Tú Ảnh lườm nguýt hắn, lầm bầm:
- Tất cả không phải bắt nguồn do anh à...
Viên Dạ Trì chở cô đi loanh quanh mua một số món theo yêu cầu của nữ nhân, sau cùng cô kiểm tra lại túi đồ rồi nói:
- Đủ rồi, cảm ơn anh nhé, bỏ dở một buổi chiều tại tập đoàn rồi
Hắn lịch thiệp đáp lại:
- Rất hân hạnh
Cả hai cùng về chung cư của cô, Tú Ảnh toan xách đồ lên thấy nam nhân cũng lẽo đẽo đi theo liền thắc mắc:
- Anh không về đi?
Hắn thẳng thừng đi lên căn hộ của Tú Ảnh, hời hợt đáp:
- Đằng nào cũng giúp em dọn đồ, xong rồi chúng ta cùng về
Tú Ảnh ngơ ngác, chạy theo hỏi:
- Dọn gì chứ? Em đâu nhờ anh việc gì? Rồi cùng về là sao?
Viên Dạ Trì cứ bước những bước chân dài, nhanh, thẳng tiến về căn hộ của vật nhỏ.
Hắn tuỳ tiện mở cửa nhà, xem xét mấy món đồ xung quanh rồi chỉ chung quanh, nói:
- Dọn quần áo xếp vào vali, xem có những món phụ kiện nào cần thiết thì mang theo không thì để lại tôi bảo Chu Toàn tới dọn bán
Tú Ảnh ngờ nghệch, lắp bắp:.
truyện ngôn tình
- Anh..anh nói gì vậy? Em dọn hết đồ đi thì ở đâu chứ?
Viên Dạ Trì nghiêm túc:
- Về nhà tôi, sống cùng tôi.
Em thân con gái lại ở một mình, quá nguy hiểm.
Vả lại tôi thấy nhà tôi cũng dư tiện nghi, không gây bất tiện cho em đâu
Toan định phản bác cô liền bị hắn ngăn lại, hai ngón tay Dạ Trì khẽ chạm lên môi cô, ngăn mọi ý định nói thêm.
Hắn ôn tồn giải thích:
- Tôi thực sự lo, Ảnh Ảnh.
Sau việc của lão Phú vừa rồi, tôi mới thấu hiểu thế nào là nỗi sợ.
Viên Dạ Trì tôi trước nay có xảy ra biến cố hay ảnh hưởng đến thân thể mình nhưng chưa bao giờ thấy sợ.
Duy có hôm đó, tưởng như không gọi điện cho em hay chạy tới không kịp là bản thân như bị chết điếng.
Sau đó tôi tự hứa phải nhất mực bảo vệ em bằng mọi cách
Tú Ảnh tạm thời bất động, chú ý lắng nghe mọi lời bộc bạch của nam nhân.
Dạ Trì nói tiếp:
- Về sống cùng tôi, chẳng phải em đã hứa sẽ nghe lời tôi sao.
Tôi làm như vậy cũng là bảo vệ em, giữ em bên mình gần hơn, không chút tổn hại nào
Tú Ảnh nhìn hắn trầm ngâm, ngẫm nghĩ một hồi rồi gật gù đồng ý.
Cô vào phòng lấy ra một vali lớn, bắt đầu xếp quần áo gọn gàng.
Quay ra bàn làm việc lấy hết tài liệu, sách vở cho vào một túi to kèm theo mấy bứa ảnh, vài món đồ kỉ niệm.
Độ gần 1 tiếng sau là xong xuôi, Tú Ảnh nhìn quanh một lượt, hỏi:
- Vậy căn nhà này anh tính thế nào?
Viên Dạ Trì cho tay vào túi, đảo mắt một lượt, trả lời:
- Chắc sẽ rao bán, trước đó thì kêu đám Chu Toàn ra dọn sạch sẽ một chút
Nói xong hắn rút trong túi ra một thẻ tín dụng đen, liếc mắt đi chỗ khác, nói:
- Tôi mới làm thẻ này, nó là của em.
Sau cần gì thì thoải mái tiêu, muốn mua gì cũng tự chủ động
Cô thở dài:
- Em cũng không tiêu gì nhiều, vả lại em có thẻ