Cuồng phong gào thét.
Nam Bảo Y trái tim thình thịch đập loạn, chỉ cảm thấy trong gió đều là hơi thở lạnh điềm đặc hữu của Tiêu Dịch, tiên y nộ mã, thiếu niên phong lưu!
Bên tay nàng nghe thấy âm thanh Tiêu Dịch khàn khàn vang lên, tỉ mỉ giảng thuật về trường xà trận như thế nào.
Nó căn cứ vào tập tính suy đoán của rắn mà hình thành, tổng cộng có ba loại biến hoá.
Công kích đầu rắn, đuôi động, cuốn.
Công kích đuôi rắn, đầu động, cắn.
Công kích thân rắn, đầu đuôi đến, chộp!
Hơn hai trăm tên lính biến hoá tự nhiên, cự mãng đong đưa, phảng phất ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.
Nhị ca ca, nên phá trận như thế nào?
Nàng nắm thật chặt áp thắng tiền.
Áp thắng tiền cũng không lưu thông trên thị trường, là một loại đồng tiền được đúc khắc thay lời nói cát tường, biểu tượng cát tường cùng phúc khí.
Trên cái áp thắng tiền của nàng, mặt trái khắc bức tranh mặt trăng mặt trời cùng các vì sao, chính giữa khắc chữ nhỏ" Cát tinh cao chiếu", là nàng muốn đưa cho Tiêu Dịch.
Nàng nắm quá chặt, lòng bàn tay non mịn toát mồ hôi hột, đem tiền tệ cũng bị ướt mồ hôi.
Nàng nhìn xem bốn phương tám hướng quân trận.
Nàng nghĩ, nhị ca ca nàng nhất định sẽ được cát tinh cao chiếu!
Nhìn trên đài.(ahr)
Đám người nín hơi ngưng thần, mắt cũng không nháy nhìn chằm chằm thế cục giữa sân.
Trong không khí khẩn trương, Giang thị lặng lẽ nhìn về phía lão phu nhân.
Lão nhân gia mặt không đổi sắc dáng vẻ tươi cười từ ái, chỉ là nắm trong tay chuỗi phật châu, đã hồi lâu chưa từng vê động.
Việc liên quan đến đại nghiệp Nam phủ, không khỏi khiến người khẩn trương,
Nàng lại nhìn phía Nam Quảng.
Vị tiểu thúc này đang cùng Liễu thị chàng chàng thiếp thiếp, hoàn toàn không biết nguy cơ đang tới gần.
Nam nhân như vậy, là không thể chống đỡ nổi Nam phủ.
Đại bá chết trận sa trường, đại chất tử Nam Thừa Lễ cũng đồng dạng phu quân nàng, chỉ am hiểu vào nam ra bắc bàn chuyện làm ăn, không hiểu đánh cờ quyền lực trên quan trường.
Bọn họ có thể khiến Nam phủ một ngày thu đấu vàng phú quý, lại không thể nào bảo vệ Nam gia khỏi nanh vuốt của đám quyền quý.
Đại nhi tử của nàng Nam Thừa Thư chỉ biết vùi đầu khổ học, bất đắc dĩ thiên tư ngu dốt, thi cái tú tài cũng khó khăn, càng đừng đề cập tới tên đề bản vàng đi vào quan trường.
Tiểu nhi tử của nàng Nam Thừa Dịch thuở nhỏ yêu thích du hiệp, vừa tròn mười năm tuổi liền ra ngoài du lịch.
Thời gian hai năm qua cũng chỉ có mấy phong thư, thuật lại hắn cứu người nguy nan thế nào.
Hắn có thể cứu được người khác, nhưng lại không cứu được Nam phủ.
Ánh mắt yên lặng rơi vào giữa sân.
Thiếu niên cẩm bào huyền y, chiến mã dừng ở chính giữa quân trận, túc sát lạnh lùng, tựa như một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ.
Chẳng lẽ....
Nam phủ về sau, thực sự chỉ có thể dựa vào thiếu niên này?
Nhớ tới nhiều năm đối với hắn bỏ mặc cùng khinh mạn như vậy, Giang thị khẽ thở dài.
Người Nam gia khẩn trương vô cùng, lại cũng có không ít người đang chờ chế giễu.
Thường thị nói:" Phu quân ta làm đến Đô uý, mưa dầm thấm đất, ta cũng biết chút chuyện trong quân.
Quân lính dưới trướng Tư Đồ tướng quân trận pháp xếp thành một hàng nổi danh nhất, năm đó chống lại mười vạn binh mã Dạ Lang quốc có thể nói là đại hoạch toàn thắng.
Tiêu Dịch tuổi trẻ kinh cuồng, xem ra là không biết hai chữ" Phân tấc " viết thế nào!"
Trình phu nhân vì chuyện thua bạc không cao hứng, thấy Tiêu Dịch như thế, cười lạnh:" Thiếu niên sao, thích ở trước mặt khác khoe mẽ.
Để hắn ném mặt mũi một lần, sau này biết cúp lại cái đuôi mà đối nhân xử thế."
" Cũng không thể nói như vậy, vạn nhất Tiêu Dịch có thể phá trận?" Có người hiếu kỳ.
Trình phu nhân cười nhạo:" Nhị lang nhà ta thuở nhỏ đã đọc thuộc binh thư, còn không dám nói có thể trận pháp này của Tư Đồ tướng quân.
Tiêu Dịch hắn tính là cái thá gì, nào có bản sự phá trận?"
" Không sai, hắn chính là không biết tự lượng sức mình, làm trò cười cho chúng ta!" Thường thị chế nhạo," Nam gia cũng thế, lại không thể bồi dưỡng tiểu bối cũng không nên đưa cái ngông cuồng như vậy lên đài cao, liền không sợ mất mặt sao?"
Bốn phía vang lên âm thanh châm biếm phụ họa,phảng phất bọn họ đã thấy Tiêu Dịch chật vật.
Giữa sân.
Nam Bảo Y nghe những tiếng cười đó, mặt dần dần đỏ lên.
Nàng chính là bực tức, lại nghe thấy Tiêu Dịch nhàn nhạt nói:" Không cần để ý người khác châm biếm chửi rủa.
Không cần nghe, không cần nghĩ, không phải sợ.
Nam Kiều Kiều phương thức đánh trả mạnh mẽ nhất đối những kẻ trào phúng là bay thẳng tới mây xanh công thành danh toại."
Chiến mã giơ lên hai chân!
Nam Bảo Y thở nhẹ một tiếng, tiếp theo nháy mắt chỉ nhìn thấy đao quang kiếm ảnh khắp bốn phía.
Trường thương màu đen của thiếu niên đúng như vân lôi, nơi đi qua đều chặt dứt vô số trường