị sư huynh trong Phong Sơn phái đưa tới.
Không nghĩ ra, hắn lại dễ dàng vượt qua như vậy...” Nhìn bầu trời khôi phục trong xanh, Lưu Phong Huy túm chặt nắm tay, nói: “Chỉ cần ta được ân sư giáo dục, chăm chỉ khắc khổ, chuyên cần tu luyện, tin tưởng rất nhanh cũng sẽ có được một ngày như thế.”
Ngay khi Lưu Phong Huy chuẩn bị bắt đầu tu luyện, tên đệ tử Phong Sơn phái phụng mệnh Trương Văn Trọng đến tìm hắn, dẫn hắn về hội sở Mục Mã Trưởng, đi tới gian phòng của Trương Văn Trọng.
Trên đường, Lưu Phong Huy nhìn thấy nóc nhà hồ bơi bị kiếp số phá hủy, tuy rằng không mở miệng nói, nhưng âm thầm nắm chặt nắm tay, trong lòng đang nỗ lực khuyến khích bản thân.
Sau khi gặp được Trương Văn Trọng, Lưu Phong Huy cung kính hành lễ đệ tử, dò hỏi: “Sư tôn, không biết thầy triệu đệ tử đến đây, có chuyện gì cần phân phó?”
“Không nên câu thúc, tùy tiện ngồi đi” Trương Văn Trọng chỉ chỉ cái ghế trong phòng.
“Đa tạ sư tôn.” Lưu Phong Huy vẫn thật cung kính, tuy nói ngồi lên ghế, nhưng mông cũng chỉ là ghé lên một chút.
Lưu Phong Huy trải nhiều gian khó, chung quanh vấp phải trắc trở nhiều năm như vậy, cuối cùng được trở thành đệ tử Phong Sơn phái, lại được Trương Văn Trọng thu làm môn hạ.
Tất cả đối với hắn vô cùng quý trọng.
Hắn không muốn mất đi, nên đối với mỗi một đệ tử Phong Sơn phái đều vô cùng cung kính, đối với sư tôn như Trương Văn Trọng thì càng là như thế.
Thấy hắn cẩn thận như vậy, Trương Văn Trọng cũng không khuyên nhiều, trực tiếp đem mục đích của mình nói ra: “Ta gọi ngươi qua đây, là muốn hướng ngươi tìm hiếu chút tin tức về việc chế tạo pháp bảo giả.”
Đối với việc Lưu Phong Huy chế tác pháp bảo giả, tuy rằng hắn có thể nhìn ra một ít mảnh khóe kẽ hở, nhưng cũng không đại biểu hắn có thể làm theo bào chế.
Hôm nay hắn gọi Lưu Phong Huy qua đây, chính là muốn hiểu được nguyên lý cùng phương pháp chế tác đồ giả.
Để hắn có thể đem dung hợp với phương pháp luyện khí của chính mình, từ đó luyện chế ra một nhóm pháp bảo giả phẩm chất cao.
Đối với Trương Văn Trọng, hiện tại Lưu Phong Huy cực kỳ kính ngưỡng lẫn cảm kích.
Cho nên nghe hắn hỏi, không có chút nào do dự, lúc này đã đem phương pháp cùng nguyên lý chế tạo pháp bảo giả hướng Trương Văn Trọng nói ra toàn bộ.
Nghe xong Lưu Phong Huy giảng thuật, Trương Văn Trọng tràn đầy cảm khái tán thán: “Thiên tài, ngươi thật là một thiên tài, không ngờ phương pháp như vậy cũng có thể nghĩ ra được.”
Nghe được chính sư tôn tán thưởng, trên mặt Lưu Phong Huy hiện lên vẻ kích
Động, hắn vội vã chắp tay khiêm tốn: “Sư tôn khen quá lời, khen quá lời..
Nguyên lý chế tác pháp bảo giả của Lưu Phong Huy nói ra tương đối giản đơn, chính là dùng yêu linh, quý linh giả mạo khí linh, đồng thời đem linh khí ẩn chứa trong đan dược truyền nhập vào trong pháp bảo giả, làm cho nó trong khoảng thời gian ngắn bảo trì linh lực thật mạnh.
Ngoài ra hắn còn ẩn giấu phù chú hoặc pháp trận bên trong pháp bảo.
Người sử dụng pháp bảo giả, có thể ở lúc ban đầu mượn linh khí do đan dược biến thành, khu sử yêu linh, quỳ linh giả mạo khí linh, cùng với phù chú và pháp trận giấu trong pháp bảo, phóng xuất ra lực lượng tương đương với phẩm cấp bề ngoài của pháp bảo.
Thế nhưng theo linh khí yếu bớt, lực lượng do pháp bảo giả phóng ra cũng sẽ nhanh giảm xuống, cuối cùng trở thành một kiện pháp bảo cực