Báo cáo! Thiếu tướng Trần tử trận! Phân đội 17 toàn bộ chết hết!” Lúc lính thông tin nói ra những lời này, trong mắt lộ ra thần sắc phức tạp đau lòng, sợ hãi, lo lắng. Cũng chẳng trách sao anh ta lại như thế, giao chiến với địch chưa đến 1 tiếng đồng hò, phe mình đã tổn thất trầm trọng.
Ngụy Phu đứng trước ghế chỉ huy nhìn màn hình không lên tiếng, chỉ gật đầu ra hiệu biết rồi. Ai cũng không nhìn thấy nắm đấm anh ta nắm chặt để sau lưng, vừ dùng lực quá mạnh mà móng tay đâm chảy máu. Anh ta kiềm nén tâm trạng của mình, vì anh ta biết mình là sĩ quan chỉ huy tối cao, mình không thể biểu hiện vẻ mặt tiêu cực trước thuộc hạ được.
Lúc này trong lòng anh ta thầm than: “Hài, lẽ nào mưu kế giỏi, thật sự không thể thắng được vũ khí tiên tiến sao? Nếu như có thể, vì sao mình rõ ràng đã dắt mũi đi, hơn nữa đối phương không ngừng phạm sai lầm, nhưng hoàn toàn không thể khiến phe mình đảo ngược tình huống bất lợi?”
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi nhìn so sánh binh lực trên màn hình, nhìn lấy con số của hai bên, trong lòng lần nữa than: “Lúc ban đầu, binh lực hai bên đều là khoảng 50 ngàn chiến hạm, nhưng không tới 1 giờ giao chiến, phe ta đã bị tiêu diệt hơn 20 ngàn chiếc, còn đối phương chỉ bị tiêu diệt hơn 10 ngàn chiếc.
“Nếu như bọn họ thay đổi sĩ quan chỉ huy có năng lực một chút đến chỉ hy, vậy thì con cố chiến hạm bị hủy của bọn họ, e rằng bây giờ chỉ là con số 0 mà thôi. Vào thời đại chiến hạm này, vũ khí tiên tiến, quyết định thắng thua trên chiến trường, vẫn chiếm tỷ trọng khá lớn.”
Lúc này, lính thông tin báo cáo lại có một thiếu tướng tử trận, mà biên chế thiếu tướng dưới trướng cũng theo sự biến mất của thiếu tướng mà hủy bỏ. Không thể không hủy bỏ, vì kỳ hạm của những thiếu tướng này, chính là chiếc chiến hạm cuối cùng dưới trướng của bọn họ.
Đối với những thiếu tướng do mình đề bạt, Ngụy Phi vừa đau lòng vì bọn họ lại vừa kiêu ngạo vì bọn họ, bọn họ không giống như những sĩ quan quân liên bang trước kia, vừa nhìn thấy tình hình chiến sự bất lợi đã bỏ chạy hoặc đầu hàng, bọn họ đều tùy theo cuộc chiến mà thay đổi kỳ hạm liên tục, mãi cho đến khi chiếc chiến hạm cuối cùng dưới trướng mình bị tiêu diệt, mới ngừng chiến đấu, mà bọn họ cũng ra đi cùng với chiếc chiến hạm cuối cùng của mình.
“Những quân nhân tốt như thế! Nếu như liên bang chúng ta có nhiều chiến hạm mạnh, có những quân liên bang chỉ huy binh lính như thế, tuyệt đối có thể hồi phục những huy hoàng trước đây của Vạn La liên bang! Đáng tiếc…”
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi cúi đầu, khẽ thở dài, hi vọng này không thể nào trở thành hiện thực, vì theo tình hình chiến sự, không bao lâu nữa, quân liên bang toàn bộ sẽ bị tiêu diệt hết.
“Tướng Quân! Đường Long… Vệ đội của nguyên soái Đường Long xuất hiện đằng sau quân chúng ta!” Lính thông tin hốt hoảng hét lên. Bây giờ toàn liên bang ai cũng biết, những sĩ quan chỉ huy Đường Long một tay đề bại lên đều phản bội rời khỏi hắn, bây giờ Đường Long trong tình huống chiến sự bất lợi cho quân liên bang, xuất hiện phía sau lưng, ai mà biết được hắn muốn làm gì?
Ngụy Phi nghe thấy lời này ý nghĩ đầu tiên chính là: “Lẽ nào những kẻ địch này là do Đường Long câu kết đến để tiêu diệt liên bang?”
Ngụy Phi không biết rõ Đường Long có khí đọ lớn như thế không, đành để thuộc hạ nối liên lạc với Đường Long, tự mình hỏi ý đồ của Đường Long.
Nhìn thấy Đường Long trên màn hình, vẻ mặt bình thản vuốt ve mèo đen nhỏ trong lòng mình, Ngụy Phi thần sắc ngẩn ngơ, nhưng anh ta nhanh chóng đứng thẳng, sau khi kính chào Đường Long nói: “Không biết ngày đến là vì chuyện gì?”
Mặc dù sớm biết những sĩ quan chỉ huy liên bang này rời bỏ mình, nhưng nghe thấy thuộc hạ mình rất xem trọng, một tay đề bạt hắn lên làm thượng tướng chỉ huy hạm đội này, lại lạnh lùng như thế hỏi mình, Đường Long trong lòng vẫn dấy lên một tia tức giận.
Nhưng hắn không bộc lộ ra ngoài, tâm trạng không tốt, hắn lười đáp lễ, trực tiếp nói: “Không đến đây đánh trận, ta còn hưng phấn chạy đến nơi này làm gì?”
“Đánh trận!” Ngụy Phi trong lòng căng thẳng vội hỏi: “Không biết kẻ địch của ngài là …”
“Ngu ngốc, cái này cũng phải hỏi sao! Ngươi ra lệnh hạm đội của ngươi người đường cho ta, ta muốn quân liên bang các ngươi xem xem, vệ đội của ta đánh trận như thế nào!” Đường Long không khách sáo vẫy tay nói.
Lời này của Đường Long, rõ ràng bày tỏ hắn và vệ đội của hắn không phải thuộc về liên bang, nhưng Ngụy Phi không để ý những điểm này, trong lòng anh ta bây giờ rất vui vẻ, mặc dù vệ đội Đường Long số lượng chỉ khoảng vài ngàn chiếc, nhưng vài ngàn chiếc này toàn bộ đều là chiến hạm bạch kình, tính năng so với những chiến hạm này của mình còn cao cấp hơn vài lần, có sự gia nhập của những chiến hạm bạch kình này, những chiến hạm kia của địch e rằng sẽ không dễ chịu như thế.
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi lập tức ra lệnh thuộc hạ nhường đường. Ngụy Phi không cho rằng Đường Long giả bộ, nếu như nhìn không vừa mắt những người như mình, chỉ cần không để ý đến, những người như mình sẽ bị chết hết.
Hơn nữa cho dù muốn tự tay động thủ để trút giận, chỉ cần vừa xuất hiện phía sau mình trực tiếp bắn pháo là được rồi, như thế, những người như mình tuyệt đối sẽ vì bị giáp công ở hai mặt mà nhanh chóng tiêu tùng, hoàn toàn không cần đóng phim để mê hoặc những người như mình.
Đợi sau khi tắt liên lạc, mèo đen nhỏ lập tức hỏi: “Đại ca, thật sự phải tiêu diệt vài ngàn chiến hạm để đóng kịch sao? Nên biết, chỉ cần em ra tay, lập tức có thể điều khiển toàn bộ chiến hạm địch, hoàn toàn không cần lãng phí như thế? Hơn nữa lát nữa chúng ta sẽ đi rồi, hà tất để ý đến những người liên bang kia nghĩ gì?”
Đường Long cười nói: “Hi, bất luận nói như thế nào, Vạn La liên bang sớm muộn đều là của chúng ta, ta không muốn khiến người của Vạn La liên bang hiểu lầm rằng chúng câu kết với những hải tặc này, cho nên phải làm ra vẻ, thuận tiện biểu hiện một chút lực chiến đấu của Đại Đường chúng ta mạnh như thế nào, để tránh họ suốt ngày có ý đinh đánh chúng ta.
“Hơn nữa, đây là cơ hội thu thập tình hình chiến đấu của chiến hạm đối phương, đợi sau này lúc chúng ta đối diện với những kẻ địch này, trong lòng đã có biết trước.”
Sau khi suy nghĩ, mèo đen nhỏ gật đầu nói: “Hiểu rõ, đợi sau khi chúng ta xông lên tiêu diệt vài ngàn chiến hạm, em sẽ không chế những chiến hạm này, để bọn họ vừa đánh vừa lui, đợi rời khỏi chiến trường, em sẽ để bọn họ nhảy đến tinh hệ Vô Loạn.
“Ừ, không nên làm quá rõ ràng, để tránh khiến người ta nghi ngờ. Đúng rồi, em xác định có thể điều khiển mấy chục ngàn chiến hạm và hàng triệu, số lượng có thể vượt qua trăm tỷ người máy này sao?” Đường Long nhìn mèo đen nhỏ, không yên tâm hỏi
Mèo đen nhỏ vừa nghe thấy lời này lập tức nhảy lên hét: “Đáng ghét! Lại dám xem thường em? Cũng không nghĩ mà xem em là cái gì tiến hóa ra! Chỉ có chút ít này mà có thể gây khó dễ cho em sao? Mèo đen nhỏ em đây ngay cả đầu ngón tay không cần dùng, cũng có thể triệu tập toàn bộ bọn họ đến đây!”
Đường Long biết mèo đen nhỏ giận dỗi, vội nhận lỗi xin lỗi, sau khi hứa mấy chục bữa ăn ngon, mèo đen nhỏ cuối cùng cũng hết giận chờ đợi thi triển năng lực của mình, biến toàn bộ những chiến hạm của tinh hệ Hải tặc thành chiến hạm của Đại Đường.
Lâm Chấn Binh nhìn thấy trên màn hình tỷ lệ binh lực không ngừng thay đổi, đắc ý chỉ toàn cảnh chiến trường trên màn hình cười nói: “Ha ha, đám sĩ quan chỉ huy ngu ngốc này của quân liên bang, các ngươi có biết chỉ huy hay không? Lại bị ta một thanh niên trẻ không hiểu quân sự này đánh bẹp!”
Nói rồi, cười nói với người bên cạnh: “Bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với chúng ta, các người xem, mới chỉ có một lúc, bọn họ đã chỉ còn lại hơn 20 ngàn chiến hạm, mà chúng ta còn gần 40 ngàn chiến hạm, tin rằng không bao lâu nữa, chúng ta có thể tiêu diệt hết bọn họ!”
Nghe thấy lời này, những người trong tộc ngoài vài người sắc mặt kỳ lạ, những người khác đều cười nịnh bợ nói đúng thế.
Những người có sắc mặt kỳ lạ đều đã từng học trong trường quân sự, ít nhiều cũng hiểu một ít việc quân, lúc này trong lòng bọn họ đang mắng: “Mẹ nó, có chiến hạm mạnh như thế, và những binh lính không sợ chết, trong khoảng 1 tiếng mà để mất đi gần 10 ngàn chiến hạm, còn dám tự khoe khoang? Nếu như quân liên bang có được chiến hạm như thế, ngươi sớm đã bị tiêu diệt rồi!
“Nếu như ông đây chỉ huy, chắc chắn chỉ cần tổn thất binh lực 5 ngàn chiếc, thì đã có thể tiêu diệt hết quân liên bang!” Nhưng bọn họ nghĩ đến đây, ánh mắt đều ảm đạm, vì bọn họ những dòng thứ trong gia tộc, không thể nào có cơ hội chỉ huy chiến hạm, ngay cả đề xuất ý kiến cũng không thể, như như có thể, hồi nãy đã nói rồi.
Lâm Chấn Binh được mọi người khen nức nở, đột nhiên chợt nảy ra ý nghĩ nói: “Các vị, tin rằng mọi người đều muốn làm tướng quân cho đã nghiền, mỗi người chỉ huy vài trăm chiến hạm để chơi thấy thế nào? Những người máy này, các người hoàn toàn không cần suy nghĩ, mở miệng ra lệnh tấn công là được, thế nào, có hứng thú không?
“Để chúng ta tỷ thí xem chiến quả của ai nhiều nhất?” Nói đến đây, trong mắt Lâm Chấn Binh lóe lên tia hài hước.
Mọi người nghe thấy lời này đều ngẩn người, nhưng nhanh chóng hoan hô cả lên. Những người chưa từng chỉ huy chiến hạm, rất mong chờ có cơ hội chỉ huy chiến hạm tiến hành chiến đấu, hơn nữa cuộc chiến lần này có thể nói là nắm chắc toàn thắng, chỉ cần mình không ngu ngốc chạy đến tiền tuyến, vậy thì mình sẽ vô cùng an toàn.
Chính vào lúc mọi người bắt đầu thảo luận mình muốn dẫn theo bao nhiêu chiến hạm, máy tính trên chiến hạm đột nhiên liên tục phát ra cảnh báo chiến hạm phe mình không ngừng bị tiêu diệt, đợi lúc mọi người tỉnh lại quay đầu nhìn màn hình, chiến hạm bên này trong nháy mắt, đã bị tiêu diệt 500 chiếc, hơn nữa con số không ngừng tăng lên.
“Chuyện này là sao?” Lâm Chấn Binh có chút ngây người hét, hắn chưa hiểu rõ tình hình.
Người máy nghe thấy lời sĩ quan chỉ huy hỏi, lập tức phát ra số liệu hình ảnh ghi lại được, trên màn hình lập tức xuất hiện cảnh khi nãy.
Mọi người chỉ nhìn thấy hạm đội liên bang vốn dĩ đang chiến đấu với mình nhường một con đường, sau đó mấy ngàn chiến hạm mày trắng bạc, từ con đường này bay ra, sau đó những chiến hạm này cũng không thấy bọn họ làm sao tiến hành chính đốn hạm đội, vừa bắn, vừa tiến về phía trước, chiến hạm bị bọn họ bắn trúng, toàn bộ đều không làm ra kháng cự gì thì bị đánh hủy.
“Sức chiến đấu của chiến hạm bạch kình mạnh như thế!” Người của Lâm gia đều kinh ngạc thất thanh kêu lên.
Bọn họ mặc dù không có làm nghề buôn bán vũ khí, nhưng đối với chiến hạm bạch kình nổi tiếng khắp vũ trụ, cũng hiểu biết ít nhiều, cho nên bọn họ vừa nhìn thấy những chiến hạm màu bạc kia, liền biết được là loại chiến hạm nào.
Vốn dĩ nhìn thấy tính năng chiến hạm phe mình cao hơn chiến hạm quân liên bang, mà kiêu ngạo, bọn họ lúc này sắc mặt tái mét, vì bọn họ phát hiện tính năng của chiến hạm bạch kình, còn cao hơn tính năng của chiến hạm của mình.
“Hốt hoảng cái gì? Chiến hạm bạch kình cho dù lợi hại hơn chiến hạm chung ta, số lượng cũng chẳng qua là 2, 3 ngàn chiếc, đừng quên, chúng ta có 40, 50 ngàn chiến hạm! Ưu thế số lượng tuyệt đối ở về phía chúng ta!” Lâm Chấn Binh thân là tổng chỉ huy, hét lên khiến mọi người bất ngờ.
“Nhưng ưu thế số lượng thật sự có tác dụng không? Nên biến chiến hạm bạch kình đao thương bất nhập, bây giờ chúng ta đã tổn thất gần ngàn chiến hạm, nhưng chiến hạm bạch kình vẫn không thấy giảm đi.” Không biết là người nào trong đám người đó nói như thế.
Nghe thấy lờin ày, vốn dĩ vì lời nói của Lâm Chấn Binh mà khôi phục được chút ít, mọi người thần sắc lần nữa trắng bạch. Quét nhìn mọi người, giọng Lâm Chấn Đông rất lớn nói: “Các ngươi sợ cái gì? Đánh không thắng, chúng ta có thể trực tiếp dùng chiến hạm tông vào, ta không tin chiến hạm bạch kình có thể chống đỡ nổi sự tấn công này!”
Mọi người nghe thấy liền khôi phục lại, đồng thời còn có chút đỏ lên. Đúng vậy, chiến hạm do người máy điều khiển hoàn toàn có thể dùng chiêu này, chưa từng nghe thấy có loại chiến hạm nào bị chiến hạm tông mà không bị gì.
Mèo đen nhỏ nhìn con số chiến hạm bị tiêu diệt không ngừng tăng lên trên màn hình, giọng lo lắng hỏi Đường Long: “Đại ca, nên đến lượt em ra tay rồi chứ? Sắp hai ngàn chiến hạm rồi.”
“Ừ, đợi lúc tiêu diệt được 3000 chiến hạm thì ra tay.” Đường Long gật đầu nói.
Mèo đen nhỏ không đáp, hai mắt trừng trừng nhìn con số trên màn hình, lúc con số sắp đến 3000 ngàn, mèo đen nhỏ đã ngồi tư thế tập trung sức mạnh, lức chuẩn bị sử dụng năng lực, ầm một tiếng cực lớn, theo tiếng ầm này là chiến hạm rung lắc, mèo đen nhỏ và Đường Long không chuẩn bị gì bị ngã xuống đất.
“Chủ công, chiến hạm địch tiến hành tông mạnh tấn công chúng ta, chiến hạm bạch kình bị hủy 3 chiếc.” Hai người Phương Sương, Phương Băng nhanh chóng đỡ Đường Long dậy, đồng thời báo cáo.
“Mẹ nó, lại chơi chiêu này! Các người không tiếc những chiến hạm kia sao?” Đường Long lắc lắc đầu đứng lên.
Sớm đã nhảy lên đài điều khiển, mèo đen nhỏ quay đầu nói: “Tiếc cái gì? Đối với bọn họ mà nói chiến hạm chỉ là thứ tiêu khiển, tùy tiện có thể sản xuất hàng loạt, hơn nữa loại tấn công đồng quy vu tận này tuyệt đối có hiệu quả, chỉ cần trước khi tông mạnh không bị tiêu hủy, vậy thì màng bảo vệ của chiến hạm tuyệt đối không thể ngăn chặn sự tông mạnh của vật chất.
“Nếu như em có được nhiều chiến hạm và người máy như thế, em cũng sẽ làm như vậy, bớt phiền phức.”
“Lấy chiến hạm tiêu chuẩn làm chiến hạm tự sát? Ta mới không có tiền vốn lớn như thế để lãng phí.” Đường Long lắc đầu nói. “Cũng không cần lãng phí vốn nhiều như thế, tùy tiện tìm vài mảnh sắt, lắp đặt một máy tính, cộng thêm một lò động lực, một chiến hạm tự sát không phải đã ra lò rồi sao?” Mèo đen nhỏ chớp chớp mắt nói.
“Khà khà, nói thì dễ nghe, nếu thật sự chế tạo theo lời ngươi nói, e rằng còn chưa gặp địch thì đã bị vỡ tan tành. Được rồi, không nói những lời này nữa, bây giờ là lúc xem ngươi biểu diễn rồi.” Đường Long cười nói.
“Được thôi, xem mèo đen nhỏ ta làm sao ra oai đây!” Mèo đen nhỏ nói xong móng vuốt chân trước xoẹt một tiếng xuất hiện, sau đó dễ dàng cắm vào bề mặt kim loại của bàn điều khiển. Mèo đen nhỏ làm xong những động tác này nhắm mắt lại, cơ thể ohast ra những ánh sáng màu trắng bạc. Còn máy tính trên chiến hạm lập tức phát ra một thông tin công khai với chiến hạm tinh hệ Hải tặc.
Lâm Chấn Binh nhìn thấy chiến hạm bạch kình dưới sự tông mạnh tấn công liều mạng của chiến hạm mình bị tiêu diệt không ít, bất giác cười lên. Chính là lúc này, một người đàn ông cao lớn vẻ mặt lạnh lùng báo cáo: “Đại nhân, đối phương phát ra thông tin công khai, xin hỏi có kết nối hay không?”
“Thông tin công khai?” Lâm Chấn Binh ngây người, nhưng nhanh chóng tự cho là mình đúng nói: “Ha ha, bọn họ nhất định là muốn đầu hàng, mau phát đến toàn bộ chiến hạm!”
“Vâng!” Người đàn ông đó lập tức phát thông tin này ra.
“Cái đám không biết trời cao đât rộng các ngươi, đám