Lý Kính nhao nhao:"Ôn ca, chúng ta cứ cược đi, dù sao anh cũng không thích em nó.
Cho bọn tôi mượn ẻm một ngày thôi cũng được"
Dật Bất Ôn không nói gì trực tiếp ngồi lên xe, theo hiệu lệnh cuộc đua bắt đầu diễn ra.
Anh chạy trên chiếc moto màu đỏ rượu còn có mấy chỗ bằng bạc lấp lánh.
Xe của lý kính là một loại siêu xe bốn bánh cực kỳ đắt tiền, trên thế giới chỉ sản xuất 15 chiếc, phải đi đấu giá mới mua được.
Dĩ nhiên giá cả đi kèm chất lượng.
Xe đang chạy vùn vụt trên đường, bỗng người ngồi xe phía sau Lý Kính hô lên mấy tiếng thất thanh oai oái
"Anh Ôn áaaaa"
Vừa nhìn vào kính xe để xem có chuyện gì liền bị tốc độ của Dật Bất Ôn làm cho hoảng, chạy quái gì mà kinh thế, không cần mạng nữa à.
Chưa kịp nghĩ hết câu, oành một cái va chạm vào nhau, chỉ là sượt qua, vừa hay Lý Kính né kịp, định nhìn vào kính chiếu hậu xem Dật Bất Ôn có làm sao không thì hắn chết sững...Cái kính chiếu hậu...biến mất rồi!!
Vội đậu xe vào lề, hắn phóng vèo ra ngoài nhìn chiếc xe yêu quý của mình, lòng quặng đau khi thấy mấy sợi dây còn đang lủng lẳng, người ban nãy chạy phía sau hắn cũng vội tấp vào, hắn nhìn sang thì quả nhiên cũng y hệt.
Dật Bất Ôn rì rì chạy tới, quăng hai cái kính vào góc đường, đậu xe lại cởi mũ.
Lý Kính lúc này muốn nhào lên
Lý Kính:"Ôn caaa!!! Kính xe của emmm!!! Chiếc xe quý giá của emm"
Người nọ cũng tiếp tới:"Sao anh không nói không rằng trực tiếp hái đi vậy hả, cái kính đó đủ để em mua một căn hộ đó Ôn ca à"
Dật Bất Ôn lên tiếng răn đe:"Đừng lấy em tôi ra làm đồ cược, đấy là em tôi, không phải đồ vật"
Lý Kính:"Anh không thích thì có thể nói mà, đừng hành động nhanh như thế có được không"
Dật Bất Ôn bấy giờ cũng không hiểu vì sao mình lại làm thế, chỉ là ban nãy có một cỗ tức giận sôi sục rồi trào ra đến mất kiểm soát
Dật Bất Ôn:"Tôi đền cho các cậu"
Lý Kính:"Nó là nó, tình yêu của em dành cho nó đâu thể muốn bỏ là bỏ được"
Dật Bất Ôn:"Đền cho cậu chiếc xe