Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 364


trước sau



Lâm Đại Cường được kiêng về Lâm Gia trong tình trạng mắt đã bị mù.

Máu không ngừng chảy từ mắt ra , tiếng kêu đau đớn liên tục truyền ra.
Lâm Đại Cường tính tình không ra gì một phần cũng là do Lâm phu nhân nuông chiều quá mức , đau hắn như mạng , lúc này nhìn thấy nhi tử bị người ta làm mù cả hai mắt , bà ta đau lòng đến mức khóc ngất đi.

Lúc tỉnh lại không nói hai lời chạy tới phòng Lâm Đại Cường , Lâm lão gia đã ở đó từ lâu cùng với đại phu.


Nhìn thấy Lâm lão gia , Lâm phu nhân lần nữa rơi nước mắt , kêu gào , bám chặt lấy tay áo Lâm lão gia.
"Lão gia , ngươi phải giúp Cường Nhi trả thù ! Nhất định là có kẻ ghen ghét Lâm Gia ta nên mới nhắm vào Cường Nhi !"
Lâm lão gia cũng rất đau đầu chuyện này , hắn sao lại không biết tính tình Lâm Đại Cường vô pháp vô thiên không coi ai ra gì , hôm nay thành ra như vậy xem ra là đã chọc giận người ta tới mức không nhịn nổi.
Nhưng rốt cuộc là ai dám làm mù hai mắt nhi tử hắn , chẳng lẽ không biết Lâm Đại Cường chính là nhi tử của hắn sao ?
"Được rồi , đừng kêu nữa ! Đợi đại phu xem xét tình hình thế nào , xem có thể giúp Cường Nhi hồi phục hai mắt hay không !"
Lâm Đại Cường đã được đánh thuốc mê , nằm trên giường không biết gì , mặc đại phu muốn làm gì thì làm.

Sau một hồi cuối cùng đại phu cũng từ trong mắt Lâm Đại Cường hai cây kim băng.
Hàn khí tỏa ra từ hung khí gây án lạnh tới mức khiến cho đại phu không cầm nổi , chỉ được vài giây đã không chịu được cái lạnh thấu sương truyền đến buộc phải vứt ngay xuống đất.
Chỉ mới cầm vài giây nhưng hàn khí từ hai kim băng đã xâm nhập vào từng mạch máu , dây thần kinh của đại phu.

Hắn kêu lên đau đớn , đầu tiên là hai cánh tay sau đó là lan ra toàn cơ thể , cơ thể hắn như bị đóng băng.

Cái lạnh phải chịu đựng không phải đơn thuần chỉ là lạnh mà là buốt đến tận xương.


Làn da đều bị tím tái cả đi , hai mắt trở lên trắng dã , cuối cùng thực sự đã chết vì lạnh.
Những người có

mặt trong căn phòng đều bị cái chết của đại phu làm cho hoàng sợ , mấy nha hoàn nhát gan cùng với Lâm phu nhân chịu kinh hãi mà hét toáng lên.

Lâm lão gia sắc mặt cũng đã sớm đại biến.
Rốt cuộc thì Lâm Đại Cường đã chọc phải nhân vật nào vậy ?
Ra tay kiểu này thực sự quá tàn độc , chỉ với hai cây kim nhỏ thôi mà đã khiến cho người ta mù , không chỉ vậy còn khiến cho đại phu chết cóng.
Nhìn hai cây kim băng vẫn đang tỏa ra hàn khí vô cùng mãnh liệt nằm ở dưới mặt đất , Lâm lão gia không khỏi sợ hãi nuốt nước miếng.

Chỉ động vào thôi đã mất một mạng người , nếu như vừa rồi người cầm là hắn thì...!
"Chuyện này kết thúc tại đây.

Người bên ngoài có hỏi thì nói đó chỉ là tai nạn !"
Đối phương tuyệt đối không thể là người ở đây , thậm chí có khi còn là cường giả phương nào đó.

Một gia tộc nhỏ như Lâm Gia đắc tội không nổi !

Lâm phu nhân vừa nghe thấy Lâm lão gia bỏ qua chuyện này sao có thể can tâm , lập tức gào lên.
"Không được lão gia , Cường Nhi bị người ta hại như vậy sao chúng ta có thể bỏ qua ?"
"Vậy ngươi nói chúng ta phải làm thế nào ? Dám đắc tội với Lâm Gia ngươi cảm thấy đối phương là một tiểu nhân vật sao ?"
"Lão gia , ngươi quên mất chúng ta còn có nữ nhi đang ở Kỳ Nguyệt Thần Điện sao ?"
Mặc kệ đối phương là ai , dám hại nhi tử của nàng đều phải chết !
Lời của Lâm phu nhân làm cho Lâm lão gia sực nhớ tới bản thân còn có một người nữ nhi đang làm thiếp cho người ta , thân phận hiện tại đang là tiểu thiếp của Thất trưởng lão Kỳ Nguyệt Thần Điện.

"Lão gia , bây giờ thiếp lập tức truyền tin cho nữ nhi.

Nàng thương Cường Nhi như vậy , nếu biết Cường Nhi bị người ta hại mù cả hai mắt chắc chắn sẽ không ngồi yên !"
"Được , nếu có sự can thiệp của Kỳ Nguyệt Thần Điện , ta cũng an tâm !"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện