Đường Long sốt ruột đi qua đi lại trong phòng, những đồ vật trong phòng nguy nga tráng lệ, tinh tế đẹp đẽ, giá trị vô cùng, hoàn toàn không thu hút sự hứng thú của hắn.
Đường Long sốt ruột như vậy, là vì hắn phải đợi, đã quen với việc nghĩ là làm, Đường Long ghét cay ghét đắng việc chờ đợi. Nhưng vì thuộc hạ của mình, Đường Long đành phải ở đây chờ đợi tình báo của cục tình báo.
Trong căn phòng này, ngoài Đường Long đi qua đi lại, còn có Ưu Na và hơn 10 nỹ sỹ quan, bọn họ hoặc đứng hoặc ngồi xung quanh, toàn bộ ánh mắt đều nhìn Đường Long.
Đường Long nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, trong lòng thở dài, những thuộc hạ của mình mặc dù trung thành, nhưng đối với sự việc đặc biệt như thế này, hoàn toàn không đề ra được 1 chủ ý tốt nào cả.
Nhưng cũng không trách bọn họ được, dù gì bọn họ không gặp được chuyện cầm bọn họ giải quyết, hơn nữa mình không phải cũng không có cách nào, đành phải dựa vào ty tình báo sao?
Đường Long nhìn cửa sổ trời bên ngoài đã dần tối, bất giác lên tiếng nói: “Các người hãy trở về phòng nghỉ ngơi, đợi có tin của ty tình báo sẽ báo ọi người biết.”
Thiếu úy Ái Nhĩ Hy liền nói: “Thưa sếp, chúng tôi tình nguyện chờ ở đây!” Những cô gái khác cũng tranh nhau ra hiệu muốn ở đây chờ.
Nhưng trung úy Ưu Na thì lại nói với mọi người: “Chúng ta hãy nghe lời của sếp, hãy về nghỉ, tin rằng lúc có tin của ty tình báo, có thể cần chúng ta hành động, không dưỡng tinh thần thì không được đâu.”
Mọi người và Đường Long nghe thấy lời này, có chút kỳ lạ nhìn Ưu Na, vì thời gian gần đây, Ưu Na hoàn toàn không phát biểu ý kiến gì cả, sao lần này lại thay đổi?
Sa Lệ hiểu ra chuyện gì liền gật đầu, cô ấy hiểu chị hai đã bắt đầu học cách thay đổi bản thân, kỳ thực khuyết điểm lớn nhất của chị hai, là không làm giác ngộ của chị hai, cho nên mới co co rút rút. Bây giờ xem ra, không lâu sau, một chị hai hoàn toàn mới sẽ xuất hiện trước mắt mọi người.
Ái Nhĩ Hy có chút không hiểu hỏi: “Cần chúng ta hành động? Sao lại nói vậy?”
Ưu Na gật đầu nói: “Tin rằng mọi người đã từ miệng của sếp biết được, bọn người Lý Lệ Văn có thể là bị xã hội đen bắt đi, ty trưởng ty tình báo đã nói, trên hành tinh này, phàm là những cô gái bị bắt cóc đều rơi vào tay hội Điệp Vũ, hơn nữa ty trưởng ty tình báo cũng đã nói, hội Điệp Vũ có thế lực rất lớn, thế lực của chính phủ không bằng bọn họ, cho nên đến lúc cần giải cứu bọn người Lý Lệ Văn, chỉ có thể dựa vào chúng ta mà thôi.”
Mọi người đương nhiên hiểu rõ tình hình này, dù gì Đường Long hồi nãy mới lập lại lời của ty trưởng ty tình báo, cho nên nghe thấy lời này, mọi người đều hiểu ra ý tứ hàm ẩn của Ưu Na, tức là đến lúc đó sẽ dùng vũ lực để giải cứu các chị em của mình.
Ái Nhĩ Hy tính cách có chút hiếu chiến, không đợi được liền hét lớn: “Nếu đã biết là do hội Điệp Vũ làm, vậy chúng ta còn chờ ở đây làm gì? Đi đến hội Điệp Vũ đòi ngươi thôi!” Nhưng nhìn mọi người đều ngây người nhìn mình, mới nhớ đến gì đó vỗ đầu lầm bầm: “ Hài, quên mất chúng ta không biết tình hình của hội Điệp Vũ.”
Đường Long gật đầu lên tiếng nói: “Đúng, chính vì chúng ta không biết gì về hội Điệp Vũ, nên mới ở đây đợi tin tình báo của ty tình báo. Bây giờ ta ra lệnh ọi người quay trở về nghỉ ngơi!”
Lúc Đường Long nói ra từ ‘ra lệnh’, mọi người đều đứng dậy nghe lệnh, đợi Đường Long nói xong, toàn bộ kính lễ: “Tuân lệnh!” rồi lần lượt có thứ tự ra khỏi căn phòng này.
Trong phòng của Ái Nhĩ Hy, Ái Nhĩ Hy đang hít đất nhìn bạn cùng phòng là Lăng Lệ đang tỉ mỉ nhìn laptop trong tay, bất giác hiếu kỳ hỏi: “Lăng Lệ, chị đang nhìn gì vậy?”
Lăng Lệ trả lời: “Tôi đang nhìn trên danh sách xem có người ở hành tinh Mạn Lan không.”
“Danh sách?” Ái Nhĩ Hy đã đứng dậy cầm khăn lau mồ hôi nghi ngờ hỏi lại, nhanh chóng hiểu ra nói: “Chị chưa xóa bỏ cái danh sách đó sao?”
Lăng Lệ gập laptop lại, có chút kỳ lạ hỏi: “thứ hữu dụng như vạy, xóa bỏ đi làm gì?”
“Bởi vì…” Ái Nhĩ Hy nói đến đây đột nhiên đổi đề tài hỏi: “Sao không tim nữa? Trên đó không có người thích hợp chứ gì?”
Lăng Lệ biết tại sao Ái Nhĩ Hy lại đổi đề tài, bởi bí mật được ghi lại trong laptop này có thể khiến nhiều người thân bại danh liệt, đều là các chị em bao nhiêu năm nay dùng cơ thể thu thập.
Sau khi thoát khỏi tổ chức, có nhiều tư liệ không bị tổ chức lấy đi, thì bị các chị em hủy bỏ, bởi vì mọi người đều không muốn lại nhớ đến chuyện cũ. Còn mình giữ nó lại, là vì những thứ trong cái máy tính này quá quan trọng, rất có giá trị lợi dụng.
Lăng Lệ không giải thích, chỉ lắc đầu nói: “Hành tinh Mạn Lan là hành tinh du lịch, những người đó không thể ở đây được.”
Ái Nhĩ Hy cũng không hỏi vấn đề hồi nãy hỏi nữa, chuyển đề tài: “Chị nói nếu như chúng ta đánh nhau với hội Điệp Vũ, những người chúng ta làm sao đánh? Chúng ta không mang theo vũ khí gì cả.”
Lăng Lệ nghĩ một lát nói: “Chị nghĩ sẽ không có khả năng đánh? Dù gì thì đây cũng là thủ đô du lịch, đánh nhau không tốt, e rằng ty tình báo sẽ ra mặt, yêu cầu hội Điệp Vũ thả người.
Ái Nhĩ Hy bĩu môi nói: “Nếu như ty tình báo ra mặt? Chị không phải là không nghe lời lập lại của sếp, ty tình báo rất lo đến kẻ đứng sau hội Điệp Vũ, bọn họ sẽ không ra mặt giúp đỡ. Hơn nữa với tính tình của sếp chúng ta chị còn không rõ sao? Anh ta mà biết hội nào bắt bọn người Lý Lệ Văn đi, chắc chắn sẽ tiêu diệt cái hội đó.”
“Em hồi nãy đã nói, chúng ta không có vũ khí, cho dù sếp có lợi hại, nhưng lấy gì đi đánh với người ta? Hơn nữa cho dù có vũ khí cũng không thể đánh ở đây, ty hiến binh và ty cảnh sát sẽ khong để chúng ta nhiễu loạn kết cấu sản nghiệp du lịch ở nơi này.” Lăng Lệ lắc đâu nói.
Ái Nhĩ Hy nghe thấy lời này, chỉ đành thở dài phiền não nói: “Thủ đô du lịch này rốt cuộc là chuyện gì? Mỗi năm mất tích nhiều người như vậy lại không ai biết. Còn nói đây là hành tinh an toàn nhất, em nói nơi này là nơi nguy hiểm nhất nới đúng!”
“Đây là do nơi này của bọ họ là quan cướp một nhà, những chuyện đó đều được các cao quan che giấu, hơn nữa bọn họ đã điều tra trước, không phải nói mất tích đều là những cô gái đi một mình hoặc không đi cùng với đoàn du lịch sao? Nếu như không phải người của chúng ta bị bắt, chúng ta còn cho rằng thủ đô du lich này là nơi an toàn nhất ….”
Lăng Lệ nói đến đây đột nhiên tỉnh ngộ nói: “Đợi đã! Lý Lệ Văn bọn họ không phải là đi một mình! Hơn nữa theo thông lệ của những bang phái kia, bọn họ không thể không điều tra rõ mà đã ra tay bắt bọn người Lý Lệ Văn, chỉ cần điều tra đăng ký số phòng dưới khách sạn, là nhất định có thể biết được thân phận quân nhân của chúng ta, ở đây có cái gì đó kỳ lạ!”
Ái Nhĩ Hy ngạc nhiên hỏi: “Có gì kỳ lạ? có cái gì kỳ lạ? Lẽ nào bọn bắt cóc là nhằm vào chúng ta? Bắt cóc người của chúng ta có gì tốt đối với họ?”
Lăng Lệ lắc đầu nói: “Không biết, nhưng có thể khẳng định không phải là đơn giản vì chuyện xinh đẹp, chị luôn cảm thấy chuyện Lý Lệ Văn mất tích, chỉ là sự mở đầu ột âm mưu nào đó bị người ta thao túng.”
Ái Nhĩ Hy gãi đầu nói: “Âm mưu? Bị chị nói như vậy, em càng ngày càng hồ đồ, chúng ta đâu có đắc tội với người nào, hơn nữa đến đây chưa lâu, sao lại vì chuyện mất tích mà biến thành sự mở đầu của một âm mưu nào đó?”
“Chị cũng không rõ, nhưng có thể cảm thấy một cảm giác sóng gió sắp nổi lên.” Lăng Lệ bắt đầu suy nghĩ tỉ mỉ, cô ấy đối với giác quan thứ 6 của mình rất có niềm tin, mặc dù mình cũng không thể nói rõ tại sao lại có cảm giác này, nhưng cô ây chắc, chuyện mất tích của Lý Lệ Văn này không đơn giản như trong tưởng tượng.
Ái Nhĩ Hy nhìn thấy Lăng Lệ chau mày suy nghĩ, bất giác nói: “Không cần nghĩ nhiều như thế, chị bình thường hay nói có âm mưu xảy ra, là vì có người muốn có mượn âm mựu này để đạt được lợi ích? Vậy đợi xem ai là người được lợi nhất, kẻ đó chính là người phát động âm mưu.”
Lăng Lệ nghe thấy lời này, giật mình, nhưng cô ấy nhanh chóng mơ màng, bởi vì mình hoàn toàn không nghĩ ra, ai là người được lợi nhiều nhất trong vụ mất tích này.
Hài, tư liệu tình báo của hành tinh này không đủ, hoàn toàn không suy đoán ra được kết quả gì, nghĩ đến đây cô ấy đứng dậy nói với Ái Nhĩ Hy đang bắt đầu luyện quyền: “Chị đi đến phòng máy tính của khách sạn tra tư liệu một tý.”
Ái Nhĩ Hy gật đầu nói: “Được ạ, đợi có tin tức em sẽ gọi chị.”
Mạn Đức La ưỡn vai thoải mái, thức dây rồi.
Mặc dù không có đồng hồ báo thức, hơn nữa còn là giấc ngủ ngày đêm đảo lộn, nhưng ngủ được 5 tiếng liền tỉnh dậy, Mạn Đức La rất hài lòng với đồng hồ sinh học của mình.
Nhìn thấy thần sắc của mình, Mạn Đức La bất giác gật đầu, bởi vì ông ta biết bắt đầu nội từ lúc này, đến mấy ngày sau, mình sẽ không thể có thời gian để ngủ. Mặc dù, khoảng thời gian sau này sẽ có nhiều gian khổ, trong lòng mình hiểu rõ, nhưng so với những lợi ích mà mình sắp có được, cho dù cực khổ gấp mười, mình cũng cam tâm tình nguyện.
Đương nhiên, điều này cũng phải chờ sự việc hoàn thành mới được.
Nghĩ đến đây, Mạn Đức La nhấc điện thoại gọi thư ký, sau khi nối xong, Mạn Đức la bất giác để lộ nụ cười cổ quái nghĩ: “Cấp trên có thể nghỉ ngơi trước sự việc, thuộc hạ thì không thể, đây là sự khác biệt của cấp bậc, chả trách mọi người đều ra sức bò lên. Đương nhiên, sau khi sự việc kết thúc, thì phải để cho thư ký vất vả kia được nghỉ ngơi thoải mái.”
“Bíp” một tiếng tiếp nói liên lạc, giọng viên thư ký mà Mạn Đức La vô cùng quen thuộc kia vang lên bên tai của ông ta: “Chào sếp!”
Mạn Đức La soi gương, sờ cái cằm của mình nói: “Sự việc làm đến đâu rồi?”
Giọng nói của thư ký có chút gấp gáp lại vang lên lần nữa: “Đã bố trí toàn bộ vào vị trí, chỉ chờ lệnh của ngài.”
“Uhm, anh không cần qua đón tôi, tôi tự dẫn đội thực hiện bước 1 của kế hoạch, Mạn Đức la vừa chỉnh cà vạt, vừa nói.
“Da vâng, tuân lệnh!”
Mạn Đức la đương nhiên nghe ra trong giọng nói của thư ký có chút tình cảm vui mừng, bất kỳ người nào biết tiền sắp chất đầy nhà mình, đều vui như vây.
Mạn Đức La cười tắt máy, lần nữa soi vào gương chỉnh lý, lại nói một mình: “Vậy, đã đến lúc gặp Đường Long rồi.” liền đi ra khỏi nhà.
Tên đầu sỏ cầm đầu một bang nhỏ kia, trong căn phòng ở sào huyệt dưới đất của Lão Lang, Lão Lang bưng ly rượu, khổ não nói với thủ hạ bên cạnh: “Không biết tại sao, bây giờ mý mắt của ta nhảy không ngừng, dường như sắp có chuyện gì đó xảy ra vậy.”
Tên thuộc hạ uống nhiều có chút xỉn, lắc đầu nói: “Lão đại, đừng có mê tính như vậy, hơn nữa mý mắt nhảy hình như là có vận phát tài.”
Lão Lang uống một ngụm rượu nói: “Tài vận cái con khỉ! Ty hiến binh quẳng cái họa thủy đó cho chúng ta, lại đến 1 chút bí mật cũng không nói ra, mẹ nó! Ta còn tưởng bọ họ sẽ ra tay đối phó với hội Điệp Vũ, chúng ta có thể vơ vét được chút đỉnh, nhưng bây giờ ngươi xem, hoàn toàn gió yên biển lặng!”
Tên thủ hạ đó an ủi nói: “He, lão đại, không cần gấp gáp, ngày mai là ngày khai mạc hội diễn của hai đại tập đoàn, ty hiến binh làm sao cũng không lựa hành động vào lúc này.”
Lão Lang thở dài: “Hài, bây giờ ta cũng không thể để ý đến có thể mở rộng địa bàn nữa, chuyện quan trọng bây giờ là làm sao tống mấy cái họa thủy kia đi, nếu như Đường Long biết được phòng thanh tìm đến tận cửa, chúng ta coi như xui tận mạng!”
“Xui tận mạng? Làm sao có thể chứ? Đường Long tìm đến cửa, chúng ta sẽ nói là cứu ra từ trong tay của hội Điệp Vũ, hắn không những không giết chúng ta, còn cảm kích chúng ta nữa là.”
“Ngu ngốc! Điều này cũng phải khiến cho Đường Long tin mới được chứ! Thôi bỏ đi, đi xem xem những tổ tông kia sao rồi, những cô gái của chúng ta đều là những người chân tay thô lỗ, kêu bọn họ tiêu tiền hưởng thụ thì bọn họ biết, nếu như kêu bọn họ chăm sóc người khác, ……hừ.” Lão Lang nói đến đây đứng dậy đi đến cửa, những tên uống rươu xung quanh cũng vội đứng dậy đi ra hướng cửa.
Lúc tên đi đầu tiên định mở cửa, mấy chục tia laser xuyên qua, nhắm vào người hắn, tên này ngay đến một tiếng kêu thảm cũng không lên tiếng được, liền toàn thân liền bị biến thành than.
“Kẻ địch!”
Một tiếng hét to, những tên xung quanh liền tìm vật che chắn, đồng thời móc ra súng laser bắn về phía cửa. Lão Lang được mấy người yểm trợ, vô tình nhìn thấy một tia laser lại có thể xuyên thấu qua được bức tường kim loại đặc chế kia của mình, nhắm trúng một tên thủ hạ đang núp trong góc tường, chỉ trong nháy mắt tên thủ hạ kia đã biến thành một cái xác.
Nhìn thấy cảnh này Lão lang liền kinh ngạc hét lớn: “Tia laser nhiệt năng có tính xuyên thấu!”
Một người có kiến thức rộng như Lão Lang biết, vũ khí mà xã hội đen và quân đội thường sử dụng là chùm tia laser lãnh năng, không thể xuyên qua tấm kim loại đặc chế được, cũng không thể bắn người biến thành than được bị chùm tia laser bắn trúng, trên người nhiều nhất là có một lỗ đạn. Còn súng laser nhiệt năng loại này có thể bắn xuyên qua tấm kim loại đặc chế, đồng thời một khi bị bắn trúng, thì có thể biến một người thành than ngay lập tức, nghe nói chỉ có bộ đội đặc biệt giải cứu con tin mới được trang bị!
Nhận thức được điểm này, Lão Lang liền quẳng bỏ cái ý nghĩ bắt đầu nghi ngờ ty hiến binh giết người giệt khẩu, bởi vì ty hiến binh và ty cảnh sát đều không có quyền lực động dụng bộ đội như thế này, vậy trên hành tinh này, chỉ có cái ty tình báo mới có quyền này.
Nhưng thật lạ, mình hoàn toàn đâu có đắc tội với người của ty tình báo đâu, bọn họ tại sao … Nguy rồi! Bọn họ là vì thuộc hạ của Đường Long mà đến đây!
Lão Lang nghĩ đến đây, liền hét lớn: “Đừng bắn! Chúng tôi đầu hàng!”
Thủ hạ bên cạnh hắn nghe thấy lời này, giận dữ hét lớn: “Lão đại, sao lại đầu hàng? Bọn họ giết nhiều huynh đệ của chúng ta như vậy, chúng ta hãy liều với bọn họ!”
Lão Lang lúc này mới chú ý, chỉ là nghĩ có một lát thôi, thuộc hạ của mình đã chết mười mấy người. Mặc dù trong lòng rất đau, nhưng vì những huynh đệ còn sống, đành phẫn nộ hét lớn: “Chúng ta lấy gì mà liều? Bọn họ là bộ đội đặc biệt giải cứu con tin đó!”
Nghe thấy lời này, thủ hạ của Lão Lang đều ngây người, bọn người xã hội đen bọ họ không sợ cảnh sát, bởi vì cảnh sát tham tiền sợ chết; không sợ hiến binh, bởi vì hiến binh cũng có thể bị mua chuộc; sợ nhất chính là bồ đội đặc biệt giải cứu con tin loại đó, bởi vì bọn họ toàn không biết thân phận của họ làm sao mua chuộc, hơn nữa cứ hễ gặp nhau là đánh nhau một trận sống chết.
Còn lại 7, 8 người, làm theo động tác của Lão Lang, quẳng súng, hai tay ôm đầu quỳ xuống, hét lớn: “Đừng bắn! Chúng tôi đầu hàng!”
Lúc Lão Lang hét lớn đầu hàng, chùm tia laser xuyên qua tường ngừng lại.
Sau khi Lão Lang quỳ xuống, mấy người cong người xuống cầm súng, đầu đội mũ thông tin màu đen, thân mặc chiến phục đặc biệt màu đen, bên dưới hai chân là roi điện phòng thủ, lặng lẽ nhanh chóng tiến vào, chía súng vào đầu bọn người Lão Lang.
Lão lang cúi đầu bị nòng súng chĩa vào, đột nhiên ngoài cửa vọng lại tiếng bước chân giày da đế cứng, bất giác hiếu kỳ nhẹ ngẩng đầu lên nhìn, Bởi vì người của bộ đội đặc biệt, không thể nào đi giày da đế cứng phát ra tiếng được.
Nhìn thấy một khuôn mặt của một chàng trai có hình dáng giống thư sinh, thân mình mặc bộ đồ tây, Lão Lang sững sờ, nhưng hoàn toàn không lấy làm ngạc nhiên.
Người đó chính là thư ký ty trưởng ty tình báo, địa vị tương đương với phó quan của ty trưởng ty hiến binh, hắn dẫn bồ đội đến cứu người là rất bình thường.
Thư ký ty trưởng ty tình báo này nhìn mọi người một lượt, còn chưa mở miệng nói, một lính bồ đội đặc biệt, từ bên ngoài chạy vào chào anh ta nói: “Thưa sếp, 8 con tin không ai bị thương, toàn bộ đã được giải cứu. Lúc giải cứu đã bắn chết 13 tên khủng bố, bồ đội đặc biệt không ai bị thương.”
Lão Lang nghe thấy lời nói của người lính này, liền biết được những người chăm sóc cho 8 con tin này đều bị giết.
Nghĩ đến vợ và con gái mình cũng nằm trong số đó, lòng Lão Lang đau như cắt, người ngây ra giống như bị mất linh hồn vậy.
Vừa nghe thấy người phụ nữ của mình cũng bị giết, một tên liền rống lê: “Tiểu Lệ à! Ta liều mạng với ngươi!” Nhưng anh ta mới động đậy, đã bị người lính bên cạnh bắn chết, biến thành một cái xác.
Còn tên khác thì hốt hoảng giải thích: “Tôi không phải là phần tử khủng bố!” cũng vừa nói hét lên liền bị bắn chết.
Thư ký ty trưởng ty tình báo kia, dường như không nhìn thấy cảnh bi thảm trước mắt vậy, sau khi giả bộ bận rộn chỉnh lý