Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 280


trước sau



"Cho ngươi một cơ hội , nhân lúc ta còn kiên nhẫn thì cút xa một chút !"
Âm thanh lãnh đạm của Cửu U Huyền vang lên , nhưng thật hiển nhiên lời nói đó chính là chọc tức Nhiêu Tuyết Mạn
"Còn dám kêu Bổn Quận Chúa cút ? Lá gan của ngươi đúng là rất lớn ! Hôm nay , Bổn Quận Chúa không giết ngươi , Bổn Quận Chúa liền không gọi là Nhiêu Tuyết Mạn !"
Nhiêu Tuyết Mạn rút ra một thanh kiếm , linh lực tu tập lại quanh thân kiếm , đồng thời vài tia sét hiện lên xung quanh Nhiêu Tuyết Mạn.

Bách tính không dám nhìn cảnh tiếp theo , có người còn che mắt lại
Tiểu cô nương kia trên người không cảm nhận được Linh Lực dao động , hiển nhiên là một người không thể tu luyện.

Còn Nhiêu Tuyết Mạn hiện tại mới chỉ mười tám tuổi đã là Kim Đan hậu kỳ , lại là Linh Sư Lôi Hệ.


Không cần nói cũng biết kết quả ra sao
Không ai dám đứng ra ngăn cản.

Ánh mắt của Cửu U Huyền lạnh dần , chân khẽ động , chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Nhiêu Tuyết Mạn.

Khi chưa ai hiểu chuyện gì thì nàng ta đã bay xa mấy mét.

Đã chật vật nay càng chật vật hơn
"Tâm trạng hôm nay của ta không được tốt lắm , muốn chết như vậy , ta không ngại thành toàn cho ngươi !"
Trên tay Cửu U Huyền xuất hiện một thanh thủy chu , từng bước chậm rãi tới gần Nhiêu Tuyết Mạn
Bên trong Vân Thiên lúc này
Linh :"Hay là lần sau ra ngoài chúng ta mua thật nhiều hương đi !"
Tử Phượng :" Để làm gì ?"
Bạch Băng :"Ngươi tính cúng bái tổ tiên Chu Tước sao ?"
Linh :" Ta cảm thấy chúng ta thay những kẻ không biết sống chết ngoài kia thắp một nén nhan trong lòng thì không linh nghiệm cho lắm.

Chẳng những không bớt đi mà còn tăng thêm !"
Trì :" Nói cũng đúng ! Biết đâu chừng dùng nhan thật sẽ có hiệu nghiệm !"
Viêm Hoàng :"..." Hắn từ chối hiểu !

Quay lại bên ngoài , Nhiêu Tuyết Mạn bị đánh bay ra xa , đầu óc trở lên chóng váng , chưa kịp định thần Cửu U Huyền lần nữa xuất hiện trước mắt nàng
Tay cầm thủy chu , đôi mắt lạnh tanh từ trên nhìn xuống cao cao tại thượng như một vị thần.

Không hiểu sao Nhiêu Tuyết Mạn bắt đầu cảm thấy run sợ.

Chưa bao giờ mà nàng cảm thấy sợ như lúc này
Ngay khi Cửu U Huyền chuẩn bị ra tay kết liễu Nhiêu Tuyết Mạn , một kim châm xoẹt qua

không khí nhắm thẳng tới nàng
Cửu U Huyền giơ thủy chu lên chặn ngang kim châm kia.

Một giọng nói khác truyền đến
"Vị cô nương này , biểu muội Bổn Cung dù làm sai chuyện gì thì cũng không đáng tội chết , xin lương tay cho !"
"Biểu tỷ !"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Nhiêu Tuyết Mạn liền trở lên vui mừng.

Một nữ nhân hồng y xuất hiện trước mặt mọi người
Ánh mắt Cửu U Huyền , xoẹt qua một tia sáng.

Vừa này là nữ nhân này dùng kim châm đánh lén nàng.


Lúc ra tay nàng cảm nhận được địch ý mà địch ý này rất giống với ánh mắt tức giận lúc Hàn Dạ Minh kéo nàng lên xe ngựa.

Người lúc đó chính là nữ nhân này !
Nhưng nàng ta là ai ? Sao lại đối với nàng nổi lên địch ý ?
Ngự Linh Lăng nhẹ nhàng bước tới trước mặt Cửu U Huyền, gương mặt xinh đẹp mang theo ý cười nhẹ trông rất dễ gần , nào có giống như có địch ý đối với nàng
"Biểu muội có gì không phải , Bổn Cung thay nàng xin lỗi , mong cô nương bỏ qua cho !"
Tiếng bách tính xì xào lần nữa vang lên , cho nàng biết nữ nhân này là ai
Ngự Linh Lăng Đại Công Chúa Phong Quốc , hai mươi tư tuổi , tu vi đạt tới Hóa Thần Trung Cấp , là một Luyện Đan Sư cấp sáu , mệnh danh là Đệ Nhất Thiên Tài Đại Lục , Đệ Nhất Mỹ Nhân Đại Lục !
Năm Thần Thú bên trong Vân Thiên nghe những lời này , chỉ biết bĩu môi
Hai mươi tư tuổi đã đạt tới Hóa Thần Kỳ , hơn nữa còn là một Luyên Đan Sư cấp sáu , cũng coi như có chút bản lĩnh.

Bất quá chủ nhân bọn đạt tới tu vi Thiên Ngoại khi mới mười ba tuổi , khả năng luyện đan đã đạt tới cảnh giới không cần tới lò luyện.

So chỉ riêng về khoản đó đã ném Ngự gì đó tới mấy cái thế giới rồi !
Đệ Nhất Thiên Tài , Đệ Nhất Mỹ Nhân , mấy cái danh hiệu đó đứng trước mặt chủ nhân chả là cái gì !



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện