Tinh Linh theo sát đằng sau Đường Long, lẳng lặng đi dạo ở bến cảng. Hải cảng này sớm đã bị giới nghiêm rồi, ngoại trừ cảnh vệ ẩn núp trong bóng tối, căn bản không có một người chướng mắt nào tồn tại. Cho nên giờ phút này, giống như trong trời đất chỉ còn lại có Đường Long cùng Tinh Linh hai người.
Tinh Linh không có có tâm tư thưởng thức cảnh biển xinh đẹp kia, mà là cúi đầu nhìn chằm chằm cát trắng dưới chân. Đường Long đứng ở bên cạnh, vừa gãi cái đầu, vừa nhàm chán nhìn xung quanh. Hai người đều không nói gì, bốn phía ngoại trừ tiếng sóng biển thì không có thanh âm nào khác.
Giờ phút này trong nội tâm Tinh Linh hỗn loạn không thôi, giường như cái gì đều nghĩ đến, lại giống như không nghĩ gì. Sự vui sướng không lâu trước đây khi được Đường Long hẹn mình đi chơi, cũng đã biến mất trong hoàn cảnh suốt dọc đường yên lặng này. Tinh Linh tiếp xúc nhiều với con người đã biết, lúc này tam trạng của mình vô cùng hỗn loạn. Nguyên nhân là vì Đường Long đã dùng thái độ đối đãi người ngoài mà đối đãi với mình, trước kia hai người cùng nói chuyện trời đất với nhau đã biến mất, hai bên đều sinh ra một loại cách ngăn.
Nghĩ đến đây, Tinh Linh bất giác nghi ngờ quyết định mình toàn tâm muốn thể nghiệm tình cảm là đúng hay sai. Nếu như mình cứ mãi ở bên cạnh Đường Long, tin rằng mình và Đường Long sẽ cười cười nói nói vô cùng thân mật với nhau rồi, người em gái do chương trình của mình sản sinh ra không phải cũng là vì như thế mới thân thuộc như thế với Đường Long sao?
Đường Tinh? Vì sao em lại lấy cá cái tên này? Có lẽ nàng thật sự đối đãi với Đường Long như người nhà, nhưng mình vì sao luôn cảm thấy lúc cô ấy nhìn, đối đãi với Đường Long, có một cảm giác không hiểu? Chẳng lẽ muội muội cũng đã thay đổi giống như mình?
Tinh Linh nhìn Đường Long nhàm chán lấy hòn đá ném ra biển thì trong lòng thầm cảm thán: "Ngươi rốt cuộc là người như thế nào? Vì sao ý thức tự chủ do những chương trình sản sinh ra như chúng ta, lại không tự chủ được mà hi vọng được ở bên cạnh ngươi? Vì sao người máy bình thường sau khi tiếp xúc với ngươi sẽ bắt đầu có được ý thức tự chủ của mình?" Tinh Linh nhớ lại chuyện văn Na trước kia nói với mình, ngoại một nhóm người máy có được ý thức tự chủ ra, người máy của Đế quốc Ngân Ưng không có sản sinh ra người máy có được thức tự chủ mới nữa.
"Ơ, tiểu thư Tinh Linh, ở đây gió lớn, chúng ta trở về đi?" Đường Long hỏi một cách cẩn thận. Gió biển thổi cát bay về phía Tinh Linh, Đường Long đang nói lời này lúc thì vô ý thức thay Tinh Linh ngăn cản trận gió biển này.
“Ừ, Tinh Linh gật đầu, tinh thần của nàng còn đắm chìm bởi vì động tác vừa rồi kia của Đường Long mà sinh ra tình cảm ôn nhu.
Lúc Đường Long quay người muốn rời đi, Tinh Linh lấy hết dũng khí nói với Đường Long: "Đường Long, ngươi... Ngươi có thể gọi ta giống như trước đây không?" Nói xong Tinh Linh lo lắng nhìn chằm chằm Đường Long.
Đường Long sửng số, nhưng rất nhanh gật đầu nói: "Được, ... Tỷ tỷ." Nói ra lời này, Đường Long cảm thấy có chút không được tự nhiên,
Cách xưng hô này dường như mình chưa bao giờ gọi ai ngoài chị gái máy tính.
Tinh Linh nghe nói như thế, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười hạnh phúc, đột nhiên rất can đảm khoác tay Đường Long, ra vẻ tươi cười nói: "Chúng ta đi thôi."
Đường Long có chút xấu hổ muốn làm ình thân thể rời xa Tinh Linh, nhưng bởi vì cánh tay bị nắm chặc, căn bản vô pháp thoát khỏi Tinh Linh cái cảm giác thơm ngào ngạt, Đường Long không có khả năng cố gắng thoát ra, đành phải cứ như vậy đột nhiên bị Tinh Linh vui vẻ kéo đi.
Lúc sắp đến chỗ ở của Tinh Linh, Đường Long đột nhiên nhận được báo cáo của thuộc hạ: "Chủ công, Trần Kháng cầu kiến." Đường Long sớm đã rất muốn thoát khỏi Tinh Linh, lập tức nói với Tinh Linh tiếng xin lỗi, sau đó theo bộ hạ rời đi. Tinh Linh chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài nhìn bóng lưng Đường Long rời đi, cúi đầu đi vào nhà. Mà bọn người Văn Na ở cửa ra vào cùng đợi Tinh Linh trở về, cũng đi theo thầm thở dài một cái.
Đường Long trước khi đi gặp Trần Kháng, đã gặp Đường Tinh và bọn người Ưu Na. "Chị, Trần Kháng lần này tới nhất định là muốn ta đồng ý cho bọn họ khống chế thương nghiệp và công nghiệp quân sự của chúng ta!" Đường Long thở phì phì nói, Đường Long đã từng vì lý do này mà lớn tiếng với Trần Kháng, vừa nghe Trần Kháng đúng lúc này mà chạy tới là biết hắn muốn làm gì rồi, bởi vì mình bây giờ căn bản không có buôn bán gì với hắn. Không có chuyện gì lớn, thương nhân bán vũ khí kia sẽ không tới nơi này.
"Đây là có chuyện gì?" Không biết chuyện nên Ưu Na hiếu kỳ hỏi. Đường Long lập tức kể lại những lời nói mà Trần Kháng trước kia nói với mình, nghe xong những lời này, Lăng Lệ mẫn cảm lập tức hỏi: "Chủ công, ngươi nói lần này khủng bố tấn công có phải là do Trần Kháng làm hay không? Dù sao hắn từng muốn khống chế thương nghiệp và công nghiệp quân sự của chúng ta!"
Mọi người nghe nói lời này đều gật gật đầu, đồng thời vây quanh Đường Long, chuẩn bị lúc Đường Long nổi giận đùng đùng đi tìm Trần Kháng mà ngăn lại hắn. Bất quá mọi người lại phát hiện Đường Long căn bản không có tức giận, ngược lại là sờ lên cằm thầm nói: "Nếu như là Trần Kháng mà nói..., hắn làm như vậy là vì cái gì? Nếu như thật sự muốn khống chế khống chế thương nghiệp và công nghiệp quân sự của chúng ta để phát tài, hắn sẽ không đề xuất ra điều kiện hậu đãi như vậy, hơn nữa cũng không nên tìm chúng ta, dù sao những thế lực có điều kiện tốt, vật tư phong phú hơn chúng ta cũng còn rất nhiều!" Nói đến đây, Đường Long đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "Lăng Lệ, ngươi cảm thấy lính đạnh thuê của binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia bị bắt kia, có khả năng tấn công nhà xưởng và nhân viên của chúng ta không?"
Mọi người nghe nói như thế đều lấy làm lạ, binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia không phải đã tấn công chúng ta sao? Sao bây giờ lại hỏi bọn họ có khả năng tấn công hay không?
Lăng Lệ sau khi suy nghĩ một chút lập tức nói ra: "Chủ công, xem cách bọn họ chống cự quân đội, thuộc hạ cho rằng bọn họ hoàn toàn không có năng lực chuẩn bị tấn công nhà xưởng và nhân viên của chúng ta. Mới nhận được báo cáo mới nhất của nhân viên điều tra xét hỏi, bọn họ nói muốn hoàn thành những cuộc tấn công này, kẻ tấn công phải có năng lực giống như đội đăc chiến của chúng ta!"
Đường Long vỗ tay lớn một cái hướng Lăng Lệ ra lệnh: "Ngươi bây giờ lập tức đi thẩm vấn những thành viên bị bắt của binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia , hỏi xembọn họ có tấn công nhà xưởng và nhân viên của chúng ta hay không."
"Dạ!" Lăng Lệ lập tức lui ra.
Đường Tinh hiếu kỳ hướng Đường Long hỏi: "Ngươi nghi ngờ trên hành tinh chúng ta còn một nhóm thích khách thật sự khác ẩn núp sao?"
Đường Long gật gật đầu: "Đúng vậy, chị cũng đã nhìn thấy cuộc giao tranh giữa quân đội chúng ta với binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia, hơn nữa ta cũng đã chỉ huy tác chiến của vài binh đoàn lính đánh thuê. Hoàn toàn có thể nói biểu hiện của binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo cũng không kiệt xuất, bọn họ chỉ có thể coi là binh đoàn lính đánh thuê binh thường. Bảo vệ nhà xưởng và các viện nghiên cứu của chúng ta tuy có chút yếu kém, nhưng quân nhân bình thường hoàn toàn không có khả năng trong tình huống bọn họ không hề có phát hiện gì tiêu diệt mục tiêu bảo vệ của bọn họ, binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia không thể so với quân nhân bình thường, càng không thể nào tấn công thành công được!"
"Sao ngươi đột nhiên nghĩ tới những chuyện này?" Đường Tinh nghi ngờ nhìn Đường Long, nếu như Đường Long tại lúc bắt Binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo có thể có được những phân tích này, chính mình còn không lấy làm lạ, kỳ lạ là Đường Long sau khi cùng Tinh Linh tản bộ trở về đã nghĩ ra những chuyện này, có phải là Tinh Linh nhắc nhở hắn đây này?
Đường Long cười khổ lắc đầu: "Lúc ta cùng tiểu thư Tinh Linh tản bộ, hai người đều không nói gì, nên liền suy nghĩ đến chuyện cái Binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo kia. Bởi vì ta lấy làm lạ lính đánh thuê đã hoàn thành nhiệm vụ vì sao không lập tức ẩn nấp, còn đi loạn lung tung để cho chúng ta phát hiện bọn họ. Cho đến vừa rồi, ta mới phát hiện bọn họ đi lung tung như vậy là bởi vì bọn ọ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, đi xung quanh để xem xét tình hình."
“Ồ” Đường Tinh trên mặt nở nụ cười, cũng không biết nàng là vì sao mà cười. Mà con mèo đen nhỏ bị nàng ôm vào trong ngực lại một lần che miệng lén cười, bất quá lần này ánh mắt của nó tập trung ở trên người Đường Tinh.
Rất nhanh, Lăng Lệ vội vàng chạy về đến hô: "Chủ công! Bọn họ nói bọn họ còn chưa kịp động thủ, lúc đang điều tra địa hình thì bị chúng ta phát hiện, cho nên mới tiến hành chống cự!"
"Tiếp tục phong tỏa bến cảng, nhân viên vũ trang toàn bộ xuất động lần nữa, lần này đem mục tiêu định tại trên người mọi người! Thích khách rất có thể là người có chứng minh nhân dân của nguời bản địa chúng ta!" Đường Long ra lệnh.
Nhìn thấy bọn người Ưu Na vội vã chạy, Đường Tinh mới hỏi Đường Long: "Tên Trần Kháng kia giải quyết như thế nào? Chúng ta còn chưa có được chứng cớ là do hắn làm."
Đường Long cười cười: "Ta chuẩn bị tiếp đãi hắn chu đáo…. Hắc hắc, bất kể nói như thế nào hắn cũng là người khách đầu tiên chạy đến đây sau khi chúng ta bị tấn công." Nói xong rồi rời khỏi gian phòng này.
Nhìn bóng Đường Long, Đường Tinh ung dung cười nói: "Có tiến bộ."
Con mèo đen nhỏ trong lòng Đường Tinh tò mò hỏi: "Cái gì có tiến bộ?"
"Ha ha, vừa rồi ngươi không thấy sao? Lúc nói ra chuyện tấn công có khả năng là Trần Kháng giở trò quỷ, tất cả mọi người như có như không vây quanh Đường Long?" Đường Tinh sau khi đem con mèo đen nhỏ nâng đến trước mặt cọ một chút cười nói.
"Thấy được ah, bọn họ không phải vây đến đây chờ lệnh sao?" Con mèo đen nhỏ vừa nói vừa dùng móng vuốt đè lại mặt Đường Tinh , tận lực dùng sức đẩy khuôn mặt Đường Tinh cách xa cái đầu của mình.
Đường Tinh lắc đầu: "Không phải, các nàng là chuẩn bị ngăn Đường Long đang vô cùng giận dữ."
" Đường Long đang vô cùng giận dữ? Nghe ngươi nói như vậy giống như Đường Long rất dễ dàng nổi giận." Con mèo đen nhỏ trừng con mắt đáng yêu nói ra.
"Cũng không phải nói rất dễ dàng nổi giận, trước kia Đường Long hắn làm việc vô cùng xốc nổi. Giống như chuyện chúng ta nghi ngờ Trần Kháng vừa rồi, nếu như là trước kia, Đường Long đã xông tới trước mặt Trần Kháng chỉ vào hắn hỏi có chuyện này hay không." Đường Tinh lần nữa dùng khuôn mặt cọ cọ lấy đầu tiểu Hắc mèo.
Con mèo đen nhỏ bừng tỉnh đại ngộ nói: "Oh, thì ra là thế, chả trách ngươi nói hắn có tiến bộ, hắn đã có thể khống chế sự xúc động xốc nổi mình." Giờ phút này nó đã quên tránh né quấy rầy của Đường Tinh.
Đường Tinh híp mắt nói ra: "Ừm, xem đến Đường Long hiện tại, ai cũng sẽ không tin rằng trước kia hắn là một tên hễ xúc động xốc nổi dám đánh đố một đấu vạn người."
Con mèo đen nhỏ hai mắt tỏa ánh sáng nói: " Thách đấu với vạn người? Nhanh kể cho ta nghe một chút đi!"
"Được, tắm cùng chị, chị sẽ kể cho ngươi nghe." Đường Tinh nói xong liền đi ra ngoài.
Con mèo đen nhỏ lập tức hô lớn nói: "Không muốn! Ta sợ nước! Thả ta ra! Cứu mạng! Bắt cóc ah!" Đương nhiên, căn bản không có ai hội để ý tới tiếng kêu của một cái nhỏ mèo.
"Hi, Trần tiên sinh, đã lâu không gặp, đợt chiến hạm lần trước thật là cám ơn rất nhiều." Đường Long vẻ mặt tươi cười đưa tay ra nói với Trần Kháng chờ đợi trong phòng khách đã lâu.
"Ha ha, chuyện đó không có gì chỉ là chút lòng thành. Đường tiên sinh bây giờ càng ngày càng lợi hại, một thời gian ngắn không gặp đã mở rộng địa bàn ra vài hành tinh, thật là khiến người bội phục." Trần Kháng nhiệt tình mà nắm tay Đường Long nói ra. Đồng thời ánh mắt của hắn nhìn về phía đứng ở sau lưng Đường Long là Phượng Băng, Phượng Sương hai người, trong lòng thầm khen xinh đẹp, cũng thầm trách Đường Long như thế nào lại dẫn hai nữ vệ sĩ vào đây.
Hai bên sau khi ngồi xuống, Đường Long cũng không giới thiệu hai vệ sĩ của mình, sau khi uống một hớp nước chanh liền mở miệng nói: "Không biết Trần tiên sinh lần này tới cần ta giúp chuyện gì?"
Trần Kháng Nhìn thấy dạng vẻ của Đường Long, cũng xem như hai vệ sĩ kia không tồn tại, sau khi thưởng thức một ngụm trà thơm cười nói: "Ừ, lần này ta nhận được tin báo, có một binh đoàn lính đánh thuê tên là Lôi Bạo muốn ra tay với Đườngg tiên sinh, cho nên cố ý chạy đến nhắc nhở Đường tiên sinh."
"Ai, tin tức Trần tiên sinh tới chậm một bước." Đường Long thần sắc ảm đạm lắc đầu.
"Ah? Bọn họ đã ra tay với ngài? Tổn thất nghiêm trọng không?" Trần Kháng giật mình đứng lên hỏi.
"Nhà xưởng và nhân tài các ngành sản xuất đều chết hết. Đúng rồi, Trần tiên sinh đã có thể biết binh đoàn lính đánh thuê Lôi Bạo chuẩn bị ra tay với, vậy không biết ngươi có biết đưuọc là ai thuê bọn họ không?" Đường Long chăm chú mà chằm chằm vào Trần Kháng hỏi.
Tuy Trần Kháng bị ánh mắt Đường Long thấy rất không thoải mái, nhưng hắn có lẽ hay là vừa làm ra vẻ tiếc hận vừa ngồi xuống nói ra: "Đáng tiếc không có cách nào biết rõ, tin tức kia còn là một thủ hạ của ta ngẫu nhiên nghe được." Nói đến đây Trần Kháng chủ đề một chuyển: " Nhà xưởng và nhân tài tất cả ngành sản xuất của Đường tiên sinh tuy đều tổn thất, nhưng các nơi sản nghiệp có lẽ sẽ nhanh chóng khôi phục lại?"
"Khôi phục? Ôi Ôi, tất cả mọi người mới đều bị giết chết rồi, làm gì có thể dễ dàng khôi phục như vậy. Nếu như muốn khôi phục, chỉ có chờ bồi dưỡng được nhân tài mới được." Đường Long bất đắc dĩ lắc đầu.
"Bồi dưỡng nhân tài mới? Đây cũng không phải là vấn đề ngày một ngày hai có thể giải quyết, gần đây vô loạn tinh hệ sóng gió nổi lên, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chiến tranh, Đường tiên sinh chẳng lẽ không có gì đối sách giải quyết vấn đề sao này?" Trần Kháng chú ý hỏi.
"Đối sách? Bây giờ ta còn có thể làm gì? Chỉ có trước tuyển nhận người của Vạn La liên bang mới đến. Bọn họ bên kia so chỗ này của ta còn loạn, mới có thể đủ hấp dẫn một số nhân tài tới." Đường Long thuận miệng nói ra.
Trần Kháng trong nội tâm giật mình, căn bản không ngờ đến Đường Long tuyển người ở Vạn La Liên Bang, bất quá hắn suy nghĩ đến Đường Long ở vô loạn tinh hệ không tuyển được nhiều nhân tài ở Vạn La Liên bang, nên cũng yên lòng, cũng lấy lui làm tiến nói: "Như vậy ah, ta đây an tâm, ta còn thay ngài lo lắng, sợ nghiệp lớn của ngài bị ngăn trở. Vậy..." Trần Kháng đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Ai, Trần tiên sinh, sao đã đi rồi, cái này chẳng phải là khách khí sao? Đến chõ ta sao không ở chơi thêm mười ngày nửa tháng chứ." Đường Long vội ngăn Trần Kháng lại.
"Ah, không cần, ta gần đây nhận được sự ủy thác của vài thế lực, công ty chúng tôi đang bận rộn giúp bọn họ phát triển kinh tế và công nghiệp quân sự, nếu như không phải là đến truyền tin cho ngài, tôi thật sự là không có thời gian rời khỏi.” Trần Kháng từ chối một cách khéo léo
"Này, ở một hai ngày không tốn thời gì đâu, hơn nữa bây giờ ta đang bắt phần tử khủng bố, cảng vũ trụ chỉ có thể vào không thể ra, ngươi muốn đi cũng đi không được. Nào, chúng ta hãy nói chuyện và những thế lực ủy thác của ông." Đường Long nhiệt tình lại để cho Trần Kháng ngồi trở lại trên ghế sa lon.
Vừa nghe được Muốn đi cũng đi không được những lời này, Trần Kháng mồ hôi lạnh ứa ra, nhưng đang nghe Đường Long hỏi thăm về mấy cái thế lực sau, bất giác trong nội tâm buông lỏng, xem ra Đường Long đã muốn động tâm.
"Cái này, chúng ta không được nói cho người ngoài nghe, đây chính là vi phạm hợp đồng." Trần Kháng ra vẻ khó xử.
"Này, sợ cái gì, chẳng lẽ ta lại đi nói ra sao? Chúng ta là bạn tốt nha, đến, sau khi nhấp một hớp trà hay nói cho ta nghe một chút." Đường Long cười hì hì thay Trần Kháng rót chén trà.
Nhìn thấy bộ dáng gấp gáp của Đường Long, Trần Kháng cũng không làm khó, sau khi nhấp một hớp trà mà bắt đầu nói ra: "Đã như vậy, ta đây sẽ tiết lộ một chút với ngài, chúng ta nhận được ủy thác ba thế lực, ba thế lực này là thế lực của tinh hệ Vô Loạn, lần lượt là đế quốc Hắc Ám, gia tộc minh Phượng và nước cộng hoà Potter."
"Ấy? ba chế độ chính trị khác nhau đều tìm tới các ngươi? Vị trí của bọn họ ở nơi nào ah? Ah, ngươi chờ một chút, ta đi lấy bản đồ tinh hệ." Đường Long nói xong không đợi