Cả hai nị oai một hồi.
"Cảnh Diệt, chị là đồ đại ngốc!"
Hỏa nhi mềm mại quở trách một tiếng.
"Vợ..."
Sắc mặt Cảnh Diệt chợt trở nên nghiêm túc, cô đương nhiên biết, Hỏa nhi trách cô bỏ lại Liệt nhi một mình bên ngoài.
"Xin lỗi."
Cảnh Diệt cọ lên gò má cô, nhẹ giọng thì thầm. Không biết hiện tại đã trôi qua bao lâu, Liệt nhi có phải đã trưởng thành, khỏe mạnh.
"Cho dù chị muốn đến cạnh em, cũng phải thu xếp ổn thỏa cho Liệt nhi trước chứ. Ô ô ô ô, Cảnh Diệt, em bỗng cảm thấy mình là một người mẹ một chút trách nhiệm cũng không có!"
Hỏa nhi vừa nói, vừa nũng nịu dựa vào lòng Cảnh Diệt. Trên thực tế cũng đúng là như vậy, năm đó sau khi Shura vương sinh hạ Liệt nhi, liền tới đây bế quan rồi.
"Ngốc, không phải lỗi của em."
Cảnh Diệt đau lòng vuốt dọc theo mái tóc của cô, đôi mắt màu xám càng u ám. Lúc đó cô xác thực quá lỗ mãng, không được thỏa đáng.
"Con nó có thể nào sau khi chúng ta rời khỏi đây, Liệt nhi sẽ không nhận ra chúng ta, hoặc là sẽ không nhìn nhận chúng ta không."
Hỏa nhi tự lẩm bẩm.
"Không đâu, Liệt nhi là một đứa bé ngoan."
Cảnh Diệt ngoài miệng an ủi Hỏa nhi, trong bụng lại mơ hồ có chút lo âu.
Song, mọi người ở Shura giới khi thấy đức vua biến mất mười mấy năm đột nhiên xuất hiện, không tránh khỏi nhất thời run sợ trong lòng. Không ai dám nói, chuyện không gặp thái tử của Shura giới đã mười mấy năm. Ngày nay Shura giới sớm đã loạn thành như nồi cháo, nếu không phải bọn họ phong tỏa tin tức Cảnh Diệt cùng Shura vương biến mất, sợ rằng sớm đã bị thiên giới phái người tới tấn công. Hỏa nhi nghe thấy đứa con của mình không thấy đã một thời gian, nhất thời tức giận công tâm, ngất xỉu trong ngực Cảnh Diệt.
Cảnh Diệt ngồi trên giường ngắm nhìn dung nhan Hỏa nhi đang ngủ, trong mắt tràn đầy yêu thương. Âm thầm trách móc bản thân năm đó nhất thời xúc động, gây ra đau khổ như hôm nay. Hóa ra Liệt nhi lúc vừa mười mấy tuổi, liền một mình lén rời khỏi Shura giới, đến sống ở nhân giới, sau đó một mực không rõ tung tích, cũng không cho phép bất kỳ người của Shura giới nào được quấy nhiễu con bé.
Liệt nhi làm ra hành vi như vậy, trong lòng cô mơ hồ đã có câu trả lời. Vì vậy Cảnh Diệt quyết định để Hỏa nhi ở lại Shura giới nghỉ ngơi cho khỏe, trước tiên cô đến Lang tộc tìm Cảnh Tình hỏi vài tin tức liên quan đến Liệt nhi. Trước khi rời đi, Cảnh Diệt hôn trán Hỏa nhi,
"Hỏa nhi, chị nhất định sẽ đem con mình trở về."
(Editor: Cảnh Tình là mẹ của Cảnh Lang, Cảnh Ngọc. Nhân vật chínhphần 1)
---
Cảnh Diệt khẩn trương ôm lấy sói con nằm trên mặt đất,
"Ngao ô!"
Sói con hướng cô kêu một tiếng, huơ huơ hai cái chân trước. (////▿////)
Cảnh Diệt chẳng qua chỉ mỉm cười sờ đầu cô, định trấn an.
"Ngao ô!"
Sói con không nói hai lời há miệng nhắm ngay cổ tay Cảnh Diệt cắn một hớp.
"Cảnh cô cô!"
Cảnh Lang thấy vậy vội vàng muốn tiến lên giúp đỡ, Cảnh Diệt khoát tay, mặc cho sói con cắn cổ tay mình.
"Liệt nhi con bé sợ rằng đã tẩu hỏa nhập ma."
"Tẩu hỏa nhập ma? Sao lại như vậy?"
Cảnh Lang không hiểu hỏi.
"Trên người nó chảy huyết thống của Lang tộc và tộc người Shura, vốn là dị loài. Trời sinh trên người ẩn chứa linh lực cường đại, nhưng năng lượng Lang tộc và Shura tộc vốn là hai nguồn năng lượng không giống nhau, nếu như không tiến hành dẫn dắt chính xác cho việc tu luyện, sẽ vô cùng dễ dàng bị mất khống chế."
Cảnh Diệt nói tới đây, trong con ngươi một mảnh ảm đạm. Liệt nhi không chịu cùng các cô nhìn nhận cũng đúng, các cô làm mẹ rốt cuộc những năm qua đã làm được những gì?
"Cảnh cô cô, cô đừng đau lòng. Tình hình lúc đó sợ rằng cũng chỉ có thể làm được như vậy."
Cảnh Lang nói lời trái lòng. Cô có thể hiểu Cảnh Diệt và Shura vương hai người phu phụ tình thâm, cho nên lựa chọn cùng nhau rơi vào giấc ngủ say. Nhưng đối với Giản Như Ca mà nói, một cô nhi sống qua những năm như vậy, tạo thành tính tình quá khích như hôm nay cũng là hợp tình hợp lý.
"Đứa nhỏ này căn bản sử dụng qua loa năng lực của mình, bây giờ vì đau buồn mà để mất khống chế, tạo thành trong cơ thể hai cổ năng lượng chống lại nhau, cho nên hiện về nguyên hình."
Cảnh Diệt ánh mắt trìu mến nhìn sói con, sói con vẫn liều mạng cắn cổ tay của cô, từng giọt chất lỏng màu đỏ dọc theo bên miệng cô bé chảy xuống.
"Nhưng xem như hiện nguyên hình, cũng không nên nhỏ xíu như thế này chứ nhỉ?"
Cảnh Lang khoa tay múa chân.
"Ừ. Có lẽ là do hỗn huyết, là sự thiếu sót của tiên thiên."
Nói đến đây, Cảnh Diệt nhắm hai mắt lại, trái tim đau nhức giống như bị xé ra vậy. Cô rốt cuộc đã làm được những gì? Đối với đứa bé này. Mới vừa rồi mình xuất hiện, đã tạo thành mối đả kích quá lớn với nó, dẫn đến khôi phục hình dạng thật, linh thức cũng đóng lại, hiện giờ liền không khác gì một con sói bình thường.
"Sau khi đứa bé này rời khỏi Shura giới, cả ngày gây ra rắc rối ở nhân giới. Không sai biệt lắm thời điểm ở cấp hai, bởi vì tự tiện vận dụng linh lực dẫn đến làm hư hại nhà cửa ở nhân giới, thậm chí còn tổn thương loài người, xém chút nữa bị đưa vào 'ngục giam'. May có mẹ của cháu ra mặt can thiệp giải quyết."
Cảnh Diệt thở dài, những thứ này đều là từ miệng Cảnh Tình biết được, năm đó vốn Cảnh Tình muốn chăm sóc cho Liệt nhi, không biết làm sao lúc đó tính tình Giản Như Ca đã cô độc quá khích, chỉ sợ Cảnh Tình cũng sớm đã nhìn thấu điểm này, cho dù chỉ có Cảnh Diệt và Shura vương hai người mới có thể cởi nút thắt trong lòng nó. Vì vậy Cảnh Tình liền một mực trong tối âm thầm chú ý mọi hướng đi của cô bé, chỉ là những chuyện này cũng chưa từng nhắc qua với Cảnh Lang và Cảnh Ngọc.
"Hay là chúng ta rời khỏi đây trước, Liệt nhi mới vừa rồi mất khống chế, chắc còn có nguyên nhân khác."
Cảnh Lang nhìn tiểu mao cầu được Cảnh Diệt ôm vào trong ngực. Tựa hồ cắn đã thấy mệt, nó cuộn cái