Cửu U Huyền bị Hàn Dạ Minh đưa đến một tiểu viện , bị hắn giữ lại cho đến khi ăn trưa cùng hắn xong mới thả nàng đi
Trên con đường ở Bắc Cảnh Thành , Cửu U Huyền một mình đi bộ , sắc mặt không ổn cho lắm
Ổn thế nào được ? Đi ăn cơm trưa mà cũng không yên !
Bên trong Vân Thiên , năm Thần Thú cảm nhận được tâm tình của chủ nhân nhà mình , không khỏi nghĩ.
Giờ tên nào không biết sống chết chạy tới chọc chủ nhân , bọn họ cam đoan , nàng dù không giết hắn cũng sẽ đem hắn chỉnh tới mức cha mẹ ruột cũng không nhận ra
Rõ ràng bọn họ là Thần Thú nhưng miệng còn đen hơn miệng quạ.
Vừa mới nghĩ xong đến trường hợp lúc này có kẻ tìm chết , thật không ngờ nó lại thành hiện thực
Đang yên ổn thì trên đường phố đột nhiên trở lên hỗn loạn.
Một chiếc xe ngựa lao nhanh trên đường , không hề quản có bao nhiêu bách tính đang đi trên đường
"Tránh ra , mau tránh ra !"
Sắc mặt ai nấy cũng tái mét hết cả đi , vội vàng tránh đi.
Cả con đường lớn chỉ có mỗi mình Cửu U Huyền vẫn bình thản đi.
Mãi cho đến khi xe ngựa chạy tới gần , Cửu U Huyền mới dừng cước bộ , nhìn thẳng con ngựa đang kéo cái xe kia
Con ngựa giống như bị thứ gì đó làm hoảng sợ , vội hướng tới bên khác khiến cho xe ngựa bị mất lái đâm vào một sạp hàng bên đường
Xe bị hư hại , ngựa bị chết , tiếng nói tức giận truyền ra từ trong xe
"Là kẻ nào dám cản đường Bổn Quận Chúa ?"
Từ bên trong xe , một nữ nhân y phục bị rách , đầu tóc rối bời , loạng quạng bước ra từ trong cỗ xe ngựa bị hỏng
Nhiêu Tuyết Mạn ánh mắt nổi lửa , nhìn một vòng thì chỉ thấy duy nhất có một tiểu cô nương đang đứng giữa đường nhìn nàng ta
"Tiểu tiện nhân , chính là ngươi dám cản đường của Bổn Quận Chúa ?"
Đáp lại Nhiêu Tuyết Mạn chính là sự im lặng của Cửu U Huyền.
Nàng còn chẳng thèm nói một câu nào , quay người rời đi
Nhiêu Tuyết Mạn có