Vừa rạng sáng ngày thứ hai Thượng Quan Văn đã đứng dậy tìm một bộ trang phục tốt nhất mặc lên người, lo lắng ở phòng khách đi tới đi lui. Tại phòng bếp Thượng Quan Ngọc cười nói: "Ca, ngươi không cần vội như vậy, các bộ ngành chính phủ 8 giờ 30 mới làm việc, xem chút tin tức buổi sáng trước nha."
Thượng Quan Văn nhìn xem đồng hồ treo trên tường cho thấy mới hơn bảy giờ, nghe vậy thở dài, đành mở TV bắt đầu xem tin tức. Hệ thống tin tức của Đường gia có 1 kênh của chính phủ và 6 kênh của hành tinh, kênh chính phủ ngoài việc phát các cương lĩnh thi hành chính sách của chính phủ và các loại dự luật ra, còn giới thiệu tình hình kinh tế và tài nguyên của các hành tinh, không phát các tiết mục quảng cáo giải trí các loại. Mặc dù cái kênh này quá mức nghiêm túc, nhưng lại là kênh được hoan nghênh nhất, dân chúng có thể từ cái kênh này được biết tình hình mới nhất của Đường gia, thương nhân có thể từ cái kênh này biết được cơ sẽ buôn bán, mà quan viên lại càng mỗi ngày đều muốn biết được thông tin mới nhất từ kênh này.
Về phần kênh của 6 hành tinh kia thì ra sức phát ra thông tin về tình hình hành tinh của mình và tiết mục giải trí quảng cáo các loại, muốn xem phim hoặc các tiết mục giải trí khác, đều có thể xem qua những kênh này.
Thượng Quan Văn đương nhiên lựa chọn kênh chính phủ, dù sao không được bao lâu nữa mình sẽ là quan viên. Bật lên đúng lúc đang phát bản tin buổi sáng, Thượng Quan Văn bất giác tìm vị trí thoải mái chuẩn bị ngồi xem, nhưng sau khi hắn nhìn đến tiêu đề tin tức lập tức đến gần TV, nhìn không chớp mắt.
Chỉ thấy trên màn hình hiển thị: "Thuốc phiện, là thứ hại nước hại dân, để tránh thuốc phiện gây họa Đường gia, Đường Long gia chủ Đường gia ra pháp lệnh mới nhất Đường gia —— Lệnh cấm thuốc phiện: trong phạm vi Đường gia cấm chế tạo, buôn bán, sử dụng tất cả các loại thuốc phiện, xử lý nghiêm khắc người chế tạo, buôn bán, sử dụng thuốc phiện. Người chế tạo, buôn bán thuốc phiện bị bắt sau khi trải qua thẩm vấn, sẽ bị tịch thu tất cả tài sản, nếu như không có công lao, nhất loạt xử bắn. Kẻ nghiện thuốc sau khi bị bắt lần thứ nhất, sẽ bị cải tạo lao động trong một tháng, nhân viên quân đội chính phủ một khi hút độc lập tức bị phế bỏ chức vị. Kẻ nghiện thuốc sau khi cải tạo lao động, không biết hối cải tiếp tục tái phạm bị bắt lần thứ hai, xử phạt 50 roi. Kẻ nghiện thuốc đã bị bắt liên tục hai lần, không biết hối cải, sau khi bị bắt lần thứ ba, một khi thẩm vấn xong lập tức xử bắn, người ý chí bạc nhược yếu kém như thế không nên tồn tại ở thế gian. Lệnh này có hiệu lực ngay ngày công bố, pháp lệnh không áp dụng hình phạt đối với người chế tạo ma túy hay kẻ nghiện thuốc trước thời điểm pháp lệnh được công bố, sau khi pháp lệnh được thực thi, tất cả theo luật tiến hành." Sau khi tin tức này truyền ra, thì bắt đầu phát tin tức các nơi bắt đầu xây dựng trung tâm cai nghiện, đòng thời cảnh báo người nghiện thuốc hãy mau đi cai nghiện.
Thượng Quan Văn không có có tâm tư xem tiếp, lập tức ấn vào màn hình, lựa chọn tin tức lệnh cấm thuốc phiện vừa rồi cẩn thận xem kỹ. Chức năng của TV bây giờ cũng không khác mấy so với máy tính, có thể lựa chọn tin tức mà mình thích xem cho kỹ càng. Sau khi xem kỹ nội dung, Thượng Quan Văn lập tức nói lớn: "Tiểu Ngọc em mau đến xem, tên của anh ở phía trên nè!"
Thượng Quan Ngọc vội tiến tới gần hỏi : "Ở đâu?"
"Đây nè, em xem, Chính phủ mới thành lập Sở bài trừ ma túy, mỗi hành tinh thành lập mới một cục bài trừ ma túy, Giám đốc Sở Thượng Quan Văn’ thế nào? Anh không lừa em chứ?” Thượng Quan Văn đắc ý nói.
Thượng Quan Ngọc cười nói: "Đừng vội mừng sớm, cả Đường gia chỉ có một Sở sáu cái cục, lại muốn tìm ra kẻ buôn lậu thuốc phiện và người nghiện thuốc phiện trong số mấy tỷ người, tuyệt đối sẽ bận chết anh! Nếu anh không có thành tích, chỉ sợ sẽ bị người tố cáo anh không làm tròn trách nhiệm nha."
Thượng Quan Văn lơ đễnh nói: "Cái gì nha, anh có thể thành lập phòng bài trừ ở mỗi thành phố, anh cũng không tin không thể tiêu diệt thuốc phiện, chỉ cần tiêu diệt thuốc phiện, có làm cái chức Giám đốc Sở này không cũng được."
"Ha ha, thành lập phòng bài trừ ở mỗi thành phố? 6 hành tinh có bao nhiêu thành thị, Bộ tài chính chịu chi tiền cho anh mới lạ."
"Tài chính có khó khăn, có thể lấy tài sản của đám người chế ma túy độc kia giao cho Sở bài trừ ma túy làm kinh phí, như vậy sẽ không có vấn đề gì nữa."
"Cái này anh không nên nói với em, anh nên đi tìm Bộ trưởng bộ tài chính nói, Bộ trưởng đồng ý mới có thể thực hành. Nào, đến ăn điểm tâm thôi." Thượng Quan Ngọc nói xong liền đem bữa sáng cho Thượng Quan Văn.
Thượng Quan Văn vừa ăn vừa lầm bầm cái gì đó.
Đường Long sau khi đọc báo cáo của Ưu Na, nói với Ưu Na: "Phương pháp xử lý Thượng Quan Văn không tệ, Bộ tài chính chỉ cần cấp số tiền ban đầu là được, về sau sự vận hành của Sở bài trừ ma túy bọn họ thì phải dựa vào tài sản những kẻ chế tạo ma túy kia."
"Nhưng là như vậy thì tài chính bọn họ sẽ không chịu sự quản lý tài chính của chúng ta, hơn nữa quyền lực ngài cho bọn họ có phải là quá lớn không? Thời gian dài bài trừ thuốc phiện thự sợ đuôi to khó vẫy." Ưu Na lo lắng nói.
Đường Long cười nói: "Ha ha, không cần lo lắng, Sở bài trừ ma túy này chỉ có quyền điều tra và bắt giữ, không có quyền thẩm vấn hay phán quyết. Quyền thẩm vấn phán quyết bắt giữ này ngoại trừ tòa án, sẽ không có bất kỳ ngành nào có được. Về phần thu chi tài chính của Sở bài trừ, thì do Bộ tài chính các người phái chuyên gia phụ trách, chỉ cần là chi tiêu hợp lý thì có thể thông qua, nhưng phải kê khai chi tiết từng khoản tiền thu chi, ngươi phải kiểm tra bất ngờ sổ sách bọn họ." Ưu Na nghe vậy nhẹ gật đầu, như vậy tuy Sở bài trừ mặt khác có một kho tiền riêng, nhưng chìa khóa kho tiền này vẫn nằm trong tay Bộ tài chính.
"Nhân viên Thượng Quan Văn yêu cầu xử lý như thế nào?" Lệ Vũ - Bộ trưởng chính vụ kiêm Bộ trưởng nhân sự trường hỏi.
Đường Long sau khi suy nghĩ một chút nói: "Ừm, điều chút ít nhân viên chính phủ nhanh nhẹn đi đảm nhiệm nhân viên quản lý hành chánh, điều 60 ngàn bộ đội địa phương đi đảm nhiệm nhân viên hành động."
"Những quân nhân kia cần đổi thành công chức văn phòng sao? Vũ khí trang bị phân phối bố trí như thế nào?" Sa Lệ, phụ trách quân vụ lên tiếng hỏi.
"Không cần, vẫn cho bọn họ tiếp tục có được quân chức, nhưng để cho Sở bài trừ văn chức cùng quân chức tương thông, như vậy sẽ không xuất hiện chuyện chỉ huy không được. Vũ khí trang bị giống cảnh sát là được rồi, nếu như vũ lực kẻ chế ma túy quá mạnh, có thể xin bộ đội địa phương hỗ trợ." Đường Long nói đến đây đột nhiên quay sang nói với Lệ Vũ: "Ngươi thông báo cho Lăng Lệ, để cô ấy phối hợp ngươi sắp xếp một số người vào Sở bài trừ, dù sao chúng ta không dám bảo đảm người của Sở bài trừ sẽ không bị kẻ chế ma túy mua chuộc." Lăng Lệ đang bận huấn luyện siêu cấp đặc công, căn bản không có tới tham gia buổi họp sớm.
Tất cả mọi người gật đầu đồng ý cách làm của Đường Long.
Lúc Thượng Quan Văn đeo huy chương Bá tước nhất đẳng, mang theo mười mấy thủ hạ vừa được điều tới, kích động chạy đến tiếp nhận người và cao ốc văn phòng. Ngược với tâm tình vui vể hưng phấn của hắn chính là, sau khi lệnh cấm thuốc phiện được ban hành khắp Đường gia, vô số người buôn bán thuốc phiện đều vô cùng hoảng hốt sợ hãi, trong số đó lo lắng bất an nhất chính là Âu Dương Đông
Giờ phút này hắn đang lo lắng hoảng sợ nói với phụ thân hắn: "Cha! Con lần này xong rồi, không ngờ Thượng Quan Văn lại làm tới chức Giám đốc Sở bài trừ ma túy, hắn không chỉ một lần nhìn thấy con buôn bán thuốc phiện, hơn nữa con còn đắc tội hắn, hắn nhất định sẽ xử con trước!" Nói đến đây Âu Dương Đông đột nhiên chỉ vào phụ thân hắn mắng: "Đều là cha! Vốn con có thể mua được tước vị sống thoải mái, đều là chayêu cầu con đi kiếm tiền! Con chết rồi, xem cha làm sao giao phó với mẹ!"
Cha của Âu Dương Đông vẻ mặt uy nghiêm—— Âu Dương Tuyên nghe nói thế lông mày nhíu lại quát: "Đủ rồi! Hốt hoảng cái gì? Ngươi không nhìn thấy câu cuối cùng của lệnh cấm thuốc phiện sao? Đều nói kể buôn bán thuốc phiện trước khi pháp lệnh công bố sẽ không bị xử lý, ngươi hôm nay có buôn thuốc phiện hay không?"
"Con vừa thức dậy đã bị tin tức này dọa sợ ngây người, làm gì mà rảnh đi buôn thuốc phiện được nữa." Âu Dương Đông hữu khí vô lực lắc đầu nói.
"Sao lại không được, đã nói sau khi pháp lệnh ban bố, ngươi không có buôn lậu thuốc phiện thì ngươi sợ gì?" Âu Dương Tuyên nói.
Vừa nghe chính mình không có việc gì, Âu Dương Đông lập tức có tinh thần hỏi: "Thật sự? Con sẽ không có việc gì?"
Âu Dương Tuyên nói: "Bây giờ con lập tức đem thuốc phiện tồn kho tiêu hủy, rồi viết ra những người hành tinh Trái đất buôn bán ma túy kia, và những người đã từng mua thuốc của con, sau đó đưa danh sách này cho Thượng Quan Văn.”
"Để cho Thượng Quan Văn lập công ngay sao?" Âu Dương Đông toàn thân thả lỏng bất mãn bĩu môi nói.
"Ngu ngốc, Thượng Quan Văn có thể từ thân phận bình dân nhảy lên trở thành Bá tước nhất đẳng, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ hắn rất được gia chủ điện hạ yêu thích! Ngươi không đi đút lót hắn, chẳng lẽ còn muốn kết thù với hắn sao?" Âu Dương Tuyên mắng.
Âu Dương Đông hiểu ra vội gật đầu, đắc tội đại thần mà gia chủ điện hạ yêu thích, chẳng những không có ích gì, ngược lại còn khiến tình hình xấu hơn.
"Được rồi, chuyện này xử lý xong sẽ đem bán những hộp đêm kia đi, mấy ngày nữa ta nhờ người tiến cử con đi phỏng vấn, bất kể nói thế nào làm quan tốt hơn làm thương nhân, dù sao chúng ta đã có số vốn lớn." Âu Dương Tuyên nói xong liền đi ra ngoài đi làm.
Nhìn bóng lưng phụ thân mình, Âu Dương Đông cười thầm không thôi, số tiền mà buôn lậu thuốc phiện đem lại không phải số nhổ, mà là con số lớn. Không được bao lâu mình đi vào quan trường, mình dù sao cũng cần một số tiền lớn để lôi kéo quan hệ, suốt ngày dựa vào phụ thân là không được. Âu Dương Đông vẻ mặt tươi cười đi tiêu hủy thuốc phiện trong kho hàng dưới mặt đất.
Lúc này bộ hạ Đường Long đều bận rộn, chỉ còn lại có hắn và Phượng Băng, Phượng Sương, nên bất giác hỏi: "Chị ta đâu?"
Phượng Băng đáp: "Tiểu thư cùng Tinh Linh tiểu thư đi dạo phố ." Từ lúc các nàng được sắp xếp cho Đường Long, các nàng liền đổi giọng gọi Đường Tinh là tiểu thư.
"Hài, muốn phát phát động chiến tranh nhưng lại không có nhân lực hậu cần, những người tài giỏi kia của Trần Kháng lúc nào mới đến đây?" Đường Long thở dài đi ra ngoài, hiện tại tất cả nhà xưởng của Đường gia đều bị phá hủy, chỉ có thể dựa vào vật tư dự trữ cũ và mậu dịch để duy trì sự vận chuyển của dân sinh và quân đội, lúc này đừng nói tấn công người khác, không bị người tấn công cũng là may lắm rồi.
Đường Long đi ra khỏi tòa thị chính thì phát hiện một đội cận vệ và mấy chiếc xe bay đang chờ minh, bất giác vỗ đầu một cái lẩm bẩm: "Quên mất phải đi xử bắn một đám tội phạm." Nói xong liền lên xe con. Đây là chuyện ngày hôm qua đi gặp Phí Lỵ, Phí Lỵ nói với mình. tội phạm xử bắn lần này, con số hơn một trăm tên, trong đó tuyệt đại bộ phận là những di dân đến từ hành tinh Trái đất.
Đường Long ngồi trong xe âm thầm nghĩ: "Xem ra phải cho Vũ Minh hành động nhanh hơn mới được, hi vọng đám người hành tinh Trái đất kia có thể mượn cớ này gây sự, tạo cho Vũ Minh cái cớ." Đối với hành tinh Trái đất có được 5 tỷ người kia ,Đường Long rất muốn khống chế trong tay.
Đoàn xe đi tới vùng ngoại ô, khu hoang vu này đã đầy ắp người, những dân chúng đến đây để xem, đang hưng phấn vẫy tay, lắc đầu, làm mặt xấu trước ống kinh máy quay của đài truyền hình tuân theo mệnh lệnh chuẩn bị chuyển tiếp hiện trường. Lợi hại nhất chính là những người vượn kia, không biết bọn họ là có biểu hiện cơ bản nhất của con người, hay là bởi vì bọn họ mới từ nô lệ trở thành công dân nên hưng phấn quá mức. Tóm lại là cứ chạy đuổi theo camera, vừa chạy vừa biểu hiện ra hình thể cường tráng và các loại động tác linh hoạt của minh, mọi người vì thế mà phát ra ho to tán thưởng, làm cho bọn họ lại càng thêm đắc ý. Nếu như không nhìn thấy nhưng tử tù bị trói vào cột, bị bịt mắt và miệng cách đó không xa và những đao phủ mặc quân phục màu trắng cầm súng dựng đứng kia, còn tưởng rằng chỗ này sắp tiến hành yến hội gì đó.
Nhìn thấy Đường Long bên trong xe bước xuống, dân chúng ở đây kể cả những người vượn kia đều quỳ xuống hô to: "Tham kiến gia chủ điện hạ!" Trong đám người quỳ xuống có vài người vẫn đứng, hơn nữa bước nhanh đi về phía Đường Long. Bọn họ đương nhiên không phải vệ binh phụ trách cảnh giới, không thấy vệ binh đều đem bọn họ ngăn cản sao? Cảm giác được có phim hay để chiếu đài truyền hình lập tức đưa ống kính quay bọn họ.
Chỉ thấy trong mấy người này có một người đàn ông trung niên rất tức giận vừa bị cảnh vệ ngăn hắn lại vừa nói: "Đường Long! Ta là đại sứ ngoại giao nước A của Trái đất, ngươi không thể phán xử tử hình đối với công dân nước A chúng ta!" Nghe nói như thế, người đài truyền hình đều vui vẻ, xem ra đây là tiết mục có tỉ lệ người xem cao không thể thiếu được.
Nghe được người này dám gọi thẳng tên của gia chủ mình, vệ binh và những dân chúng kia đều tức giận chuẩn bị hung hăng đánh cho hắn một trận, Nhưng lại bị Đường Long ngăn lại, hơn nữa dưới sự ra hiệu của Đường Long để những người này đi vào gặp Đường Long.
Đại sứ ngoại giao nước A nói lớn kia bước đến trước mặt Đường Long, không đợi Đường Long nói chuyện hắn liền hừ lạnh nói: "Ngươi đúng thật là bỉ ổi, ta ba lần bốn lượt xin gặp mặt, ngươi đều không đồng ý." Nói xong không để ý tới ánh mắt giận dữ ngút trời xung quanh phóng tới, thần thái cao ngạo nói: "Hiện tại ta yêu cầu ngươi lập tức ra lệnh hủy bỏ hành hình, người nước A chúng ta không thừa nhận ngươi phán quyết tử hình công dân nước chúng tôi! Tôi yêu cầu do thẩm phán nước tôi tiến hành xử!"
Đường Long và những người xung quanh đều quên mất tức giận, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông trung niên cao ngạo này, đều không hiểu người đàn ông trung niên này sao lại ngạo mạn nói ra những lời chỉ có nước mạnh nói với nước yếu như thế. Chẳng lẽ hắn không biết hành tinh Trái đất chỉ là hành tinh nguyên thủy, mà Đường gia là thế lực có được 6 hành tinh?
Đường Long ngây người một hồi lâu mới thanh tỉnh lại mà nhịn không được cười nói: "Ngươi nói cái gì? Do thẩm phán nước các người tiến hành xử lại?"
Người đàn ông trung niên ngẩng đầu nói : "Đúng! Bởi vì chúng ta hoài nghi các ngươi thẩm vấn không công bằng! Bằng không thì sao có nhiều người hành tinh Trái đất bị phán tử hình như vậy!"
Đường Long không để ý đến hắn ngược lại hướng Phượng Sương hỏi: "Trong số những người bị phán tử hình kia có phải là có người thân của hắn không?" người của đài truyền hình cũng nhạnh nhẹn chuyển ống kính qua phía này, bắt đầu thu thập âm tần.
Phượng Sương gật đầu nói: "Đúng vậy, con của hắn bị phán xử tử hình vì tội cưỡng gian, theo lời khai của con hắn là muốn thể nghiệm một chút xem có sự khác nhau gì không giữa con gái ngoài hành tinh và con gái Trái đất.”
Người đàng ông trung niên kia lập tức nói: "Xem xem luật pháp của các ngươi lạc hậu thế nào! Chỉ là cưỡng gian mà thôi, cần gì phán xử tử hình! Giống như nước A chúng ta nhiều nhất giam giữ mấy tháng là được rồi! Tôi mãnh liệt yêu cầu các ngươi dựa theo c pháp luật nước A mà xử phạt!" Người chung quanh đều lắc đầu, xem ra người đàn ông trung niên này là bởi vì nhi tử mình sẽ bị xử tử mà váng đầu, nên mới đưa ra yêu cầu như vậy.
"Ba ba ba!" Đường Long sau khi tát mấy cái bạt tai vào người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: "Ngươi một chút thường thức cũng không biết sao? Mặc kệ ngươi là người nơi nào, ngươi phạm pháp ở chỗ nào, vậy phải dựa theo pháp luật cái chỗ đó mà xử phạt! Đây là pháp tắc mà vũ trụ công nhận, ta nghĩ người hành tinh Trái đất các ngươi cũng có pháp tắc như vậy? Chẳng lẽ ngươi ngay cả điều này cũng không hiểu?"
"Ngươi dám đánh ta? Ta là đại sứ nước A! Ta muốn tố cáo ngươi với tòa án vũ trụ!" Người đàn ông trung niên kia ôm lấy gương mặt đỏ bừng dữ tợn nói.
Đường Long lần nữa tát cho hắn mấy cái cái, sau đó khinh miệt cười nói: "Đừng nói có sự tồn tại của toà án vũ trụ, cho dù có, bọn họ cũng sẽ không để ý tới chuyện kiện cáo của một nước nhỏ trong hàng trăm quốc gia của cái hành tinh Trái đất nguyên thủy"
"Ngươi... Ngươi đây là sỉ nhục nước A chúng ta! Chúng ta tuyên chiến với ngươi!" Bị tức giận làm mờ mắt nên người đàn ông trung niên đột