Dưới sự tháp tùng của Phí Lị, Ưu Na và Trần Kháng ký tên tên vào hợp đồng kia. Đối với việc tại sao Đường Long không tự mình đến ký kết, Trần Kháng không có ý kiến gì, bởi vì loại hợp đồng kinh tế bình thường này là do thủ tướng hoặc bộ trưởng bộ tài chính ký. Trần Kháng ký tên hết hợp đồng liền vội vàng rời khỏi Hành tinh Trung Châu, đương nhiên là dưới sự cho phép đặc biệt của Đường Long, hắn có thể rời khỏi cái tinh vực này, bằng không thì chỉ sợ hắn ngay Cảng vũ trụ còn không thể nào vào được.
Ưu Na kéo tay Phí Lị muốn rời đi, quơ quơ hợp đồng trong tay hỏi: "Phí Lị, hợp đồng này có hiệu lực pháp luật không?"
Phí Lị nói không chút nghĩ ngợi: "Không có hiệu lực pháp luật, bởi vì người phụ trách của hai bên ghi trong đó đều hàm hồ không rõ, hơn nữa nếu như hai bên hủy hợp đồgn cũng không có ai tới chế tài, đã dễ nghe thì đây chỉ là một phần ghi cho đẹp mắt, nếu như hai bên không chấp hành, hợp đồng này tương đương không có hiệu lực."
Ưu Na gật gật đầu cười nói: "Vậy là tốt rồi."
Lần này đến phiên Phí Lị không hiểu : " Chị Ưu Na, hợp đồng này rất quan trọng đối với chúng ta, nó không có hiệu lực thì có gì tốt chứ?"
"Ha ha, hợp đồng này tuy không có hiệu lực, nhưng lại là một hợp đồng rất quan trọng đối với Trần Kháng, chỉ cần có hợp đồng này, Trần Kháng có thể quang minh chính đại tiến vào tinh vực Trung Châu chúng ta." Ưu Na nói đến đây bắt đầu chuyển đổi chủ đề: "Đúng rồi, Bộ Trưởng Bộ Tư pháp này của ngươi như thế nào? Gần đây đều không có gặp ngươi."
"Hài, Bộ trưởng này của ta vừa lo việc huấn luyện luật sư lại vừa lo bồi dưỡng quan toà, lại càng bận rộn xây dựng pháp luật phù hợp với khu vực hành tinh này của chúng ta, bận rộn chết đi được, làm gì có để trống để đi chơi." Phí Lị nói đến đây đột nhiên nhớ tới cái gì nói: "Ah, chị Ưu Na ta đi trước một bước, lát nữa có một phiên tòa chờ ta đến giám sát."
"Được, ngươi đi đi." Ưu Na gật gật đầu, cùng Phí Lị tách ra rời đi.
Lúc Ưu Na trở lại sảnh nghị chính, vừa hay nhìn thấy Lăng Lệ đang báo cáo với Đường Long: "Chủ công, thuộc hạ vô năng, vẫn đang không có tung tích của đám thích khách kia."
Đường Long lắc đầu: "Không có gì, bọn họ đều là thích khách tinh anh, nhân viên tình báo của chúng ta không thể phát hiện tung tích của bọn họ không có gì kỳ lạ. Cảng vũ trụ hủy bỏ phong tỏa, tất cả nghành vũ trang hủy bỏ đề phòng."
Lăng Lệ nghe vậy ngẩng đầu giật mình hỏi: "Cứ vậy mà cho qua sao?"
Đường Long cười khổ nói: "Không có cách nào khác, hiện tại nhân viên của chúng ta không đủ tinh nhuệ, không cần phải lãng phí nhân lực vật lực." Nói đến đây Đường Long đột nhiên âm hiểm cười nói: "Lăng Lệ ngươi đi tuyển chọn tinh anh của các bộ phận vũ trang tiến hành huấn luyện, giúp ta huấn luyện một nhóm đặc công tinh nhuệ không thua bất cứ người nào!”
Lăng Lệ vốn có chút thất vọng lập tức cúi chào nói: "Tuân mệnh!" Nàng biết rõ Chủ công chuẩn bị dùng gậy ông đập lưng ông, mặc dù không có minh xác chứng cớ chứng minh là ai làm, nhưng tất cả mọi người có một mục tiêu không rõ ràng.
Lúc này Bành Văn Phong ra khỏi hàng nói ra: "Chủ công , những di dân của hành tinh Trái đất đến kỷ luật rất kém, đánh nhau ẩu đả cưỡng gian cướp bóc không từ bất cứ việc xấu nào. Lúc Chúng ta sở cảnh sát bắt bọn họ, tổ chức của bọn họ lại kháng nghị chúng ta, nói cái gì kỳ thị bọn họ người hành tinh Trái đất."
"Toàn bộ di dân đều là thế sao?" Đường Long tò mò hỏi.
Bành Văn Phong gật đầu nói: "Đúng vậy, tuyệt đại bộ phận đều là như thế. Căn cứ tình báo Vũ Minh cung cấp cho thấy, nhóm di dân này đều là những người không nghề nghiệp như lưu manh và phần tử phạm tội các loại."
"Hừ, không cần phải để ý tới cái tổ chức gì đó kia, những di dân kia bắt đến, đưa viện kiểm sát kiểm tra khống chế, rồi để cho tòa án xử theo luật pháp của chúng ta, nên nhốt thì nhốt, nên xử tử thì xử tử. Lúc xử phạt thì truyền hình trực tiếp đến tất cả các hành tinh của chúng ta, không ác một chút thì còn cho rằng chúng ta hiền!" Đường Long lạnh lùng nói.
Bành Văn Phong tuân mệnh cung kính lui xuống.
Màn đêm buông xuống, không có việc gì nên Đường Long mang theo mình hai cái xinh đẹp cái đuôi, ăn mặc y phục hàng ngày đi trên đường. Kỳ thật Đường Long chỉ muố n một mình đi ra ngoài hít thở không khí, đáng tiếc Phượng Băng, Phượng Sương lại bất luận như thế nào đều muốn theo sát phía sau của mình, bất luận khuyên bảo như thế nào các nàng đều không nói lời nào, cuối cùng đành để cho các nàng thay y phục hàng ngày cùng đi.
"Ừm, không nghĩ tới thay đổi lại lớn như thế, phụ cận con đường này đều là cửa hàng và khu giải trí. Nguồn khách của những cửa hang này thế nào?" Đường Long vừa bước chậm tại trên đường phố, vừa hỏi người phía sau.
"Con đường gần tòa thị chính này là đường đi phồn hoa nhất Hành tinh Trung Châu, dân chúng phụ cận đều ưa thích mua sắm giải trí ở đaay." Phượng Băng lạnh lùng nói.
"Ừ, xem ra buôn bán rất tốt." Đường Long đã nhìn thấy, mặc dù là buổi tối nhưng dòng người tại tất cả cửa hàng cùng giải trí sân cũng không có giảm bớt bao nhiêu, ngược lại bắt đầu tăng lên.
Đường Long đã tới một nhà hộp đêm trước cửa nghe được bên trong mơ hồ truyền ra tiếng nhạc, bất giác dừng bước lại quay đầu nói với Phượng Băng, Phượng Sương: "Rất lâu không có đi khiêu vũ rồi, vào xem như thế nào?"
Phượng Băng, Phượng Sương hai người hơi cúi người: "Xin tuân theo ý nguyện của Chủ công ."
Đường Long vừa bĩu môi nói thầm: "Lúc nào cũng nói câu này, thật là không có sức sống." Vừa khoát khoát tay mang theo các nàng đi vào cửa hộp đêm.
Sau khi đi vào, mất đi sự ngăn cản của thiết bị cách âm, một hồi âm nhạc đinh tai nhức óc thanh âm lập tức khiến Đường Long giật mình. Nhưng khi hắn nhìn thấy đám người trong phòng khiêu vũ đang nhảy nhót theo nhạc, lập tức vọt lên đi vào, ngoáy mông theo điệu nhạc. Hơn nữa còn bắt chước đám người đang nhảy kia, bắt đầu mở to miệng hét lên.
Phượng Băng, Phượng Sương chưa bao giờ nhìn thấy cảnh này, nhìn nhau, sau đó lắc đầu, đứng một bên vẫn không nhúc nhích. Nữ nhân viên phục vụ sớm đã đến gần, liền nói với các nàng: "Hai vị tiểu thư, mời đi bên này." Tuy bởi vì vấn đề ngọn đèn, không thể nhìn rõ dáng người của hai cô gái có thân hình cao ráo này, nhưng vẫn có thể ở trong ánh trăng mờ nhìn ra được các nàng đều là mỹ nữ, nên cũng dựa theo quy định mời các nàng đến trước một cái bàn gần chỗ khiêu vũ.
Nhìn thấy cái bàn rất gần chỗ khiêu vũ, Phượng Băng, Phượng Sương hai người cũng đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, nhưng ánh mắt của các nàng đều tập trung vào Đường Long đang nhảy ở chính giữa sân khấu kia.
Nữ nhân viên phục vụ mỉm cười hỏi: "Tiểu thư uống gì? Hãy thử bia Trung Châu, đặc sản của hành tinh Trung Châu chúng ta có được không? Vị rất tốt."
Được Đường Tinh đưa vào rất nhiều tri thức nên Phượng Băng, Phượng Sương hai người nhẹ gật đầu, Phượng Băng móc ra một chồng tờ 100 đồng Vũ Lai, rút ra ba tờ đưa cho nữ nhân viên phục vụ kia, lạnh lùng nói: "Ba bình."
Bị hành động hào phóng của Phượng Băng làm giật mình nữ nhân viên phục vụ lập tức nhận tiền, mỉm cười nói: "Cảm ơn, lập tức sẽ đưa đi lên." Nàng trong chớp mắt đi rồi lập tức kéo nữ nhân viên chào hàng điểm tâm nói: "Bàn 13 có hai vị tiểu thư hào phóng, 3 bình Trung Châu bia liền cho 300 đồng!" Người kia vừa nghe lập tức hai mắt phát sáng đẩy xe điểm tâm tới. Một bình bên ngoài bán 1 đồng, lại có thể bán được 100 đồng! Không động lòng cũng khó ah nha.
Lúc này ánh đèn chiếu trong quán lơ đãng dừng ở bàn của Phượng Băng, Phượng Sương vài giây, khiến cho dung mạo của các nàng hai hiện rõ trước mặt mọi người. Trong chốc lát hòa vào tiếng nhạc sôi động là vố số tiếng huýt sáo, sau đó rất nhiều chàng trai đứng lên bưng ly rượu, nhanh chóng đến gần cái bàn này. Khiến cho nữ nhân viên bán hàng điểm tâm kia đành ảo não đứng ở bên ngoài.
Thoáng một cái, Phượng Băng, Phượng Sương đã bị mười mấy chàng trai vây quanh, những chàng trai này không phải nói muốn kết giao bằng hữu với hai vị tiểu thư xinh đẹp, thì chính là nói muốn mời các nàng uống rượu, hơn nữa còn muốn mời các nàng khiêu vũ. Nếu như không có những tư liệu Đường Tinh đưa vào, làm cho các nàng biết những người này muốn làm gì, chỉ sợ Phượng Băng, Phượng Sương 2 người đã hung hăng giáo huấn bọn họ một chầu.
Sau khi những chàng trai này bị cự tuyệt nhưng vẫn vây quanh bám lấy không rời đi, một tiếng hừ lạnh vang lên bên tai bọn họ: "Đều cút ngay cho ta!" Những chàng trai kia nghe thấy lời nói không khách sáo như thế đều giận dữ quay đầu lại chuẩn bị mắng, nhưng lúc nhìn thấy người nói là ai, lập tức kẹp lấy cái đuôi cúi đầu giống như thủy triều lui ra. Nữ nhân viên bán hàng điểm tâm vốn phát hiện mình rốt cục có thể gần phía trước đến, sau khi nhìn thấy người kia cũng đã lập tức đẩy xe điểm tâm né đi.
Hai người Phượng Băng, Phượng Sương lúc này mới phát hiện người giải vây ình là một chàng thanh niên rất tuấn tú, nhìn bốn người vệ sĩ bên cạnh hắn, tin rằng người thanh niên này chắc chắn không phải là người bình thường.
Người thanh niên kia ngồi ở chiếc ghế do vệ sĩ kéo ra, đưa tay ra nói với Phượng Băng, Phượng Sương: "Hoan nghênh hai vị tiểu thư xinh đẹp quang lâm bổn vũ trường, ta là ông chủ ở đây, Âu Dương Đông." Vốn tưởgn rằng các nàng thế nào cũng sẽ bắt tay nói tên ra với mình, nhưng không nghĩ tới hai cái cô nương xinh đẹp này lại cứ như vậy nhìn hắn, hoàn toàn không bắt tay hắn cũng không trả lời. Khiến cho Âu Dương Đông vô cùng ngượng ngừng thu tay lại, may mắn hiện tại ngọn đèn dời đi, nếu không thể diện của mình mất sạch rồi còn gì.
Âu Dương Đông làm như sự ngượng ngùng vừa rồi không có xảy ra mỉm cười tiếp tục nói: "Không biết hai vị tiểu thư xưng hô như thế nào? Là lần đầu tiên đến vũ trường phải không? Để cho ta..." Hắn lời còn chưa nói hết chợt nghe đến phía sau mình có một chàng trai đang hét lên: "Hai vị mỹ nữ, mau xuống đây cùng nhảy đi!"
Âu Dương Đông cau mày quay đằng sau nhìn, phát hiện một cái đi ra phòng khiêu vũ thân ảnh mông lung đang vẫy tay về phía này. Lúc vừa định bảo vệ sĩ của mình đi giải quyết cái tên không biết lớn nhỏ kia, Phượng Băng, Phượng Sương đã đứng lên đi về phía sân khiêu vũ, khiến cho Âu Dương Đông bất giác sững sờ. Mà một người vệ sĩ nhanh nhẹn lập tức đi theo.
Nhìn xem cái kia 2 mỹ nữ đứng trước mặt người kia, hơn nữa bắt đầu uốn éo uốn éo nhảy, Âu Dương Đông bất giác nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ nói: "Hai đứa con gái điếm thúi! Lát nữa sẽ cho các ngươi sư lợi hại của ta!" Nói xong liền ra hiệu bảo nhân viên bưng bia đến, sau khi bia được đem ra, hắn lập tức rót ra hai ly, tiếp theo từ trong ngực móc ra hai viên thuốc để vào ly rượu, sau đó liền âm hiểm cười nhìn đám người trong phòng khiêu vũ.
Phượng Băng, Phượng Sương hai người đi đến trước mặt Đường Long nói ra: "Chủ công ." Tên vệ sĩ theo sau bọn họ kia nghe thấy liền biến sắc, cuống quít trở lại bên người Âu Dương Đông.
Đường Long vội phất tay nói ra: "Tại đây nơi đừng gọi ta là Chủ công, chúng ta là đến vui chơi. Các ngươi có biết nhảy không? Không biết? Ta dạy cho các ngươi, vũ điệu này rất dễ học, đến đây, mông trước tiên quay sang hướng bên này, sau đó từ bên trái quay một vòng. Đúng rồi, sau đó mông lại uốn éo hướng ngược lại, hai tay không cần phải cứng ngắc để ở hai bên, giơ lên lắc. Đúng, chính là như vậy!"
Năng lực học tập của Người máy rất mạnh, sau khi được Đường Long tay bắt tay dạy một lần, động tác của các nàng cũng giống như Đường Long. Vì vậy ba tướn nhảy giống nhau, nhóm nhảy động tác đẹp mắt lập tức hấp dẫn rất nhiều người nhảy theo. Đường Long nhìn thấy Phượng Băng, Phượng Sương hai người đang nhảy, nhưng trên mặt vẫn biểu lộ vẻ mặt lạnh lùng kia, bất giác nói lần nữa: "Các ngươi trên mặt nở nụ cười xem nào, sau đó nhảy hai bước hét lên, như thế mới đã ghiền."
Hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh nên trên mặt hai người Phượng Băng, Phượng Sương lập tức nở nụ cười, đồng thời cũng nhảy hai bước hét lên một tiếng, cử động của các nàng lập tức lại để cho những người khiêu vũ kia đi theo hô kêu lên. Đường Long không có phát giác, nụ cười trên mặt các nàng vốn là rất miễn cưỡng rất cứng ngắc, sau khi hét lên mấy lần, bắt đầu lộ ra nụ cười xuất phát ra từ nội tâm.
Người vệ sĩ kia đã sớm trở lại bên người Âu Dương Đông báo cáo câu nói mình đã nghe thấy kia, Âu Dương Đông nghe vậy sững sờ: "Có biết hay không bọn họ là người của gia tộc nào sao?"
Người vệ sĩ kia cung kính nói: "Thật có lỗi Chủ công, các nàng vừa hô cái Chủ công đã bị người kia ngăn lại, cho nên thuộc hạ hoàn toàn không có nghe được bọn họ thuộc gia tộc nào."
Âu Dương Đông suy nghĩ một chút, đổ đi hai ly bia có thuốc kia, sau đó rót ba ly rượu, sau đó ra lệnh người bên cạnh: "Đi lấy vài bình rượu ngon đến đây." Một người vệ sĩ lập tức lĩnh mệnh lui xuống. Một cái vệ sĩ khác gần phía trước bên người Âu Dương Đông nhỏ giọng hỏi: "Chủ công, ngài cần cố kỵ các nàng sao? Hai mỹ nữ kia là hàng cao cấp đó."
Âu Dương Đông thấp giọng mắng: "Ngu ngốc, sau khi gia chủ điện hạ thu hồi tất cả quyền khống chế lãnh địa, chỉ có những tước có tư cách hầu tước nhất đẳng trở lên, mới có gia thần như ngày xưa. Người được hai mỹ nữ kia gọi là chủ công thân phận thấp nhất cũng bằng ta.Trêu chọc bọn họ làm gì? Nếu gặp được người quen với vị Vương tước kia, tước vị công tước của cha ta đều có thể bởi vậy mà bị đánh mất!"
Vệ sĩ gật gật đầu không lên tiếng, Âu Dương Đông sau khi uống một ngụm bia kế tục tục thấp giọng nói: "Phụ thân lại lập được công nữa có thể lên chức Công tước nhị đẳng, chúng ta không thể gây sự lúc này."
"Chủ công, tại sao tước vị cao nhất của những gia thần xưa chỉ là Công tước tam đẳng? Dựa theo tư cách ngày xưa của lão gia, tối thiểu cũng là Vương tước tam đẳng." Một người vệ sĩ khó hiểu hỏi.
"Hừ, Vương tước tam đẳng? 6 người thân tín nhất của Gia chủ điện hạ cũng chỉ có 4 người đạt được Vương tước tam đẳng , 2 người còn lại đạt được thượng tướng mà thôi, ngươi cho rằng Vương tước là dễ có được như vậy sao." Âu Dương Đông hừ lạnh nói.
"Oa, nếu như lão gia leo lên vị trí Công tước nhị đẳng, vậy chẳng phải là người có tước vị cao nhất trong số các gia thần cũ đúng không?!" Vệ sĩ kinh hỉ nói.
"Đó là đương nhiên, phụ thân là người được gia chủ tín nhiệm nhất ngoại trừ mấy vị Vương tước cùng thượng tướng kia." Âu Dương Đông tự đắc nói.
"Nếu như lãnh địa gia chủ mở rộng, vậy thì lão gia rất có thể là người thứ nhất trở thành Tổng đốc một hành tinh!" Vệ sĩ vội nịnh hót nói.
"Không có khả năng, gia chủ điện hạ còn có những người thân tín khác của người." Âu Dương Đông lắc đầu nói ra.
Một người vệ sĩ ra vẻ nghiêm túc nói: "Chủ công, xin tha thứ cho thuộc hạ nói lời không nên nói, gia chủ điện hạ sẽ không để ấy vị Vương tước làm Tổng đốc. Ta nghĩ đến lúc đó gia chủ điện hạ sẽ tước đoạt tước vị của mấy vị Vương tước kia, kéo các nàng đến hậu cung làm phi tử. Đến lúc đó lão gia chính là người thân tín nhất của gia chủ điện hạ, trở thành Tổng đốc đầu tiên của Đường gia, không phải là lão gia thì còn có thể là ai nữa cơ chứ?"
Âu Dương Đông cười mắng: "Cái tên khốn này, Vương tước đại nhân cũng dám đem ra nói? Ha ha, cái chức vi Tổng đốc này cũng không hiếm, hiếm chính là chức vị thừa tương lai, ngươi không thấy được những Tước gia kia đều liều chết liều sống làm tốt nhiệm vụ của mình? Cũng đều chằm chằm vào cái vị trí kia kìa."
Một người vệ sĩ có chút chần chờ nói: "Chủ công, hiện tại binh lực Đường gia chúng ta như thế nào? Đừng đến lúc đó..." Vệ sĩ lập tức ý thức được mình nói sai, vội ngậm miệng lại.
Âu Dương Đông không ngại thuộc hạ nói lỡ, vui tươi hớn hở cười nói: "Các ngươi không có cửa, cho nên không biết rõ chúng ta Đường gia chúng ta có bao nhiêu lợi hại, nói cho các ngươi biết a, phụ thân chính miệng nói với ta, chỉ dựa vào 1000 chiếc chiến hạm bạch kình kia chúng ta có thể tung hoành cả tinh hệ vô loạn, nếu như không để ý đến việc thống trị những hành tinh chiếm được, bây giờ đã chiếm được hơn mười hành tinh rồi!"
Nghe nói như thế, bọn vệ sĩ đều cảm giác