Lạc Y Băng nhận lấy thẻ báo danh trong sự ngỡ ngàng và những ánh nhìn như đang nhìn thấy một cái gì đó rất là kì thú, rất là kì cục, và rất là kì lạ. Về phần này thì cô hiểu tại sao họ lại phản ứng như vậy.
Thử hỏi ngoài kia xem có ai không muốn vào Thiên Vân học viện không, có ai không muốn vào dãy lớp A danh giá và quyền quý không?
Tất nhiên là không rồi!
Như mọi người đã biết, Thiên Vân học viện chia giai cấp cực kì gắt, học tập thì như nhau nhưng đãi ngộ được nhận thì khác nhau hoàn toàn.
Dãy A toàn con ông cháu cha hàng VIP, học lực ở mức súc sinh vật học, thực lực hầu như đều trên Dị hoàng cấp 8, thậm chí có nhiều người đã đạt tới Dị huyền rồi, đó là chưa nói tới một vài người chuẩn bị đột phá Dị tôn.
Dãy B thì gồm những thành phần đại gia quý tộc có quyền lực có thể khuynh đảo một thành phố, học lực cũng vào hàng " người trên trời ", thực lực thì có phần hơi không đồng đều lắm, nhưng chung quy hầu hết đều trên Dị hoàng cấp 6.
Dãy C tập hợp những người có chỗ dựa ổn định, giàu có khá giả, học lực không giống nhau, có người giỏi cũng có người dở, thực lực cũng vậy, nhưng tất cả đều đã vượt qua ngưỡng Dị hoàng cấp 5.
Dãy D là mấy nhà giàu mới nổi và toàn bộ dốt đều, dốt ngang nhau, thực lực cũng chả ra gì, thậm chí có vài người vẫn đang ở ngưỡng Dị sư cấp 9.
Còn dãy E, học lực ổn định, thực lực cũng không hề tồi chút nào, nhưng gia thế không có nên bị vào dãy E, thế thôi. Ở dãy E thì hầu như là những người giành được học bổng nhưng không có chỗ dựa nên mặc dù mang tiếng là đang theo học ở Thiên Vân học viện nhưng thực ra vị trí trong học viện vẫn luôn luôn là ở mức cuối.
Cái học viện giống như xã hội phong kiến vậy, nếu nói dãy A là vua chúa, dãy B là thừa tướng, quốc công, dãy C là quan lại triều đình, dãy D là địa chủ hoặc nông dân có ruộng đất vậy thì dãy E chính là hàng nô lệ, giai cấp cùng đinh.
Dãy E đã tệ đến thế thì cớ gì mà Lạc Y Băng lại muốn chuyển sang đó trong khi cô đang yên yên ổn ổn học ở dãy A? Lạc Y Băng tuy hiện tại đã không còn là tiểu thư Lạc gia nhưng dù gì trước kia cô ta cũng thuộc một gia đình quý tộc, làm gì có chuyện họ sẽ mặc kệ? Cứ cho là họ không quan tâm tới Lạc Y Băng đi, nhưng mặt mũi thì không thể không quan tâm rồi! Ai mà chẳng biết Lạc gia nổi tiếng trọng sĩ diện! Hơn nữa Lạc Y Băng kia còn từng đánh một trận vẻ vang trên sàn đấu Cuồng Thiên, không chừng một thời gian nữa Lạc gia sẽ đón cô ta trở về. Thế thì lý do gì khiến cô ta tự nguyện rút về dãy E kia?
Thực ra thì cứ suy nghĩ đơn giản một chút là được rồi, cần gì phức tạp đến thế tự mình làm rối não mình? Chỉ vì cô đã quá ngán khi cứ phải nhìn mặt lũ nam nữ chủ mỗi ngày, cô cũng không có rảnh đi xem kịch romantic, nếu cô muốn coi phim, cô sẽ tự bỏ tiền ra mua vé, không cần phải diễn trò các kiểu rồi ép cô phải xem, cô đâu có muốn coi phim sống!
Và hơn tất cả, cô không có khuynh hướng biến thái như tự ngược, học dãy A khác nào tự dâng bản thân mình lên cho người ta xơi?? Ủa, cô đẹp chứ đâu có điên!! Nên thôi, vẫn là né đám bánh bèo chó dại đó ra là tốt nhất.
.
.
.
" Lớp mình hôm nay có một bạn mới chuyển đến, các em cho một tràng vỗ tay chào mừng bạn ấy nào! "
Sau một vài tiếng vỗ tay lộp bộp lác đác thì người đứng ngoài cửa lúc này mới bước vào. Khoảnh khắc nhìn thấy cô gái đó, toàn bộ các con người có mặt trong lớp đồng loạt ngẩn người ra. Không phải ánh mặt trời chói lóa hay ánh trăng phiêu diêu nhẹ nhàng, cô ấy chính là một vầng trăng, nhưng là một vầng trăng khuyết, cô ấy là ánh trăng, nhưng là ánh trăng lạnh lẽo băng giá. So với vẻ đẹp của mặt trời chói lóa ngoài kia, cô gái ấy tựa như vầng trăng đêm lạnh lùng gai góc.
Nếu như nói Dạ Nguyệt Linh là mặt trời buổi sáng, chói chang nhưng hiền dịu, êm đềm mà đằm thắm, vậy thì thiếu nữ trước mắt họ đây chính là màn đêm u tối nhưng kiêu sa, ánh trăng bạc khuyết nhưng vẫn ngạo nghễ với đất trời. Nếu nói Dạ Nguyệt Linh là nữ thần trong sáng thánh khiết, vậy cô gái này hẳn là ác ma tàn độc kiêu ngạo.
" Chào mọi người, tôi là người từ dãy A chuyển sang, mong mọi người sau này giúp đỡ tôi nhiều hơn. Và tên của tôi, là Nguyệt Hàn Lạc Băng. ".
" Nguyệt Hàn? Cô không phải họ Lạc, Lạc Y Băng sao? Không đúng! Cô rõ ràng chính là Lạc yêu nữ mà! "
Ngay khi cô vừa nói xong lập tức có một người đứng bật dậy từ hàng ghế thứ 2 chất vấn cô. Theo lời nói của hắn, mọi người trong lớp " Ồ " lên một tiếng rồi bắt đầu dùng ánh mắt tò mò nghiên cứu cô, cũng có một số ánh mắt rất bất thiện chĩa tới cô. Danh tiếng có vẻ nát đấy!
" Tôi sớm đã không phải là người nhà họ Lạc, vốn dĩ tôi cũng không mang họ Lạc, đây mới tên của tôi! "
Nguyệt Hàn Lạc Băng vừa nói xong câu thì cả lớp đột nhiên toàn bộ đứng dậy, một nam nhân ngồi cuối lớp với vẻ mặt lạnh lùng và tướng đi hiên ngang tiến về phía cô, hắn có vẻ như chính là trùm lớp này.
Tên đó khuôn mặt nhìn cũng rất ổn, nói hắn như hoa như ngọc thì có phần hơi quá, nhưng nhan sắc của hắn dùng để đập bẹp Dạ Nguyệt Linh nữ thần kia thì thừa sức. Tên đấy nhìn có hơi non nhưng khí chất thì không tồi đâu. " Bá đạo " và " phúc hắc ", hai từ đó chính là để diễn tả hắn trong mắt cô.
" Nguyệt Hàn tiểu thư, tôi không cần biết cô là ai, từ đâu tới, cái tôi xem trọng chính là thực lực. Tuy nói dãy E là dãy đứng cuối trường nhưng chúng tôi vẫn có sự kiêu ngạo của mình. Tôi thì cảm thấy lớp tôi như vầy đã ổn rồi, nhưng chúng tôi cũng không ngại thêm người. Nếu cô muốn được công nhận ở đây thì cô phải đấu cùng chúng tôi! Tất cả chúng tôi! "
" Nói trắng ra là muốn đánh lộn chứ gì? Tôi không ngại đánh cùng mọi người đâu. Nên là nếu muốn thì bắt đầu luôn bây giờ cũng được. Muốn đánh kiểu gì? Quần ẩu hay solo? Chơi tay không hay dùng ma pháp? "
Cả lớp bọn họ nghe cô nói thì tất cả đều giữ một trạng thái như nhau, chính là sửng sốt! Họ không tin vào những gì mình đã nghe nữa! Họ yêu cầu đấu với cô như vậy chính là đang dùng uy phủ đầu, họ muốn hù cho cô sợ mà đi nơi khác.
Lớp E này đã nghe rất nhiều tin đồn về " Lạc Y Băng ", dù biết đó chỉ là đồn thổi không đáng tin và họ cũng không có quan tâm lắm nhưng tận sâu trong lòng, họ vẫn có chút khinh thường cô. Người ta hay nói " Không có lửa làm sao có khói? ", không có làm thì làm gì có tin đồn tung ra? Mồm nói không quan tâm nhưng hầu như cô từng làm chuyện xấu gì thì họ đều biết hết. Lớp E họ không muốn nhận một người chẳng những nhân cách không tốt mà còn là phế vật về lớp họ, không phải vì sĩ diện, chỉ là họ không ưa nổi thôi.
Nhưng mà giờ tận mắt chứng kiến thì họ mới hiểu cái gì gọi là " Như lời đồn "! Dám chấp nhận khiêu chiến cả lớp E này, xem như cô có chút khí phách, giờ chỉ còn xem cái khí phách đó của cô có đi kèm với bản lĩnh không!
.
.
.
Tổ sư thằng nào con nào đi tung tin vịt!!
Cô gái đó nhát gan chỗ nào?? Nhìn đôi mắt rực rỡ ánh sao kia đi! Cô ấy đang rất hưng phấn trong khi hơn nửa lớp đã ngã xuống và hàng cửa sổ cũng bay xa luôn rồi!
Cô gái đó xấu xí chỗ nào?? Lúc cô ấy đánh người nhìn rất có sức hút nha - Một nạn nhân đã từng nhận một cú lên gối cho hay. [ Gu lạ :)) ].
Cô gái đó mà là phế vật?? Con mắt chúng bay mọc sau đầu à? Ba thằng Dị huyền của lớp, hai thằng cấp 4 và một thằng cấp 6 bị cô gái đó dập te tua nhìn không ra con người!
Cô gái đó mê trai?? Tao mà gặp đứa nào tung tin đồn đó là tao bẻ cổ! Nam thần soái ca của lớp với gương mặt đẹp trai thần thánh và một thân mị nhãn mị thuật... hiện tại đang chôn thân dưới đất lòi đầu lên trên kìa!! Trai đẹp người ta mà nó chơi đem đi chôn sống!
Ai nói con nhỏ đó yếu đuối?? Tao cũng đang muốn tao yếu đuối được giống nó đây nè! Thằng trùm của lớp, đàn ông con trai lực lưỡng với tu vi Dị huyền cấp 5 đang bất tỉnh trên tay cô gái " yếu đuối ". Nó đem người ta đi quay vèo vèo như quay chong chóng! Thằng con trai 70kg mà vào tay nó thành còn 70gram nhẹ tựa lông hồng, nó cầm quay trên không trung ngon lành, còn xoáy nữa chứ!
Chẳng những thế con nhỏ đó còn không biết " thương hoa tiếc ngọc " nữa! Hoa khôi xinh đẹp rạng ngời của lớp... giờ đang nằm sâu 3 tấc trong bức tường sau khi ăn 3 cái tán như trời giáng! Tán mà bay luôn lớp trang điểm!!
Con nhỏ đó yếu ớt chỉ biết chịu đựng? Dễ bắt nạt?? Tao lạy tụi bây, đó là một ác ma chân chính! Nó không còn ở cái hàng yêu nữ nữa, nó thăng tiến thành ác ma rồi!
Cuối đầu nhìn lớp E vật vã lăn lộn dưới đất, cô cũng không biểu hiện gì nhiều. Thì như bọn họ muốn thôi, cô sẽ không thừa nhận đâu rằng cô thật sự có chút " giận cá chém thớt ". Cơ mà ai bảo họ lại kiếm chuyện đúng lúc thế, sẵn đó thôi thì làm bao cát cho cô luyện tay một chút vậy.... Tự dưng thấy tội lỗi quá...
" Còn ai có khả năng tiếp tục đấu cùng tôi không? Nếu không thì tính là tôi vượt qua thử thách rồi nhé?! "
Nguyệt Hàn Lạc Băng là người thích phiêu lưu và giỏi chịu phiền phức, nhưng song song đó cô cũng rất an phận đúng mục tiêu đúng thời điểm. Nguyên một tập thể lớp dù chỉ là dãy E nhưng như họ đã nói, họ vẫn có cái kiêu ngạo của họ, dựa vào thực lực chung đó hoàn toàn có thể đàn áp cả dãy C chứ đừng đùa! Với năng lực đó nhào vào hội đồng một mình cô thế mà cô lại thắng họ, bây giờ còn nghênh mặt kêu " Tôi thắng các người rồi " khác nào đang khiến con đường sống trong học viện phía trước càng thêm gian nan? Trên đời này làm gì có ai muốn thừa nhận mình thua?! Hoàn toàn không! Nếu có thì mấy đứa như thế, một là giả bộ, hai là giả vờ, ba là xạo chó. Bày đặt ngạo khí tung hoành, chảnh chó các kiểu, ỷ bản thân được buff rồi lên mặt với nhân vật phụ. Cô có phải nữ chính ngôn tình đâu! Nguyệt Hàn Lạc Băng sẽ không bao giờ chơi mấy cái trò xàm xí đó, vì hiện tại cô vẫn ý thức được một điều, cô là nữ phụ!
Đối với mấy người lớp E này, nếu hiện tại cô kiêu ngạo hất mặt lên trời phán họ thua, vậy đồng nghĩa sau này cô sẽ trở thành địch nhân của họ. Loại chuyện mất nhiều hơn được, chỉ có lỗ chứ chả thấy lời này cô sẽ đi làm? No! Không bao giờ và đừng mong chờ! Vả lại đó vốn không phải phong cách của cô. Cô có ngạo khí thiệt, nhưng cái loại chảnh chó thì cô xin phép được say no!
" Cô... thắng rồi... "
Cái tên được mệnh danh là trùm của lớp E đang tê liệt nằm giữa lớp, lúc hắn nghe âm thanh của cô vang lên thì hắn biết, lớp hắn đã thua hết! Thua toàn bộ trong tay một thiếu nữ " chân yếu tay mềm " cùng tuổi!
Cô gái này cũng thật dữ dội, một mình chấp ba mươi mấy người mà bản thân lại không xây xát chút nào, thậm chí trông cô ấy còn có vẻ rất sảng khoái nữa. Hồi nãy nghe cô nói là cô được chuyển qua từ lớp A hắn đã rất tức giận, lớp A xem lớp E họ là thùng rác hay sao mà đồ thừa dùng xong lại đi quăng cho họ? Lúc Nguyệt Hàn Lạc Băng giới thiệu xong thì có mấy ánh mắt bất thiện nhìn cô, trong đó ánh mắt của tên trùm này là " rực rỡ ánh lửa " nhất, hắn cũng là người khinh ghét cô nhất trong dãy E. Nhưng hiện tại hắn đã hoàn toàn bị thực lực của cô thuần phục. Tên trùm nhìn cô một hồi rồi cụp mắt lại không nói thêm một từ nào, chỉ có khóe môi có chút dịch chuyển lên phía trên. Lòng hắn tự hỏi, rốt cuộc đám nhóc dãy A đã làm trò gì khiến bảo bối này chạy vào dãy E của bọn họ vậy? Có phải hắn nên cảm ơn lớp A vì đã " nhường " viên kim cương quý giá này cho họ không?
Đúng! Nên cảm ơn!
Bữa nào phải dẫn cả dãy E sang " tỏ lòng thành " một chút với đám dãy A rồi! [ Trùm hôm nay cũng chuẩn bị đi khịa lớp người ta. Cái nết dị dễ sợ :)) ]. Chỉ có điều hắn không ngờ tới cô lại....
" Thắng á? Tôi thắng lúc nào? Mọi người thua lúc nào đâu? Đây không phải một vụ cá cược, càng không phải một cuộc chiến sinh tử. Đối với tôi, bạn bè không tồn tại khái niệm thắng thua. Cho nên là, tôi đâu có thắng đâu, tôi chỉ đang thể hiện chính mình để được công nhận thôi. "
Trùm ngạc nhiên! Lớp E sửng sốt! Họ có chút không tin được vào những lời cô vừa nói. Những người vào được Thiên Vân học viện toàn là dân hàng VIP, nếu không phải " người trời " thì cũng là nhà khá giả có tiền, mà mấy kẻ đó thì lúc nào chả hất mặt lên trời chờ người hầu hạ? Dãy A, dãy B, dãy C và cả dãy D, mỗi lần nhìn thấy người của dãy E là sẽ tỏ thái độ khinh bỉ mỉa mai, những lời buông ra cũng tàn độc không kém.
Bốn dãy kia dù mạnh hay yếu thì bọn chúng đều tự cho mình cái quyền bắt nạt ăn hiếp người dãy E.
Vì sao?
Đơn giản là vì người dãy E đều là dân nhà nghèo, nhà không có điều kiện nhưng lại học rất giỏi!
Nói trắng ra chính là ganh ghét!
Dãy A và dãy B thì còn đỡ, vì bọn chúng luôn nghĩ dãy E là kẻ bần cùng