Nhìn thấy chiến hạm Đường gia đột nhiên tăng tốc tiến về phía mình, Đường Long đương nhiên biết được bọn họ muốn làm gì, khóe miệng lạnh lùng cười, vẫy tay ra lệnh “Bắn!”
Kỳ hạm Thiên Thạch của Đường Long hoàn toàn không theo lệnh của Đường Long bắn, ngược lại tập trung tất cả năng lượng vào màng bảo hộ, đồng thời bắt đầu lui về sau một cách chậm chạp. Mặc dù tàu Thiên Thạch không bắn, nhưng 92 chiếc chiến hạm của Đường Long ẩn nấp trong tầng khí quyển sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, sau khi nghe thấy lệnh của Đường Long lập tức ấn nút bắn. Mấy chục ngàn chùm laser, cứ như vậy bắn ra ngoài tầng khí quyển.
Chiến hạm Đương gia đang xông đến, còn chưa kịp có phản ứng lại thì đã bị mấy chục ngàn chùm laser bắn bất ngờ khiến cho đầu óc quay cuồng. Chỉ trong nháy mắt, 20 chiếc chiến hạm cứ như thế bị khí hóa. Chiến hạm X trong chốc lát bị khí hóa, là do công lao của 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong tập trung tấn công, những chiếc khác là công lao của những chiến hạm khác.
Đường Nạp Văn khá may mắn, chiếc chiến hạm phía trước đã che chắn cho chiến hạm của ông ta. Mặc dù không có chùm laser nào bẳn trúng kỳ hạm của Đường Nạp Văn, nhưng cũng đã khiến cho Đường Nạp Văn sợ hãi ngu người ra đó. Ông ta không hiểu hành tinh Trung Châu lúc nao có được hỏa pháo phòng không lợi hại như thế, nhưng khi ông ta nhìn thấy chiến hạm phòng ngự tổ ong mà ông ta có ấn tượng sâu sắc kia chầm chậm đi ra khỏi tầng khí quyển, ông ta liền hiểu được là vì sao. Đương nhiên, ông ta chỉ cho rằng Đường Long đầu hàng Khải Tát gia, đưa chiến hạm của Khải Tát gia về đây.
“…Rút lui…rút lui!” Đường Nạp Văn ngu người ở đó đột nhiên ra sức hét lớn, bởi vì ông ta không những nhìn thấy 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong, cũng đã nhìn thấy 22 chiếc chiến hạm X của Đường Long và 50 chiếc chiến hạm cao cấp của Khải Tát gia. Đường Nạp Văn cuối cùng biết được mình lúc phái Đường Long đi tấn công hành tinh Hồng Sư thì đã bị Đường Long bán đứng, nếu không làm sao có thể giải thích những chiếc chiến hạm của Khải Tát gia đóng quân ở hành tinh Hông Sư, hoàn hảo không bị tổn thất gì xuất hiện ở hành tinh Trung Châu?
Phó quan của Đường Nạp Văn cẩn thận hỏi: “Chủ công, chúng ta rút lui về đâu?”
“Hành tinh Ô Lan, hành tinh Âu Đức đâu cũng được, nhanh! Nhanh tiến hành bước nhảy không gian!” Hai mắt Đường Nạp Văn đỏ lên hét lớn.
Phó quan bị dáng vẻ hung dữ của Đường Nạp Văn dọa sợ, không dám nói nhiều lập tức tuân lệnh chấp hành mệnh lệnh.
Nhìn thấy Đường Nạp Văn bỏ chạy, Đương Long đáng tiếc lắc đầu. Không lâu trước đây Ái Nhĩ Hi đã đề nghị mình nên sau khi nghênh đón Đường Nạp Văn vào hành tinh Trung Châu rồi bắt hắn, như thế không những không cho hắn cơ hội bỏ chạy, mà còn có thể chiếm được 44 chiếc chiến hạm X. Nhưng nếu như Đường Nạp Văn sau khi đi vào hành tinh phát hiện tình hình không ổn, ra sức phản kháng gây ra thương vong cho dân chúng mặt đất, thì mình lại không muốn nhìn thấy. Hài, không còn cách nào khác, chạy thì chạy, dù gì ông ta một người không có căn cứ địa, không có chiến hạm, không có tiền sẽ không tạo ra cơn sóng lớn nào.
Những chiến hạm Đường gia còn sót lại hoảng sợ nhìn thấy gia chủ bỏ chạy, cũng muốn bỏ chạy theo. Nhưng đáng tiếc những chiếc chiến hạm này đã bị chiến hạm X và chiến hạm cao cấp bao vây,ngay ở phía trước còn có 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong giống như hổ đói rình mồi canh mình. Bọn họ không có cách tiến hành bước nhảy không gian, cũng không có cách nào bỏ chạy, chỉ đành phát tín hiệu đầu hàng.
Lúc này, trên kỳ hạm của Đường Trọng Phổ ở phía xa nhìn thấy được cảnh này, phó quan của Đường Trọng Phổ hốt hoảng hỏi Đường Trọng Phổ: “Chủ công, chúng ta phải làm sao?”
Đường Trọng Phổ thở dài nói: “Còn có thể làm gì? Người nhà của chúng ta đều ở trên hành tinh Trung Châu, đầu hàng thôi.”
“Vâng.” Phó quan sắc mặt vui vẻ lập tức chấp hành mệnh lệnh. Nghe thấy chủ công của mình đầu hàng, binh lính trên chiến hạm đều thở phào. Dù gì người nhà của mình đều ở hành tinh Trung Châu, nếu như phản kháng rất có thể sẽ liên lụy đến người nhà.
Đường Trọng Phổ ngồi trên ghế chỉ huy, yên lặng nhìn thấy trên màn hình chiến hạm của Đường Long càng ngày càng lớn dần, trong lòng sôi sục nghĩ: “Không thể ngờ, mặc dù sớm biết Đường Long sẽ tạo phản, nhưng không ngờ rằng hắn sẽ tạo phản sớm như thế. Rốt cuộc thì hắn làm thế nào thu phục được chiến hạm của Khải Tát gia? Hắn không phải là đã đầu hàng Khải Tát gia đấy chứ? Giám đốc Trần Kháng không phải là đã từng nói tên nhóc Đường Long này tuyệt đối không muốn ở làm thuộc hạ dưới trướng người khác? Thật không hiểu nổi.” Nghĩ đến đây Đường Trọng Phổ bất giác lắc đầu.
Tiếp đó, Đường Trọng Phổ nghĩ ra cái gì, cười một mình tiếp tục nghĩ: “Giám đốc Trần Kháng muốn ta nhận hắn làm cháu nuôi, Ha ha, người ta bây giờ có binh có quyền còn cần ta nhận hắn làm gì? Hừ hừ, may mà phu nhân con cái đều có được hộ tịch của Hợp chủng quốc Vũ Lai, hãy đi dến biệt thư kia ở vùng phụ cận hành tinh Vũ Lai. Nếu như còn ở lại trên hành tinh Trung Châu, không biết được cái tên Đường Long kia sẽ giở thủ đoạn gì ra với mình. Kỳ thực mình bây giờ có thể đi đến nước Vũ Lai, hành tinh Trung Châu đã không còn gì để ình lưu luyến. Nhưng vì không muốn để cho tổ chức nói là mình vẫn chưa hoàn thành nhiệm, vẫn là tìm cơ hội nhận Đường Long làm cháu nuôi, xong việc rồi rời đi.”
“Uhm? Ngoài cái lão già Đường Trọng Phổ này ra, những gia lão khác đều chết hết? Vậy phó gia chủ Đường Nạp Vũ đâu? Cũng chết trận ư? Đường Long có chút ngạc nhiên hỏi, hắn hoàn toàn không nhìn thấy kỳ hạm của phó gia chủ.
“Trên máy quay chiến đấu không có ghi lại việc kỳ hạm của Đường Nạp Vũ bị phá hủy, hỏi thăm những binh sĩ đầu hàng kia và xem lại trên máy tính, cũng không phát hiện ghi chép chiến hạm của Đường Nạp Vũ bị phá hủy ở trên hành tinh Hồng Sư. Theo phân tích, có thể Đường Nạp Vũ lúc mới bắt đầu chiến đấu đã nhân cơ hội bỏ trốn.” Lính tình báo trên kỳ hạm Đường Long báo cáo.
“Uhm, nếu như đã bỏ chạy thì thôi.” Đường Long gật đầu nói, sau khi lính tình báo lui ra, liền phát lệnh cho của Sa Lệ và Khiết Ti: “Những nhiệm vụ như thu nhận binh lính đầu hàng, sửa chữa chiến hạm hư hỏng, thu hồi máy ngăn cản tín hiệu … giao cho các người, ta xuống mặt đất kiểm tra.”
“Vâng.” Sa Lệ và Khiết Ti cúi chào đáp, đối với nhiệm vụ Đường Long giao, bọn họ khoảng thời gian này làm rất nhiều, hoàn toàn không có gì khó cả.
Trên một hành tinh nào đó của lãnh địa Vạn La liên bang, trong phòng làm việc của Chủ tịch hội đồng quản trị của một công ty lớn.
Trần Kháng đứng trước bàn làm việc sang trọng có để chữ chủ tịch hội đồng quản trị, đang nói chuyện thông qua màn hình lập thể với tổng giám đốc người mặc đồ vest màu trắng, đeo cặp kính vàng: “Tổng giám đốc, Đường Long không muốn giao kinh tế và trang bị vũ khí cho thuộc hạ quản lý.”
“Ồ? Ngươi có nói về những thuận lợi cho hắn nghe không?” Tổng giám đốc chau mày, giọng nghe có vẻ trách móc hỏi
Trần Kháng khuôn mặt buồn bã nói: “Đều đã nói ra hết những lợi ích cho hắn nghe, hắn chính là không đồng ý. Thậm chí khi thuộc hạ uy hiếp hắn khong bán vũ khí cho hắn, lại lại hung dữ nói: nếu như thuộc hạ dám làm như vậy sẽ tiêu diệt thuộc hạ và công ty.” Nói đến đây Trần Kháng phát hiện sắc mặt của Tổng giám đốc thay đổi, hoảng sợ vội nói tiếp: “Nghe Đường Long nói như thế, thuộc hạ đương nhiên lập tức cười biểu thị như là đang đùa giỡn, đồng đồng ý tặng cho hắn 10 chiến hạm X và 20 chiếc tàu vận chuyển với đầy đủ thiết bị vật tư xem như là để tạ lỗi, hăn vừa nghe liền nói hắn cũng nói đùa thôi.”
Sắc mặt của tổng giám đốc giãn ra, ông ta gạt đầu nói: “Ngươi nhỡ lấy, sau này muốn làm gì cũng phải mềm dẻo. Cái tên Đường Long này thích ngọt chứ không thích cứng, ngươi cần phải dùng dây thừng nhẹ nhàng cột chặt hắn.
Trần Kháng lắp bắp gật đầu cười: “Thuộc hạ hiểu.” Nói xong Trần Kháng lại hỏi một cách cẩn thận: “Tổng giám đốc, thuộc hạ nên làm sao mới có thể khống chế được kinh tế và trang bị vũ khí của Đường Long đây?”
Tổng giám đốc cười lạnh hừ một tiếng nói: “Hừ, rất đơn giản, âm thầm bảo những thương nhân kia không được giao dịch với Đường Long, rồi phái người ám sát những kiến trúc sư, nhà khoa học thuộc hạ của Đường Long, để cho hàng hóa của hắn bán không được, có công trình nhưng không có kiến trúc sư. Đến lúc kinh tế suy thoái, công xưởng đóng cửa, để xem hắn có cầu xin ngươi tiếp quản kinh tế và trang bị vũ trang hay không.”
Lúc tổng giám đốc còn đang định nói gì, máy nhắn tin của Trần Kháng vang lên, Trần Kháng nhìn tin nhắn một lát, sắc mặt thay đổi, cả khuôn mặt có vẻ vô cùng ngạc nhiên, khiến cho tổng giám đốc hiếu kỳ lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì?”
Trần Kháng tỉnh người nuốt nước miếng, nói với giọng không dám tin: “Tổng giam đốc, Đường Long chiếm được hành tinh Trung Châu rồi. Đường gia ngoài vị gia chủ Đường Nạp Văn này ra, thì những người khác, không phải đầu hàng Đường Long thì cũng chết trận hoặc mất tích, Đường gai tiêu rồi.”
Tổng giám đốc chau mày, mắt lộ vẻ ngạc nhiên nói: “Nhanh như thế đã chiếm được hành tinh Trung Châu? Lần trước không phải nói hắn chỉ có 23 chiếc chiến hạm X thôi sao? Lẽ nào hắn chỉ bằng 23 chiến hạm X thì đã chiếm lĩnh được hành tinh Trung Châu có được mấy trăm chiếc chiến hạm?”
Trần Kháng nghe thấy liền nhìn máy liên lạc, sau đó ngẩng đầu lên nói: “Mười mấy ngày trước, hắn được Đường Nạp Văn ra lệnh đi tấn công hành tinh Hồng Sư của Khải Tát gia, đã bắt được 70 chiếc chiến hạm làm tù binh. Trong đó có 20 chiếc chiến hạm phòng ngư tổ ong, chính là chiếc chiến hạm lần trước thuộc hạ đã nhắc đến với ngài kia.”
“Bắt được chiến hạm” Tổng giám đốc vừa điều tra ra tin tức tình báo của Khải Tát gia nghe thấy liền cười nói: “Đường Long thật lợi hại, từ trước đến giờ chưa nghe nói bên có chiến hạm ít hơn, lại có thể bắt được nhiều chiến hạm của bên kia như thế, được, tiếp tục nói.” Nói xong liền kiểm tra tin tình báo của Khải Tát gia. Tổng giám đốc hoàn toàn không nhớ tư liệu của Khải Tát gia, nếu không phải vì Khải Tát gia là kẻ địch của Đường gia nơi mà Đường Long đang ở, ông ta hoàn toàn không có hứng thú biết được tình hình của thế lực nhỏ xíu như thế.
Trần Kháng sau khi lần nữa nhìn vào máy liên lạc liền tiếp tục nói: “Đường Long ở lại hành tinh Hồng Sư khoảng 10 ngày, sau khi đã vận chuyển những thứ có thể mang đi như vật tư, công xưởng có thể gỡ bỏ, những nhân tài và người nhà của những binh lính đầu hàng kia, mới báo với Đường Nạp Văn là đã chiếm được hành tinh Hồng Sư. Hắn rất đáng ghét, trước mặt Đường Nạp Văn cố ý biểu thị mình chỉ còn 7 chiếc chiến hạm, không thể phòng thủ hành tinh Hồng Sư, cần Đường gia tăng viện. Sau khi Đường gia điều động binh mã đến chi viện, lại cố ý để người của hành tinh Hồng Sư cầu cứu hành tinh Khải Tát. Khi hai phe Đường gia và Khải Tát gia bắt đầu khai chiến, Đường Long đã dẫn binh chiếm lĩnh hành tinh Trung Châu.”
“Tiếp đó chính là Đường gia tổn thất nghiêm trọng trở về Trung Châu, nhưng lại bị Đường Long chờ đợi đã lâu tiêu diệt, có phải là như thế không? Tổng giám đốc hỏi xen vào.
“Vâng đúng ạ, Tổng giám đốc anh minh.” Trần Kháng nịnh bợ nói.
“Uhm, theo tin tức tình báo Đường Long sẽ không nghĩ ra được âm mưu quỷ kế này đâu, hắn lúc còn ở Vạn La liên bang cảm giác mang đến cho người khác chỉ là một người bình thường ăn nói ngay thẳng. Kế hoạch này là do người khác nghĩ dùm hắn? Hay là Đường Long đã thay đổi cách nghĩ của mình?” Tổng giám đốc hiếu kỳ hỏi.
Trần Kháng cười nói: “Có lẽ là do những thuộc hạ Đường Long dẫn ra từ Vạn La liên bang nghĩ giúp hắn, mặc dù Đường Long hắn rất muốn thể hiện mình là nhà âm mưu rất có tài hoa, nhưng những biểu hiện ngốc nghếch kia của hắn vừa nhìn thì biết được liền. Cho nên hắn không có thay đổi, vẫn là loại người ngay thẳng kia.
“Những thuộc hạ hắn mang theo từ liên bang Vạn La kia toàn bộ đều là kỹ nữ, làm sao có những bản lãnh đó được.” Tổng giám đốc lắc đầu không tin nói.
“Bọn họ không phải là kỹ nữ bình thường.” Trần Kháng sắc mặt trầm trọng nói: “Thuộc hạ từng dò hỏi những quân nhân đã từng ở qua đại đội SK23, đồng thời không bị giết chết. Phát hiện những kỹ nữ kia lúc phục vụ khác, đều hỏi thăm khách hành các loại vấn đề, hơn nữa còn còn yêu cầu những khách hàng có quyền thế các loại tư liệu dạy học các loại. Những lúc bọn họ không tiếp khách, không phải là tiến hành huấn luyện quân sự thì là tiến hành học văn hóa, cho nên kiến thức tài hoa của bọn họ không kém những người được tốt nghiệp từ học viện chuyên nghiệp.”
“Ồ, nói như vậy những kỹ nữ này đề là nhân tài rồi?” Tổng giám đốc vẫn lộ vẻ không dám tin.
“Vâng, thuộc hạ đã từng gặp qua bọn họ. Nếu như không biết căn cơ nguồn gốc của bọn họ, hoàn toàn không thể nhìn ra bọn họ từng là kỹ nữ. Cảm giác mà bọn họ mang đến cho người khác là một thiên kim tiểu thư học vấn phong phú, xuất thân cao quý! Hơn nữ công việc mà bọn họ đảm nhận, đều làm rất tốt.” Trần Kháng nói một cách chắc chắn.
Nhìn thấy sắc mặt của Trần Kháng, tổng giám đốc cũng khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc. Ông ta gật đầu nói: “Chả trách, đại đội SK23 là quân kỹ có đẳng cấp cao nhất trong quân đội liên bang Vạn La. Phát hiện người phụ nữ mà mình hưởng thụ là một tiểu thư cao quý, tin rằng những quân quan kia chắc chắn sẽ vì lấy lòng họ mà bất chấp tất cả. Đúng rồi, nói ta nghe những nhân vật quan trọng trong đám thuộc hạ của Đường Long là những ai.”
Trần Kháng ấn vài cái nút trên máy tính làm việc, sau khi chuyển tư liệu cho tổng giám đốc nói: “Do tin tức tình báo không đủ, chúng ta chỉ có thể thu thập được một số tin tức tình báo khá rõ ràng, nhân vật quan trọng trong số bọn họ có 6 người: người thứ nhất là đại tỷ của đại đội, phó quan của Đường Long kiêm quan tài chính lãnh địa Đường Long – Ưu Na, là một nhân vật quản gia điển hình, đồng thời cũng là người tinh thông tài chính, tính tình ôn nhu, rộng lượng, hiểu chuyện. Người thứ hai tên là Sa Lệ, sĩ quan chỉ huy quân đội lãnh địa Đường Long, tình tình không thích nói chuyện, trầm mặc ít lời, rất giỏi trong việc quản lý quân đội. Người thứ ba tên là Khiết Ti, sĩ quan chỉ huy quân đội thứ hai của quân đội Đường Long, tình tình điềm đạm, là cao thủ về phương diện giáp đấu. Người thứ tư tên là Ái Nhĩ Hi, phụ trách xây dựng lãnh địa Đường Long, tính tình nóng nảy hiếu động, thích chơi những vũ khí có uy lực mạnh, lúc phá vỡ những công trình kiến trúc đều dùng thuốc nổ. Người thứ năm tên là Lệ Vũ, phụ trách nhân sự, hành chính lãnh địa của Đường Long, tính tình dịu dàng, rất giỏi trong việc xử lý những việc như chính vụ, văn thư, nhân sự. Người thứ sau tên là Lăng Lệ, phụ trách tình báo và quy hoạch lãnh địa Đường Long, người này tính tình lạnh lùng, cả ngày vẻ mặt nghiêm túc, nhưng lúc xử lý sự vụ thì vô cùng anh minh, đồng thời cũng người ít xuất hiện nhất trong số những nhân vật quan trọng.”
Nhìn thấy hình ảnh của 6 vị mỹ nữ, Tổng giám đốc thở dài nói: “Hài, đều là những nhân vật tài sắc vẹn toàn, hoàn toàn không thể nhìn ra bọn họ từng là kỹ nữ. Trần Kháng có thể thu mua bọn họ về đây có được không?”
Trần Kháng lắc đầu nói: “Cái này khả năng không lớn, bọn họ đều do Đường Long cứu ra, hơn nữa suốt ngày ở bên cạnh Đường Long, có tình cảm rất sâu đậm với Đường Long. Lúc Đường Long ở Đường gia, người của Đường gia cũng không ít lần mua chuộc bọn họ, nhưng đều thất bại.”
Tổng giám đốc chau mày nói: “Uhm, đây chính là vấn đề, lúc thế lực của Đường Long càng ngày càng lớn, chúng ta sẽ càng khó thu thập tin tình báo. Nếu như có thể phát triển mật thám của chúng ta trong đại đội SK23, chúng ta sẽ có thể biết được tất tần tật về Đường Long, đến lúc cần tiêu diệt hắn, chúng ta sẽ có thể tiết kiệm được một chút sức lực.”
Trần Kháng sau khi suy nghĩ liền nói: “Những nhân vật quan trọng kia chúng ta không thể mua chuộc được, bởi vì bọn họ cả ngày đều ở cùng với Đường Long, cảm tình sâu đậm. Nhưng những nữ binh vòng ngoài kia, nếu như dùng một ít thời gian có thể sẽ mua chuộc được bọn họ,chỉ sợ là bọn họ không thể tiếp xúc được với những tin tức bí mật.”
Tổng giám đốc cười nói: “Không có vấn đề gì, dù gì đối với những kỹ nữ thân là thuộc hạ ruột kia, Đường Long vô cùng yên tâm. Khi thê lực của Đường Long được mở rộng, chỉ cần thuộ hạ ruột của hắn, cuối cùng cũng sẽ có ngày đi vào hạt nhân. Toàn lực mua chuộc bọn họ, cần tiền thì cho tiền, cần mỹ nữ …Ơ, cần mỹ nam thì ỹ nam! Chỉ cần mua chuộc được bọ họ giá nào cũng được!”
Trần Kháng lắc đầu cười khổ: ‘Tôi đã từng điều tra qua, trong thẻ ngân hàng của bọn họ đều có vài tỷ, hơn nữa chưa từng có người nào rút tiền lần nào, tiền đối với bọn họ không có tác dụng. Mỹ nam kế thì cũng được, bởi vì những con người như bọn họ rất để ý đến tình cảm. Chỉ cần khiến cho bọn họ yêu một người đàn ông, vậy thì bọn họ sẽ cam tâm tình nguyện làm mọi thứ. Nhưng bọn họ đã từng tiếp xúc qua với vô số đàn ông, mỹ nam nào cũng không thể khiến bọ họ động lòng. Cho nên chúng ta chỉ có thể tìm một tên lừa đảo chuyên nghiệp, đồng thời cần tốn một khoảng thời gian mới có thể có được thành quả.”
Tổng giám đốc gật đầu nói: “Uhm, Cái này cũng đúng. Được, ngươi lập tức tìm tên lừa đảo đi tì mục tiêu, trongkhoảng ba năm nhất định phải có được lòng của một người nào đó trong đại đội SK23, tốt nhất là lòng của một nhân vật quan trọng! Thời gian của bọn học chỉ có 5 năm, bây giờ hầu như đã tốn mất một năm, Nếu trong 3 năm không nắm được tất cả tin tình báo của Đường Long, tương lai lúc tiêu diệt sẽ rất khó khăn phiền phức.”
“Vâng, thuộc hạ đợi chút xíu nữa sẽ đi tìm đối tượng. Đối với việc nắm kinh tế và vũ khí giới bị của Đường Long là bây giờ thực hiện sao?” Trần Kháng hỏi.
Tổng giám đốc nghĩ một lát rồi gật đầu nói: “Không sai, phải nhanh chóng tiến hành. Nếu để Đường Long vượt qua cửa ải khó khăn này lúc ban đầu, vậy thì chúng ta vĩnh viễn cũng đừng hòng khống chế được kinh tế và trang bị vũ khí của hắn.”
“Vâng, thuộc hạ sẽ làm tốt chuyện này.” Trần Kháng nói trong lòng thở dài. Ông ta không biết là chuyện gì, mặc dù sớm biết Đường Long sau khi