Linh thụ vốn tưởng không còn cách nào cứu sống, đột nhiên tái sinh, lại là nhờ Hiểu Tinh Trần, Minh tộc mấy ngày qua nếu không phải vì y hôn mê, sợ là đã mở tiệc linh đình. Vừa nghe tin y tỉnh lại, trong tộc liền nhộn nhịp chuẩn bị. Lần săn bắn đã thảo luận hoãn lại, có lẽ chờ mấy ngày nữa sức khỏe y ổn, lại bắt đầu. Song đương nhiên là gộp ăn uống vào tiệc mừng linh thụ hồi sinh rồi.
Minh tộc nhân ai nấy đều hoan hỉ sung sướng, cho rằng đây nhất định là điềm lành được trời cao ban xuống, hơn nữa cũng gần qua tháng, muốn tổ chức hôn sự của Tiết Dương và Hiểu Tinh Trần. Đương nhiên chuyện này là do bọn chúng chọn ngày, hai người không có quyền từ chối hay hoãn lại. Nghe vu sư nói, mười lăm hoa nở trăng tròn, vốn là thiên thời địa lợi, linh khí dồi dào, cũng là lúc linh thụ kết quả, vừa đẹp. Tính ra, cũng chỉ còn hơn nửa tháng một chút. Chuyện vui liên tiếp ập đến, nếu bọn chúng không bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ, sợ là không kịp.
Tiết Dương truyền linh lực vào cơ thể Hiểu Tinh Trần, liền phát hiện linh lực của y như thế nào liền hồi phục hoàn toàn, hình như so với trước kia còn mạnh hơn một tầng, dù kinh ngạc, vẫn không hỏi đến. Hắn muốn y tự mình nói... Cho dù hiện tại Hiểu Tinh Trần có cùng hắn trói buộc vì Đồng Tâm huyết, hắn vẫn thấy có chỗ không an tâm, muốn y chuyện gì cũng tin tưởng hắn, mọi thay đổi của bản thân đều nói với hắn. Hiểu Tinh Trần tựa như chưa phát hiện ra linh lực của mình hồi phục, hỏi:
- Ngươi có cách hồi phục linh lực bị Minh tộc kia kìm hãm lại không?
Tiết Dương khép hờ mi mắt, cũng không giấu diếm:
- Bích Lộ.
Hiểu Tinh Trần có điểm khẩn trương, hơi ngạc nhiên không biết vì câu trả lời thẳng thắn của hắn hay gì, vẫn chưa hết tò mò:
- Vậy Bích Lộ ở đâu?
Tiết Dương lần này chợt nhận ra gì đó, hơi nhíu mày:
- Ngươi khẩn trương như vậy? Không phải linh lực của ngươi hồi phục rồi sao?
Lúc này, Hiểu Tinh Trần im lặng, thử dò xét linh lực của mình, song thật sự khó hiểu:
- Hồi phục toàn bộ, hơn nữa còn mạnh hơn trước. Sao ta không phát hiện?
Chuyện này hỏi Tiết Dương, hắn cũng chỉ nghĩ tới cây linh thụ kia thôi. Tiết Dương kéo mền lên cao, hạ thấp người nằm xuống, cũng kéo Hiểu Tinh Trần nằm trong lòng hắn theo. Hắn so với trước kia, thật sự ít cợt nhả ngả ngớn hơn nhiều, nói:
- Mười lăm chúng ta thành thân rồi... Đến lúc đó, ta đưa Bích Lộ làm hồi môn cho ngươi. Đề phòng sau này linh lực ngươi có vấn đề.
Dù sao linh lực không khôi phục theo cách bình thường, sợ là sẽ có sơ xuất. Nhưng trọng điểm Hiểu Tinh Trần nghe được, lại ở mấy chữ thành thân kia...
- Ngươi nói... Nửa tháng nữa thành thân?!
Tiết Dương nhàn nhạt
-----------------------------
Bữa nay cuối năm đăng 10 chương. Chúc các cô năm mới vui vẻ nhaaa =))) Định mùng 1 đăng, mà mùng 1 tôi bận ngủ ????