Chương 21
Một hôm, lúc Hàn Ngọc đang nấu ăn ở dưới bếp thì Phương Nghi gọi điện thoại đến, trong giọng nói của cô pha chút lo lắng và ái ngại: “Hàn Ngọc.. um, chuyện cậu nhờ, tôi có kết quả rồi.”
Chuyện cô nhờ? Không phải là chuyện của chàng trai Nam Phương từng cứu cô sao? Vốn dĩ ngày đó, khi cô xin Trần Khánh Minh đừng giết anh rồi sau đó, cô không tìm thấy tung tích của anh. Trong vụ xả đạn và tong xe của hai bên, lúc cô tỉnh dậy thì mọi thứ đã xong cả rồi, cô không biết anh có trong cuộc đối đầu đó hay không? Cô càng không biết hiện giờ anh ra sao rồi.
Ngày đó, anh từng nhắc với cô hai từ địa ngục, cô không hiểu, nhưng hàm ý lại rõ ràng là anh bị hắn ép buộc. Cô nhân ra chàng trai này có tình cảm với mình, cô cũng không phải cây cỏ vô tri, nếu có thể cô sẽ bằng mọi già kéo anh từ vũng lầy mà bước lên, cô sẽ tách anh ra cái gọi là địa ngục kia.
“Hàn Ngọc, cậu ấy chết rồi, chết trong vụ tong xe lần đó.”
Hàn Ngọc nghe xong câu nói của Phương Nghi, hai mắt cô tối sầm lại, cơn đau từ đâu đột ngột dội lên lòng ngực, cô cảm thấy trước mắt mơ màng nhòa đi, chết rồi? chết trong vụ tong xe? Trần Khánh Minh, anh không giữ lời, anh luôn luôn lừa dối cô sao?
Hàn Ngọc lái xe đến công ty, cô muốn hỏi rõ chuyện này, do lúc gọi điện thoại, Trần Khánh Minh không bắt máy, một lúc thì mất tín hiệu, gọi đến công ty thì không ai thèm bắt máy, cô trong lòng run rẩy, cô cần lời giải thích cho tất cả. Nam Phương, tuy cô không có tình cảm với anh nhưng mà anh chết đi, cô cũng có một phần trách nhiệm, ngẫm đi ngẫm lại, tất cả là do cô mà ra cả.
Giờ tan tầm đã qua rất lâu, trong công ty cũng chẳng còn mấy ai ngoại trừ hai người bảo vệ đang ăn tối ở quán lề đường, Hàn Ngọc lập tức chạy lên phòng giám đốc, anh không có ở đây, trong phòng tối om không một ánh đèn. Hàn Ngọc định bật đèn, sau đó cô nghe thấy tiếng động ma sát rất lớn, vang vọng trong phòng, cô dừng lại đanh giọng: “Là ai?”
Không có tiếng trả lời, cũng chẳng còn tiếng động, cô liền bật đèn đi đến chổ ban nãy vừa phát ra tiếng động, không một chút dấu vết. Sau đó, điện thoại cô rung lên, là Trần Khánh Minh. Anh gọi điện báo cho cô biết là anh đi công tác đột suất ở Canada, thì ra là đi rồi, cô định hỏi