Khi buổi tiệc cuối năm bắt đầu, Diệp Niệm Ninh còn đang ở bên ngoài mua đồ ăn vặt, cả ngày nay cậu vẫn chưa ăn gì nên thật sự rất đói bụng.
"Diệp Niệm Ninh, cậu đi mua sắm sao còn chưa về?" Tống Tử Khiêm hô lên với Diệp Niệm Ninh ở đầu dây bên kia, giọng cực kỳ lo lắng.
"Đang đến! Còn 2 phút nữa là đến liền."
Diệp Niệm Ninh nói xong nhanh chóng cúp điện thoại, không chút nào sốt ruột mà đi tiếp.
Lúc cậu đi tới hậu trường thì người dẫn chương trình cũng vừa vặn xuất hiện, cậu bước tới trước mặt Tống Tử Khiêm, đưa một túi đồ ăn vặt cho anh sau đó cười nói: "Đây, đồ mua cho mọi người."
Tống Tử Khiêm lại đem túi đồ ăn vặt đó nhét vào trong tay Trần Ngư Nhi, sau đó đẩy Diệp Niệm Ninh đi đến chỗ chờ, "Đợi người chủ trì nói xong thì cậu đi luôn lên sân khấu, hãy nhớ kỹ từng bước di chuyển giống như lúc diễn tập.
"
"Ừm, tôi nhớ kỹ rồi." Diệp Niệm Ninh ăn xong miếng bánh mì cuối cùng, thờ ơ nói.
"U là trời đừng ăn nữa, uống một ngụm nước đi!" Tống Tử Khiêm mở nắp chai nước khoáng ra, đưa tới trước mặt Diệp Niệm Ninh.
Diệp Niệm Ninh vừa nhận lấy nước đã nghe MC nói: "Người kế tiếp sẽ lên sân khấu là một ca sĩ vốn có thể dựa vào nhan sắc nhưng lại cứ cố tình vươn lên bằng tài năng, mọi người có biết cậu ấy là ai không? "
"Niệm Niệm! Diệp Niệm Ninh!"
"Chồng tui đó!"
"Diệp Niệm Ninh!"
Khán giả đồng thanh hô to.
"Có không ít bạn khán giả đã đoán được.
Đúng vậy, đó chính là Diệp Niệm Ninh! Hãy cho một tràng pháo tay chào đón cậu ấy nào!"
Người chủ trì nói xong liền xuống sân khấu, Diệp Niệm Ninh vội vàng nhét túi nước khoáng và bánh mì trong tay vào tay Tống Tử Khiêm, cầm lấy micro mà nhân viên bên cạnh đưa tới rồi đi lên sân khấu.
Ngay sau khi cậu xuất hiện, tiếng la hét của các fans liên tiếp vang dậy.
Khúc dạo đầu nổi lên, cậu mặc âu phục màu trắng đứng giữa sân khấu, tóc chải thành tạo thành điểm ở trung tâm, giờ phút này ánh đèn phủ lên người cậu trông như hoàng tử từ trong truyện cổ tích bước ra, rất ư cuốn hút, cũng khiến cho người ta cực kì động lòng.
"Em muốn trở thành một cô gái mạnh mẽ, muốn có được dáng người nóng bỏng..." Diệp Niệm Ninh vừa mới hát một câu đã cảm giác được có gì đó không đúng, micro của cậu hình như không có mở.
Cậu nhíu mày, ngậm miệng lại.
Quả nhiên như cậu nghĩ, hiện tại không phải nhạc đệm, mà là một bài hát hoàn chỉnh.
Mẹ kiếp!
Diệp Niệm Ninh thầm mắng trong lòng một câu rồi đặt micro trên mặt đất, vươn tay ra hiệu tạm dừng.
Nhân viên công tác nhìn thấy Diệp Niệm Ninh ra hiệu vội vàng tắt nhạc.
Chờ sau khi âm nhạc hoàn toàn dừng lại, Diệp Niệm Ninh mới cầm micro đi thẳng tới trước mặt nhân viên công tác, "Đệm đàn là được rồi, lấy cho tôi một cái micro mở đi.
"
Nhân viên công tác biết Diệp Niệm Ninh tức giận, vội vàng đưa micro đến trước mặt cậu, Diệp Niệm Ninh đặt micro chưa mở sang một bên, cầm cái micro mở kia trở lại sân khấu.
"Xin đừng nghi ngờ thực lực của tôi, Diệp Niệm Ninh chưa bao giờ hát nhép." Sau khi Diệp Niệm Ninh nói những lời này, khán giả đồng loạt hô lên, vì có quá nhiều người nên cậu không nghe rõ họ nói gì.
Đương nhiên, cho dù nghe rõ cậu cũng sẽ không bận tâm.
Cậu ra hiệu OK với nhân viên công tác, âm nhạc lại vang lên, chẳng qua lần này chỉ là tiếng đệm đàn.
"Em muốn trở thành một cô gái mạnh mẽ, muốn có được dáng người nóng bỏng, luôn miệng than mình vừa mập vừa xấu, nhưng mỗi lần nhìn thấy đồ ăn lại chẳng khống chế được bản thân mình.
Em luôn nói anh không đủ yêu em, ngày ngày đều chỉ biết chơi game.
Mỗi ngày em đều tự hỏi lòng mình hàng trăm lần, vì sao phải ở bên cạnh anh..."
Hát xong toàn bộ bài hát, Diệp Niệm Ninh cúi chào khán giả rồi trực tiếp xuống sân khấu.
Tống Tử Khiêm và Trần Ngư Nhi đang ở hậu trường chờ anh, vừa nhìn sắc mặt liền biết cậu đang tức giận không ít.
"Cảnh Toản đâu?" Diệp Niệm Ninh liếc mắt nhìn các nghệ sĩ và nhân viên công tác khác ở đây một cái, lạnh lùng hỏi Tống Tử Khiêm và Trần Ngư Nhi.
"Không biết." Trần Ngư Nhi vừa nói xong lời này, Cảnh Toản liền đi về phía bọn họ.
"Thầy Diệp, hôm nay thật là ngại quá, Nhân viên của chúng tôi vô tình đặt nhạc đệm sai, cậu đừng tức giận, tôi sẽ yêu cầu anh ta đến xin lỗi cậu.
"
Lời xin lỗi trên mặt Cảnh Toản nom cực kỳ chân thành, nếu Diệp Niệm Ninh là người mới lăn lộn trong giới giải trí, nói không chừng sẽ thật sự tin lời của ông ta.
"À!" Diệp Niệm Ninh cười nhạo một tiếng, "Cảnh Toản, mẹ nó ông coi tôi là thằng ngu sao? Nếu không có ông sai khiến ai dám trực tiếp đổi nhạc chứ? Đây là tiệc cuối năm, đây là phát sóng trực tiếp! Ông không nói trước với tôi đã đổi nhạc, nếu vừa rồi tôi không thay micro mà hát tiếp, một khi bị khán giả nhìn ra hát nhép, tiền đồ của tôi sẽ bị ông hủy hoại mất một nửa!
Đúng vậy! Tôi là phú nhị đại đó! Nhà tôi có tiền có công ty! Nhưng mà tôi cũng vẫn đi lên từng bước một! Tôi là một ca sĩ, hát nhép