Tiểu Họa Sĩ Cùng Đại Tác Giả

Chương 25


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vu Quy Dã mời Yến Kỳ Vũ tham gia tiệc tối với lý do rất đơn giản —— anh muốn tìm một cơ hội thích hợp, nói cho cô biết rốt cuộc mình là ai. Lúc trước, hành vi lưu số điện thoại quá đường đột, mà lần này đúng lúc hợp tác với nhau, có thể kéo gần mối quan hệ của họ.

Cho tới tận bây giờ, hai người họ cũng chỉ gặp mặt ba lần thôi, nếu không phải Vu Quy Dã biết bút danh của Yến Kỳ Vũ, thì e rằng đã không nhận ra được cô. Mà Yến Kỳ Vũ càng không ngờ tới, người đàn ông giúp mình mấy lần kia, lại lấy một thân phận khác xuất hiện bên cạnh cô.

Đối mặt với lời mời của Vu Quy Dã, Yến Kỳ Vũ cũng không nghĩ nhiều, rất dễ chịu nói “Có thể”.

Lần này cô đến hội nghị tác giả, thật ra cũng bị sự hấp dẫn của buổi tiệc tối xa hoa, trên tờ giấy quá trình có viết rõ: Tiệc tối này đã đặt chọn nhà hàng buffet hải sản nổi tiếng trong thành phố, một người ăn cao đến 280 đồng! Nhà hàng buffet này đã mở rất nhiều năm, hằng năm Yến Kỳ Vũ đều phải đợi đến “ngày sinh nhật đi xa xỉ một lần”, mỗi năm đều không bỏ qua.

Hội nghị tác giả của tập đoàn văn học Cá Heo lại chọn ở nơi đó, từ tối qua cô đã để bụng rỗng, sáng hôm nay chỉ ăn bánh mì, chờ đến giây phút dựa tường đi vào, vịn tường đi ra.

Sau khi xác định buổi tối Yến Kỳ Vũ sẽ tham gia tiệc tối, thì tâm tình của Vu Quy Dã vui vẻ không ít.

“Đến đây, tôi nói cho cô nghe sơ về nội dung chi tiết và thiết kế người.” Anh kéo ghế dựa đến gần một tí, hai người vai kề vai, cùng nhau nhìn về tài liệu “Giấc mộng không trung”.

Người đàn ông nói chuyện nghiêm túc, còn cô gái chăm chú lắng nghe, hai người vừa thảo luận vừa hoàn thiện câu chuyện này. Bên tay của Yến Kỳ Vũ có đặt giấy và bút, bỗng nhiên có linh cảm đột phát, cô liền trực tiếp vẽ ở bên góc.

Đã là truyện tranh cơ giáp, thì trừ thiết kế nhân vật ra, điều quan trọng hơn là phải thiết kế ra các loại cơ giáp khác nhau. Hơn nữa quốc gia khác nhau, trường học khác cũng phải có dấu hiệu riêng.

Yến Kỳ Vũ rất giàu óc tưởng tượng, không lâu sau đã nghĩ ra chút chỗ mấu chốt.

“Thầy Điền Dã, anh xem ở chỗ này thêm hình chim yến trên cơ giáp, tức có năng lực công kích, hơn nữa cũng ăn khớp với huy hiệu trường của họ.”

“Thầy Điền Dã, đồng phục của trường quân đội có thể thêm đồ trang sức, làm như vậy sẽ phân chia cấp bậc.”

“Thầy Điền Dã, còn có hình tượng của
nữ chính, tôi cảm thấy ban đầu là tóc dài, đợi đến khi cô ấy chính thức tiến vào hệ cơ giáp thì mới cắt tóc ngắn, như vậy càng có tính chất xung phong hơn.”

“Thầy Điền Dã…”

Vu Quy Dã nâng tay ý bảo tạm dừng: “Tôi đã nói lúc nãy rồi, đừng gọi tôi là thầy Điền Dã.”

Khi anh là “Quân Tử Quy Dã”, thì nhà xuất bản, công ty điện ảnh và truyền hình, biên tập đều xưng anh là “thầy”, nhưng bây giờ anh là nửa người mới, anh nghĩ xưng hô “thầy” này, hơi không thích hợp.

Yến Kỳ Vũ khó xử nói: “Nhưng thầy chính là thầy mà.” Trong giới truyện tranh này, đối đãi với người hợp tác có năng lực cao hơn mình đều xưng là thầy, giống như thầy chủ biên, thầy hậu kỳ, thầy biên tập, vân vân, ý của cô Điền Dã là một tác giả tiểu thuyết rất có năng lực, tương lai còn là người hợp tác của mình, gọi anh một tiếng thầy là chuyện cần phải như thế.

“Không cần, gọi tôi Điền Dã là được rồi.”

Yến Kỳ Vũ lại cảm thấy như vậy không đủ tôn trọng.

Vu Quy Dã xoay bút trên tay: “Nếu không thích cách xưng hô này, thì tôi cho phép cô tiếp tục gọi tôi là Điền Điền.”

“!!!” Yến Kỳ Vũ lúng túng, vội kêu, “Điền Dã, Điền Dã, Điền Dã, Điền Dã, Điền Dã!”

“Gọi một tiếng là đủ rồi, Mao Mao.”

...

Hai người tiến triển rất nhanh, chốc lát đã xác định được huy hiệu trường của mấy trường quân đội và hình tượng của nữ chính, về phần thiết kế cơ giáp thì còn cần Yến Kỳ Vũ trở về cân nhắc kỹ càng.

Cả phòng hội nghị, chỉ có bọn họ đã quyết định với người hợp tác nhanh như vậy, tác giả khác còn đang dò xét lẫn nhau, thương lượng, nói cách thức hợp tác. Loạn Mã Quân giống như ngôi sao của công chúng, cho dù đi đâu cũng có một đám người đi theo nịnh bợ, nhưng cô ấy chẳng cần ai trong số những người này.

Rất nhanh đã tới buổi tiệc tối. 

Dưa Gia bụng phệ gõ microphone, thông báo với mọi người: “Các vị đại tác giả, đại họa sĩ xin ngừng một chút, chưa trò chuyện đủ thì một lát nữa vẫn có thời gian để tiếp tục trò chuyện! Bữa tối là ở nhà hàng hải sản kế bên phụ trách, mọi người thu dọn đồ đạc xong sẽ đi. Mặt khác, trong thời gian ăn cơm không 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện