“Vì cái gì?” Hứa Hằng hỏi.
“Ta cũng không biết.
” Phó Vịnh Tình lại lắc đầu, trong mắt cũng có thêm chút mê man.
Hứa Hằng trực tiếp sửng sốt.
Cái gì gọi là ngươi cũng không biết?Ngươi không biết lại còn bảo ta học?“Đây là năm đó sư mẫu dạy ta.
Nàng nói tiết khí không phải thuộc về chúng ta, chúng ta chỉ đang mượn dùng tiết khí, chớ nên sản sinh ỷ lại quá độ đối với nó.
Con người cần phải không ngừng vươn lên, phải làm được khống chế tuyệt đối đối với tiết khí, và phải chuẩn bị sẵn sàng có thể mất đi nó bất cứ lúc nào.
”Phó Vịnh Tình giải thích một lần.
“úc này Hứa Hằng mới chợt hiểu ra.
“Thì ra loại kỹ xảo hành hạ người ta này là mẹ ta dạy à, chỉ là sao lời của nàng lại kỳ quái thế, phải chuẩn bị sẵn sàng có thể mất đi tiết khí bất cứ lúc nào?”Hứa Hằng có chút cạn lời: “Nàng cho rằng có một ngày tiết khí sẽ biến mất sao? Vậy tại sao không dứt khoát làm võ giả luôn đi?”“! ” Đôi mắt của Phó Vịnh Tình chậm rãi liếc qua.
Hứa Hằng lập tức dùng việc càm ràm: “Sư tỷ ngươi thì sao? Nếu tán thành lời nàng nói, vì sao trước đây ngươi còn muốn chọn từ bỏ võ đạo, sửa thành tu tiết lệnh? Hơn nữa mẹ ta với lão Hứa lại còn đồng ý lựa chọn của ngươi nữa.
”“Đó là lựa chọn của bản thân ta.
” Phó Vịnh Tình bình tĩnh nói.
“Vì sao?” Hứa Hằng hỏi lần nữa.
Lúc sư tỷ làm lựa chọn năm đó mới 12 tuổi, đoán chừng đều không phân rõ võ đạo mạnh vẫn là tiết lệnh mạnh, hơn nữa lại tập võ từ thuở nhỏ, theo lý thì sẽ không qua loa nói từ bỏ là từ bỏ như vậy chứ.
Trước đây mình còn nhỏ, chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Hiện tại hắn so với thời điểm gặp sư tỷ lần trước đã thành thục hơn rất nhiều, bắt đầu muốn biết những vấn đề này.
“Bởi vì! ”Phó Vịnh Tình trầm mặc một chút, mới tiếp tục nói: “Sư mẫu là tấm gương của ta!”“???”Hứa Hằng nhất thời trừng lớn mắt, hoàn toàn không hề ngờ được rằng thế mà sẽ là câu trả lời này.
Khá lắm, nếu lão Hứa như biết được thì phải đau lòng cỡ nào chứ?Đồ đệ mà hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, thế mà lại sùng bái vợ của hắn.
Thảo nào, thảo nào sư tỷ giống với mẹ, bình thường luôn cho người ta cảm giác rất cao lãnh, nhưng lại rất nghiêm khắc.
Cái này kêu là gần mực thì đen rồi.
Không đúng, mẹ chỉ có nghiêm khắc với lão Hứa thôi, còn đối với mình thì dịu dàng lắm.
Nhưng sư tỷ thì lại khác, sư tỷ là nghiêm khắc với mình đấy.
“Ngươi học nghiêm túc chút, không được lười biếng, buổi tối ta sẽ kiểm tra tiến triển của ngươi.
” Phó Vịnh Tình nói xong, đứng dậy đi vào trong phòng.
“Sư tỷ, trước đây lúc mẹ ta dạy ngươi, ngươi tốn mất bao lâu mới học được chia đều hai phần thế?” Hứa Hằng đột nhiên hỏi.
“Một lát.
” Phó Vịnh Tình cũng không quay đầu lại đi vào phòng.
“! ”Hứa Hằng lập tức ngậm miệng lại, hoàn toàn không muốn biết một lát của nàng là chỉ bao lâu.
Chết tiệt, lại để cho sư tỷ làm màu rồi!Thời gian kế tiếp, Hứa Hằng