Tác giả: Tửu Tiểu Thất
Thể loại: Đoản, hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, hài, HE
Độ dài: 5 chương
Tình trạng: Hoàn
----------------
Tên thật của Tiểu Béo là Hình Tuyết, cô nàng không hề phì nhiêu cho lắm, chỉ là có phần hơi mũm mĩm khi còn nhỏ, vậy nên được gọi là bé mập (Tiểu Béo). Đó vốn là biệt danh mà thanh mai trúc mã của Tiểu Béo - Cao Dật Phong đặt cho cô để cho thân mật. Thế nhưng cái tên này lại gọi rất thuận mồm, nên bỗng giống như một phong trào lan rộng, bạn bè suốt từ tiểu học cho tới cấp ba đều gọi Hình Tuyết là Tiểu Béo.
Cao Dật Phong học chung cùng Hình Tuyết suốt mười một năm trời, cả hai đều chứng kiến sự thay đổi của đôi bên. Giai đoạn dậy thì của Tiểu Béo không được lồng lộn cho lắm, trong khi cậu vốn đã tuấn tú lại càng trổ mã thành một soái ca rạng ngời như ánh mặt trời. Đúng là… một trời một vực!
Nếu như nói Cao Dật Phong là nắng, thì cô sẽ là mưa. Nếu cậu là cá, thì cô sẽ là chim,... Nói chung là chả có cái quái gì liên quan hay đẹp đôi với nhau cả! Chính vì sự khác biệt rõ rệt như đen và trắng, nên khi Tiểu Béo biết con tim mình có nhịp đập khác lạ khi đối mặt Cao Dật Phong, cô vô cùng bối rối. Nhưng ánh mắt Hình Tuyết hướng về cậu quá rõ ràng, vậy nên chuyện cô thích cậu, gần như tất cả mọi người đều biết. Tất nhiên phần tử không hay biết gì chính là Cao Dật Phong.
Nếu Cao Dật Phong biết những suy nghĩ trong đầu Hình Tuyết, có lẽ cậu đã chẳng gọi cô là Tiểu Béo, gọi luôn là Tiểu Ngốc cho rồi. Không biết nên nói cô quá ngốc nghếch, hay do cậu che giấu tâm tư của mình quá sâu, quá kỹ nữa đây?
Đúng là cậu có vẻ ngoài xuất chúng như thế, tài năng hơn người là vậy, nhưng đứng trước Hình Tuyết, cậu lại tự ti đến không ngờ. Vâng, là tự ti chứ không phải review-er viết thiếu chữ “n” đâu ạ. Tiểu Béo khiến Cao Dật Phong cảm thấy rất mờ mịt, vừa muốn thổ lộ tình cảm lại sợ cô bị doạ chạy mất, vừa muốn lặng thầm thích cô nhưng lại sợ cô sẽ chẳng bao giờ quay đầu lại nhìn cậu.
Cao Dật Phong chưa bao giờ nhận mình là người hào phóng, nhất là trong tình cảm, cậu chỉ muốn Hình Tuyết là Tiểu Béo của riêng cậu. Ở bên cạnh cô không bao giờ là đủ, càng không cam lòng khi cô chỉ coi cậu là một người bạn. Muốn đưa cậu vào friendzone ư? Chỉ là tình bạn trong sáng, khi mà trong đầu Cao Dật Phong đã không biết bao nhiêu lần tơ tưởng về tình cảm “trong tối” với Tiểu Béo sao? Có mà mơ!
Mặc dù không dám nắm chắc Tiểu Béo nhưng Cao Dật Phong muốn vì hạnh phúc cả đời sau của mình mà đánh liều một phen. Được ăn cả, ngã... không được phép ngã. Khi biết Hình Tuyết cũng thích cậu, Cao Dật Phong cảm thấy mình sắp điên lên mất rồi. Rõ ràng sau lưng cậu không có đôi cánh, nhưng lại cảm thấy trái tim đang lơ lửng trên tận chín tầng mây vậy.
Sau khi “hai bạn nhỏ” xoá bỏ được hiểu lầm, xác định quan hệ, chúng ta bắt đầu được “rửa mắt” với những đoạn đối thoại ngáo ngơ có một không hai như sau:
Khi vừa thổ lộ:
Anh cúi đầu, dịu dàng liếm khoé môi của Tiểu Béo, "Tiểu Béo."
"Hở?"
"Cậu còn chưa bằng lòng với tớ."
"Bằng lòng cái gì?"
"Làm bà xã của tớ."
"Ơ, không phải nên làm bạn gái trước sao?"
"Cuối cùng không phải cũng thế à."
"Ồ."
"Có bằng lòng hay không?"
"Tớ bằng lòng làm bà xã của cậu, ô..."
"Cao Dật Phong, cậu lấy di động của cậu ra đi."
"...Cái đó, không phải di động."
"Đó là cái gì?"
"Sau này cậu sẽ biết, tớ đi xối nước lạnh trước."
"???”
“Đừng nhìn tớ như vậy, cậu muốn mang thai à?!"
"..."
…
Khi đã dụ dỗ thành công:
Lúc hai người trở về đều có chồng chất tâm sự. Nhanh chóng đến nhà của Tiểu Béo, Cao Dật Phong hỏi cô: "Người nhà của em có biết chuyện của tụi mình không?"
Tiểu Béo hơi ngượng ngùng, "Biết. Mẹ em nói, nếu em thi vào trường đại học tốt, thì đó là người đàn ông tốt."
Cao Dật Phong thở phào nhẹ nhõm. Anh xoa đầu cô, "Vậy thì anh yên tâm. Chuyện này em đừng để ở trong lòng, thông báo toàn trường chính là tuyên bố quyền sở hữu lẫn nhau của tụi mình với toàn trường."
Tiểu Béo hỏi lại, "Anh thì sao? Người nhà của anh thấy thế nào?"
Cao Dật Phong vui vẻ, "Nhà của anh càng kỳ lạ hơn. Bố anh còn dạy anh làm sao dụ dỗ em."
Tiểu Béo đen mặt ngay lập tức, rốt cuộc hiểu được tính cách thần kỳ của Cao Dật Phong là từ đâu ra.
-----------
Dạo này mình nhảy được rất nhiều hố của Tửu Tiểu Thất, chỉ hận một nỗi những cái hố này quá nông, toàn đoản văn là đoản văn. Đây cũng là lí do mà có yêu ắt có hận =)) Dẫu đã biết chỉ có năm chương ngắn ngủi nhưng vẫn hy vọng một chương dài mười nghìn chữ == Một Cao Dật Phong phúc hắc như vậy, một Tiểu Béo dễ thương làm sao, một tình cảm trong sáng biến chất đến thế. Một cây bút sáng tác truyện hài cực kỳ đáng tin cậy, một câu chuyện hài lắm chứ không phải hài vừa, một... Đã viết dài loằng ngoằng đến nhường này rồi, các bạn cứ yên tâm mà nhảy hố đi nhé!
Bình luận truyện