Tiểu Ma Nữ - Ám Nguyệt Np ]

Chương 40


trước sau


Nếu cuộc đời này ép tôi làm kẻ xấu..

Vậy cố gắng trở thành người tốt làm gì?

Thiên hạ ép tôi, các người bức tôi, đến người cũng dồn tôi vào chân tường....

Lý do các người đã cho tôi rồi, vậy tôi còn chần chừ gì mà không hoàn thành trách nhiệm " kẻ xấu " của mình?

Muốn trái tim của tôi? Muốn linh hồn của tôi? Mơ đi! Dù có phải diệt đi thân xác, thiêu rụi linh hồn, tôi cũng quyết không bố thí một mảnh nào cho các người! Thà là tất cả cùng tan vào tro bụi, còn hơn để lũ súc sinh vật học các người được lợi từ nó!

.
.
.


  " Tiểu Lạc Băng, con muốn ăn gì để mẹ sai người nấu cho. Hay con muốn đi dùng bữa nhà hàng không? Mẹ nói ba đưa cả nhà chúng ta đi nhà hàng một bữa xem như ăn mừng nhẹ cũng được nhé! Hay con muốn gì? Con cứ nói đi, mẹ sẽ theo con tất. "

Hàm Liên Phi Tâm đã ngồi cạnh cô lải nhải nãy giờ suốt 2 tiếng đồng hồ rồi, chủ đề bà ta nói tới hoàn toàn chỉ là ba cái chuyện vặt vãnh nhỏ xíu tí tẹo trong khi cô chấp nhận hầu chuyện cùng bà ta vì muốn tìm thêm chút thông tin để làm rõ sự việc. Nhưng mà theo cô thấy thì bà ấy nhận cô làm con mà không hề có một chút nghi ngờ nào về cô, cũng có thể thông tin nhà bà ta sai lệch hoặc là một số trục trặc gì đó? Không nói tới cái gì lớn lao quá, chỉ mỗi thái độ của cô thôi là đủ biết cô khó chịu như nào rồi, " mặt nóng dán mông lạnh ", bà ta không thấy thật nhàm chán sao?

  " Bà hỏi tôi muốn cái gì hả? Tôi muốn về nhà, hiện tại tôi chỉ muốn về nhà thôi! Các người thật sự rất phiền đấy! Tôi đã nói rồi, tôi-không-phải-con-gái-các-người! Bày mưu hèn kế bẩn bắt tôi tới đây thì thôi đi, sống biệt thự ăn uống sang trọng vài bữa thì tôi cũng không từ chối, nhưng tới nay đã 1 tuần rồi! Ngày nào cũng chạy tới làm phiền tôi, các người không chán nhưng tôi chán! Rảnh quá không có gì làm hả? Đây này, tôi chỉ cho. Đấy, thấy không, đây là lầu 5, từ đây cắm mặt nhảy xuống đi, bảo đảm hết rảnh liền! "

Chưa kịp để vị phu nhân Nguyệt Hàn gia kia có bất kì phản ứng gì hay để cô nói thêm lời nào thì con trai bà ta đã nhảy ra chặn họng trước, và tên đó mở mồm ra không trách mắng cũng là chỉ trích cô. Nam nhân cả lũ như nhau, chả thấy tên nào tốt cả.

  " Lạc Y Băng, chị quá đáng! "

  " Tiểu Luân! Ai là Lạc Y Băng? Đây là chị con, là Nguyệt Hàn Lạc... Băng, đúng, là Tiểu Lạc Băng của mẹ! Mau xin lỗi chị con ngay, nhanh lên! "

Nguyệt Hàn Lạc Luân thật ra chỉ đơn giản là muốn bảo vệ mẹ hắn và ngăn cô nói ra những lời đại nghịch bất đạo để tránh gây thêm nghiệp nhưng hắn có chút không ngờ rằng mẹ hắn đột nhiên lại có thể cáu lên như thế. Hắn chỉ muốn bảo vệ mẹ hắn thôi mà...

  " Được rồi, không cần xin lỗi. Hiện tại chỉ cần các người cút hết ra khỏi đây là được, đi đi rồi tôi bỏ qua chuyện hôm nay cậu lớn tiếng với tôi. Mau đi nhanh đi, các người phiền thực sự đấy. "

Cô chán nản một tay vỗ trán một tay phất nhẹ làm động tác đuổi người, đuổi khéo không đi thì hiện tại đuổi thẳng mặt này, nếu còn không đi thì các người không xong với tôi đâu.

  " Được, mẹ đi, mẹ đi ngay..... À, Tiểu Lạc Băng, lát nữa con xuống ăn trưa cùng gia đình mình nhé. "

Như nhìn thấy được sự bất mãn khó chịu của cô, Hàm Liên Phi Tâm lập tức bật dậy kéo tay Nguyệt Hàn Lạc Luân ra khỏi phòng, nhưng cửa chưa kịp đóng bà ta lại thò đầu vào tiếp với yêu cầu muốn cô cùng ăn trưa với họ. Cũng không có gì, chỉ là do mọi lần cô đều kêu người bưng đồ ăn lên tận phòng chứ chưa bao giờ xuống ăn cùng họ. Như mọi lần bà ta yêu cầu cô cùng ăn, và hiện tại cô cũng từ chối lời đề nghị đó như những lần trước. Thật ra cô cũng không khó tính lắm, nhưng lúc ăn là lúc cô dễ cọc nhất, cô chỉ sợ cô lại đập bàn mắng người thôi, mọi người biết đó, Nguyệt Hàn gia cũng như Lạc gia, có ai chịu yên ổn đàng hoàng đâu?

  " Không cần thiết, cứ như mọi lần kêu hầu nữ mang lên cho tôi là được rồi. Không còn chuyện gì nữa thì mau đi đi. "


  " Ừ, vậy con cần gì thì cứ gọi mẹ nhé. Mẹ đi trước. "

.
.
.

Tính từ ngày cô bị bắt đến nay cũng đã 13 ngày rồi, và không phụ lòng kiên nhẫn của cô, cuối cùng Lạc Y Băng cũng tìm được một chút thông tin manh mối về cái gia đình này và " Nguyệt Hàn Lạc Băng - vị tiểu thư bí ẩn ". Thú vị hơn là cô còn biết được cái gia đình từng giúp đỡ Hàm Liên Phi Tâm trong lúc bà ta bỏ đi vì bị chồng phụ tình chính là Lạc gia. Thêm một chút manh mối vô tình tìm được ghép lại cùng thông tin cô có, cuối cùng cô kết luận rằng : cô chính xác đúng là Nguyệt Hàn Lạc Băng và Lạc gia chính là kẻ thù. Hàm Liên Phi Tâm cùng Nguyệt Hàn Mị Vũ sau khi biết được suy nghĩ của cô thì đã rất vui và lập tức đưa cô đi chỉnh sửa hồ sơ lý lịch, đổi lại tên họ cùng mọi thứ liên quan đến vấn đề huyết thống. Mặc dù hiện tại cô là Nguyệt Hàn Lạc Băng nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ chấp nhận Nguyệt Hàn gia. Trong lúc cô điều tra chẳng những làm sáng tỏ thân thế của mình mà cô còn vô tình phát hiện một bí mật. Nguyệt Hàn gia vốn đã tìm được cô từ những năm cô 7 tuổi rồi nhưng họ chỉ quan sát cuộc sống của cô mà không hề đả động gì đến, không giúp đỡ cũng không chịu nhận nhân thân. Họ cũng như Lạc gia, dửng dưng đưa mắt nhìn cô đau khổ chật vật sống qua ngày cùng trái tim bị tổn thương nặng nề. Đến tận bây giờ không hiểu vì sao họ lại đột nhiên tìm đến cô rồi muốn nhận người thân như vầy?! Nếu đã muốn làm lơ nhau vậy tại sao không lơ cả đời đi? Còn nếu thật sự

quan tâm yêu thương vậy tại sao đến bây giờ mới nhận? Những câu hỏi cô đặt ra đó, thật ra cô không cần câu trả lời. Nguyệt Hàn gia tưởng rằng bản thân che giấu rất tốt không lọt chút sơ hở nào nhưng cô cũng đâu phải đứa nhóc 15 tuổi thực sự, cô đã sống 2 kiếp người rồi, có chuyện gì mà không thể nhìn ra được? Nguyệt Hàn Lạc Băng thông qua ánh mắt của họ, cô cảm nhận được họ không phải nhìn cô mà là thông qua cô nhìn một kẻ khác! Thực ra những chuyện tồi tệ hơn cô cũng đã lường trước được rồi, việc trở thành kẻ thay thế bất đắc dĩ như này cũng nằm trong mớ dự tính của cô nên không bất ngờ lắm. Chỉ là cô không biết rốt cuộc họ đang thật sự nhìn ai? Xét nghiệm ADN hoàn toàn chứng minh ràng cô là con ruột của họ, vậy thì thay thế là thay thế kiểu gì?.... Cô thật không hiểu mấy người này nghĩ cái óc lợn gì trong đầu nữa, bởi vậy nên dù họ có là cha mẹ ruột nhưng cô cũng không nhìn thuận mắt nổi. Mấy người của Nguyệt Hàn gia mỗi khi tiếp xúc cô cứ thấy họ kì kì, nhìn xạo chó như gì ấy. Vì vậy mà cô khinh họ lắm, lời yêu lời thương ai chả nói được, quan trọng là thật sự có như lời nói không thôi. Mặc dù rất ghét Nguyệt Hàn gia nhưng cô lại càng ghét Lạc gia hơn, vì vậy nếu để cô lựa chọn thì cô sẽ chọn dùng thân phận Nguyệt Hàn Lạc Băng của mình cùng một số ít bí mật không ai biết để xử lí mấy người Lạc gia, thế thì tiện lợi và hiệu quả hơn nhiều.

.
.
.

Ánh đèn lập lòe chiếu sáng một phần của căn phòng tối khiến cho khung cảnh xung quanh càng đáng sợ hơn bao giờ hết, ngoài tiếng gió thổi viu viu ngoài kia hòa cùng âm thanh lộp bộp của mưa thì bên trong căn phòng còn vang lên hàng loạt những thanh giọng khác nhau, thì thầm giống như không muốn để ai nghe thấy, hay nói đúng hơn là không dám và càng không thể.

  " Vào đúng ngày sinh nhật của nó, chúng ta sẽ lập tức hành động. Tiểu Huyên, người của con cài vào đã hiểu rõ việc mình cần làm chưa? "

Một giọng nữ vang lên, thanh âm nhẹ nhàng có chút trầm và dịu dàng như một bà bụt nhưng làm sao giấu đi thâm tâm ác quỷ của bà ta?! Tiếp vào giọng nữ nghe là biết trung niên đó là một âm giọng nữ trẻ tuổi trong trẻo cất lên đáp lời.

  " Rồi thưa mẹ, mọi chuyện đều theo đúng kế hoạch. "

  " Tâm Tâm, Huyên Nhi, đó... đó dù gì cũng là con gái của chúng ta, hơn nữa còn là đứa đầu tiên cũng là đứa chịu nhiều thiệt thòi nhất, em nỡ làm vậy với nó sao? Lạc Nhi mất thì cũng đã mất rồi, làm vậy chắc gì cứu sống được con bé, không chừng còn khiến chúng ta mất thêm một đứa con nữa thì sao? Em à, chúng ta có thể đừng làm thế được không? "

Trầm khàn, nghe qua đã biết đó là giọng nam nhân, là một nam nhân trung niên nhưng sự quyến rũ dịu dàng toát ra ngay cả trong giọng nói dường như chưa hề phai mờ trong ông.


  " Đã đến nước này còn không làm sao? Sắp thành công rồi, chúng ta không được phép bỏ cuộc! Để nó hi sinh một chút vì Lạc Lạc thì có là gì so với những gì con bé phải chịu trong nhiều năm qua? Thời gian trước nó đang làm gì? Đang hạnh phúc cùng kẻ thù của em! Nó là kẻ phản bội! Dù đúng là nó có chịu cực khổ, nhưng chút đó đã là gì so với Lạc Lạc đâu?! Hiện tại em còn cho nó cơ hội để bù đắp chuộc lỗi, cho nó cơ hội để có thể vì Lạc Lạc mà hi sinh đã là nhân từ lắm rồi. Mị Vũ, em hứa với anh, sau khi chết đi phần mộ của nó sẽ được chôn cất trong tang viên Nguyệt Hàn gia mà. Anh biết đấy, đó là sự nhân nhượng cuối cùng em có thể cho nó rồi. "

Một tiếng thở dài thoát ra từ người đàn ông.

  " Vậy tại sao? Tại sao không để tên con bé trong gia phả nhà mình? Tại sao không ghi tên con bé lên bài vị Nguyệt Hàn gia để nó được thờ cúng như một thành viên thực sự? Dù gì nó cũng là con chúng ta mà... "

Một tiếng hừ lạnh cùng một cái nhếch môi lộ rõ vẻ khinh thường của nữ nhân trung niên lấp ló trong bóng đêm mờ ảo.

  " Tại sao à? Tại vì nó không xứng..! "

_______ End... _______........

Đừng nhìn tôi với ánh mắt phẫn nộ, cũng đừng vội chửi tôi. Mọi người biết đó, dù là tôi viết ra nhưng tôi cũng tức lắm.

Chắc mọi người hiểu " nó " trong cuộc hội thoại kia là ai mà đúng không? Ừ, màn ngược nữ chính thức bắt đầu từ chương này rồi. Tôi để Tiểu Băng nhà tôi thong thả thêm khoảng 2 chương nữa rồi mới ngược thảm.

À, tôi có chút việc định nhờ mấy cô. Tôi đang cần tìm vài người hợp tác, không phải hợp tác viết truyện đâu, nói đúng hơn thì là người hỗ trợ đấy. Có ai chơi Ngôi Sao Thời Trang không nhỉ? Tôi cần trang phục cho nữ chính, mà mọi người biết đó, facebook tôi mất rồi nên nick Ngôi Sao Thời Trang cũng mất luôn, tôi thì lười cày lại hơn nữa game này tốn dung lượng lắm luôn nên tôi quyết định không chơi nữa. Mấy cô nào có chơi thì cmt vào cho tôi, tôi sẽ làm một chương thử nghiệm, người nào phối đồ ổn thì tôi chọn để thiết kế cung cấp trang phục cho nữ chính nhé, không chỉ trong một truyện này đâu, còn mấy truyện khác của tôi nữa. À và nếu tìm được người sớm thì tôi sẽ ra chương mới sớm cho mấy cô. Tôi không ngại bão chương đâu, đến đây và cho tôi một lý do để tôi làm điều đó đi. :))

Thêm cái nữa là có ai chơi Liên Quân không ha? Kết bạn với tôi này, đánh tốt thì gánh tôi, còn không tốt thì tôi gánh cho.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện