Ngoài cửa sổ truyền tới tiếng pháo đêm giao thừa.
Khương Tuế Hàn điên cuồng gõ cửa sổ," Tiêu gia ca ca, Nam tiểu ngũ, đi xem pháo hoa, ta mua rất nhiều pháo hoa, ra đây chơi a!"
Tiếng pháo đinh tai nhức óc, hoàn mỹ nuốt sống câu nói kia của Tiêu Dịch.
Nam Bảo Y vuốt vuốt lỗ tai, bị ép cất cao giọng:" Nhị ca ca, ngươi vừa nói cái gì?"
Tiêu Dịch mặt không cảm xúc.
Hắn rất muốn đem Khương Tuế Hàn cột trên cây pháo, để bắn hắn bay lên trời.
Hắn buông tay ra, thản nhiên nói:" Không có chuyện gì."
Nam Bảo Y nhấc lên tà váy bò lên sạp la hán, đẩy cửa sổ ra nhìn xung quanh, quả nhiên thấy bên trong lâm viên chói lọi ánh sáng pháo hoa.
Các loại pháo chồng chất dưới mái hiên, đám thị nữ cười híp mắt cười nói lôi kéo làm quen Khương Tuế Hàn, để xin hắn được pháo hoa xinh đẹp, quấn lấy hắn dạy các nàng đốt pháo.
Là đêm tất niên nên có náo nhiệt.
" Thật đẹp!"
Nàng không khỏi tán thưởng.
Tiêu Dịch một tay chi di, liếc xéo nàng.
Ánh sáng pháo hoa chiếu sáng hai gò má trắng nõn của nàng, càng lộ ra tướng xương tinh xảo của tiểu cô nương.
Lông mi của nàng dài cong vểnh lên, đuôi mắt đen tròn ôn nhuận như nước, pháo hoa phản chiếu trong mắt nàng, tựa như dải ngân hà chốn nhân gian.
Hắn đưa tay, lười nhác cuốn lên một đoạn tóc của nàng thưởng thức.
Hắn mỉm cười:" Qua một canh giờ nữa, Kiều Kiều liền sẽ mười ba tuổi, năm mới có cái nguyện vọng gì? Nói ra, ca ca thay ngươi thực hiện."
Nam Bảo Y hồn nhiên:" Ta hi vọng nhị ca ca sớm công thành danh toại, địa vị cực cao!"
Tiêu Dịch nhíu mày.
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, tiểu cô nương lại bổ sung:" Như thế, nhị ca ca mới có thể sớm vào kinh, giúp ta tìm vị hôn phu.
Ta cũng đều nghĩ kỹ rồi, quan viên tam phẩm trở xuống đều bài trừ, nhưng nếu đối phương dáng dấp đặc biệt đẹp đẽ, có thể xét thêm điểm...."
Tiêu Dịch mặt không cảm xúc.
Hắn muốn đem Nam Bảo Y cùng Khương Tuế Hàn cột vào pháo hoa, để bọn hắn cùng nhau bay lên trời.
Nam Bảo Y không biết chút nào về ý nghĩ của hắn, vẫn ghé vào bên bờ cửa sổ, thưởng thức pháo hoa trong lâm viên.
Ánh mắt rơi vào nói xa.
Đình phù dung đèn đuốc sáng rực, còn bày biện hương án.
Thiếu niên áo trắng như tuyết, tay cầm kiếm gỗ đào, tay kia cầm lá bùa màu vàng, miệng lẩm bẩm.
Nàng sợ hãi thán phục:" Nhị ca ca, vị Thẩm công tử này, nhìn giống như người đọc sách nhà nho, nhưng đây là hắn đang làm phép trừ tà sao?"
Tiêu Dịch nhìn theo tầm mắt nàng.
Hắn nói:" Thẩm Nghị Triều thích nghiên cứu điển tịch của đạo gia, đối với học thuyết âm dương mười phần tinh thông.
Giao thừa hàng năm, đều phải chiêm tinh bói quẻ, tính vận thế."
Nam Bảo Y gật gật đầu, trong lòng tính toán.
Nếu như bỏ ra nhiều tiền, không biết Thẩm Nghị Triều có bằng lòng xem vận thế năm sau cho cả nhà nàng hay không?"
Tiêu Dịch lại bổ sung một câu: Thưởng Tâm khi còn bé từng tòng sư với hắn."
Nam Bảo Y im lặng.
Nghĩ tới Thưởng Tâm vu cổ thuật gà mờ, nàng lập tức đối với Thẩm Nghị Triều không ôm bất luận cái kỳ vọng gì.
Gió lạnh thổi qua.
Tuyết bay tán loạn rơi vào trong lâm viên, đám thị nữ cười đùa đi qua, khói lửa nở rộ trong lâm viên, đêm giao thừa năm nay phá lệ an bình.
Bờ cửa sổ, Nam Bảo Y nâng lên một chén rượu, nhấp ngụm nhỏ.
Nàng công lên mặt mày:" Nhị ca ca, tối nay ngắm tuyết cùng ngươi, nhìn pháo hoa, xem náo nhiệt, ta rất vui vẻ."
Tiêu Dịch xem thường.
Nếu tiểu cô nương gả cho hắn, hắn cam đoan mỗi ngày nàng đều có thể sống rất vui vẻ, ngay cả đêm khuya trên giường tre cũng có thể rất sung sướng.....
Hương rượu thơm nồng.
Gần tới giờ tý, bên ngoài phủ truyền đến tiếng pháo nổ, là bách tính đang chuẩn bị nghênh đón năm mới.
Nam Bảo Y trầm bổng du dương ngâm thơ: " Trong tiếng pháo đêm giao thừa, gió xuân đưa vào phòng.
Thiên môn vạn bộ cùng một ngày, đem đào mới đổi cành khô!"
Nàng nhìn về phía Tiêu Dịch, mắt phượng sáng lấp lánh," Nhị ca ca, ta đọc hay không?
Tiêu Dịch sắc mặt lạnh nhạt.
Một bài thất ngôn tuyệt cú mà thôi, không đọc tốt mới tương đối khó khăn đi?
Hắn vươn tay ra ngoài cửa sổ.
Gió lạnh đem tuyết mịn thổi vào lòng bàn tay hắn, nhẹ nhàng lạnh buốt.
Đôi mắt hắn ảm đạm:" Tuyết đông năm nay, một trận tiếp lấy một trận, số những năm trước càng nhiều."
Mà lại từ lúc vào thu, thời tiết liền bắt đầu chuyển lạnh.
Ngay cả mặt hồ những năm trước không kết băng, năm nay cũng đã kết một tầng băng thật dày.
Nam Bảo y dáng vẻ tươi cười ngoan ngọt:" Dã khách dự báo nông sự tốt, tuyết đông chưa tan nhị ca ca, tuyết rơi là