Tiêu Dịch đột nhiên quay người.
Tiểu cô nương có tật giật mình đã chạy vào ngưỡng cửa, hòa vào trong đám nữ quyến tại tây sảnh.
Sắc mặt hắn u ám.
Quả nhiên, hắn chà đạp kẹo Tống Thế Ninh cho, tiểu cô nương đây là vì người trong lòng thẹn quá hoá giận....
Đáng ghét!
" Tiêu công tử."
Giọng nói kiều mị bỗng vang lên.
Hai thiếu nữ cùng nhau đi đến, là Nam Yên cùng thiên kim Hạ phủ Hạ Tình Tình.
Hạ Tình Tình xấu hổ mang theo e sợ mà nhìn Tiêu Dịch.
Từ lúc thấy phong thái của hắn ở thịnh hội thưởng hoa, nàng liền nhớ mãi không quên.
Tiêu Dịch tuổi trẻ anh tư điệt lệ tài cao, không chỉ có Nam gia chống lưng, còn có tiền đồ sáng lạn, quả thực là ông trời vì nàng đo thân định chế phu quân!
Gả cho hắn, nói không chừng nàng còn có thể làm được phu nhân nhà quan lớn.
Nàng nũng nịu hướng Tiêu Dịch cúi chào hành lễ," Nương ta tán dương công tử thiếu niên anh tài đương thời có một không hai, hôm nay cố ý dẫn ta tới tham gia uống rượu mừng của ngươi.
Tình Tình chúc công tử tiền đồ như gấm, từng bước tiến cao!"
Tiêu Dịch không thèm để ý đến nàng.
Hắn mặt không đổi đi qua các nàng, trực tiếp đi qua bên nam quyến.
Hạ Tình Tình lại cảm thấy hắn tràn đầy vị nam nhân.
Nàng tiến vào tây sảnh, kích động kéo ống tay Nam Yên," Yên nhi, Tiêu công tử vừa mới liếc nhìn ta một cái đó,a a a, hắn tất nhiên là chú ý tới tuyệt thế mỹ mạo của ta!"
Nam Yên mỉm cười:"Nhị ca ca nhà ta đã đến tuổi nghị thân, Tình Tình tỷ, ngươi có để nương ngươi làm mai cho ngươi hay không?"
" Đương nhiên! Nương ta cũng rất vừa ý hắn, dự định buổi chiều sẽ nói lại với tổ mẫu ngươi.
Chắc hẳn, hôm nay liền có thể biết kết quả!"
Nam Yên thân mật kéo nàng lại" Tình Tình tỷ tài mạo song toàn, cửa hôn sự này nhất định có thể thuận lợi đàm phán.
Ta nha, liền ngóng trông ngươi làm nhị tẩu của ta đó!"
Nàng mím môi cười, ánh mắt rơi vào cách đó không xa.
Nam Bảo Y đang cùng đám nữ hài nhi cùng tuổi nói chuyện.
Nàng mặc áo váy vàng nhạt, phối hợp vòng cổ khoá trường mệnh vàng, mặt bánh bao nhỏ trắng nõn xinh đẹp, mặt mày cong cong dáng vẻ hồn nhiên đáng yêu.
Nàng lẳng lặng nhìn, biểu lộ dần dần âm lãnh.
Nam Bảo Y thật là may mắn, thế mà từ lúc Tiêu Dịch vẫn còn nghèo túng đã nhìn chằm chằm khối thịt này.
Thậm chí, con đối với hắn chi ân đưa thân sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Nếu như sau này Tiêu Dịch lên như diều gặp gió, như vậy Nam Bảo Y lại nhiều thêm một lá bài tẩy.
Đây là điều nàng không thể khoan nhượng.
Vì lẽ đó, nàng nhất định phải để Tiêu Dịch cưới Hạ Tình Tình.
Dù sao Hạ Tình Tình cũng là tiểu tỷ muội với nàng, vô luận sau này Tiêu Dịch ngồi lên vị trí cao như thế nào, đều phải nắm lỗ mũi sủng ái Hạ Tình Tình, cũng phải nắm lỗ mũi yêu mến cái muội muội ngoại thất là nàng.
Nàng cong môi, bộ dáng tươi cười quỷ dị.
Nam Bảo Y ôm một hộp kẹo quan đông, hào phóng phân chia cho tiểu đồng bọn.
Như phát giác được cái gì, nàng ngẩng đầu nhìn về hướng rèm châu, Nam Yên hướng nàng ôn nhu cười một tiếng.
Nàng nhíu mày, cắn vỡ viên kẹo trong miệng.
Làm sao nàng nhìn thấy Nam Yên lại chịu không an phận đâu?
Chỉ sợ là lại nghĩ ra cái ý định quái quỷ gì....
Nàng suốt buổi yến hội đều đề phòng, tuỳ thời gặp chiêu phá chiêu, cũng may toàn bộ quá trình ngoài quyền thần đại nhân không có hoà nhã, yến hội tiến hành mười phần thuận lợi.
Mắt thấy rốt cục cũng tan tiệc, nàng yên lòng uống hai ngụm rượi trái cây.
Nàng thể chất là uống rất dễ say, nàng ôm lấy hồ lô rượu,"Châu Châu, chúng ta đi bắt Thực Thiết thú được không?"
Nam Bảo Châu đồng dạng uống say khướt, vỗ tay cười nói:" Được nha được nha! Đi bắt Thực Thiết thú, nuôi trong phủ!"
Hai người vứt xuống thị nữ, kết bạn xuyên qua hành lang.
Còn chưa tới rừng trúc Thực Thiết thú hay ẩn nấp, liền nhìn thấy màn trúc phía trước lắc lư, có người đang bàn luận bên trong.
Nam Bảo Y giơ ngón tay trỏ lên," Xuỵt...."
Hai tiểu nữ hài nhi vây quanh cửa như trộm.
Xuyên thấu qua màn trúc, các nàng thấy tổ mẫu ngồi trên ghế hoa hồng đang cùng uống trà cùng Hạ phu nhân.
Hạ phu nhân cười nói:"Tiêu Dịch tuổi trẻ tài cao, lão gia nhà ta mười phần thưởng thức hắn.
Nói đến, hắn cũng đã đến tuổi kết hôn đi?"
" Đúng vậy." Lão phu nhân khẽ vuốt nắp trà," Hắn là cái có bản lĩnh, làm đến quan mấy phẩm, cũng không ai có cách nào đoán trước được.
Vì đó việc hôn nhân, khó mà nói nha."
" Cái gì mà khó nói? Hắn đã vào làm quan, liền nên cưới nữ nhi nhà giàu sang, đem ra bạc để hắn mưu toan quan trường."
Lão phu nhân chập rãi uống trà.(ahr)
Nàng đem cấp bách của Hạ phu nhân đều thu vào mắt, cười nói:" Tiêu Dịch không phải thân tôn tử của ta, ta sợ sẽ làm loạn uyên ương, sẽ khiến hắn oán hận.
Nói câu khó nghe, nếu như hắn làm đến quan nhất phẩm, ta lại chọn vợ cho hắn là nữ nhi thương hộ, không chỉ có đồng liêu xem thường hắn, thê thất như thế trong quan trường cũng không thể giúp gì được hắn."
Hạ phu nhân lắc lắc tay, cười nhạo:" Nghe ý của ngài, là dự định tìm một đại tiểu thư quan gia cho hắn? Lão phu nhân đừng trách ta nói chuyện khó nghe, Tiêu Dịch như thế cuối cùng cũng chỉ là đứa con nuôi xuất thân không rõ phải không? Huống chi, Thịnh kinh triều đình cũng không phải ai cũng có