"Cửu U Huyền, đôi mắt này của ngươi rất đẹp, rất giống phụ thân ngươi!"
Ám Đế hơi ngửa đầu ra phía sau, đôi mắt huyết đồng nhìn Cửu U Huyền, khóe miệng cong lên một độ cong tà mị.
Cửu U Hoàng kinh ngạc nhìn Cửu U Huyền.
Hắn cứ nghĩ bởi vì nàng được chọn trở thành Thiên Đạo cho nên màu mắt mới là dị sắc.
Nhưng phụ thân bọn họ không phải Cửu Hoành sao, ý Ám Đế là nói hai người bọn họ thực chất không phải con ruột của Cửu Hoành.
Vậy phụ thân bọn họ là ai?
Cửu U Huyền mặt không biểu cảm, trong lòng như trôi nổi giữ đại dương vô tận.
Nàng đã sớm không quan tâm tới màu mắt khác biệt như thế nào, dù sao thì trên đời này, bộ phận trên cơ thể không giống với những người khác đa số là do đột biến gen mà thành.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sống mấy trăm năm, gián tiếp hủy diệt đi nơi được gọi là cội nguồn, gián tiếp đưa người luôn được coi là phụ thân vào chỗ chết mãi mãi không được siêu sinh, nhưng bây giờ có người lại nói với nàng đó có thể không phải là cha ruột, nên có cảm giác gì bây giờ?
Bàng hoàng? Hoang mang? Bất ngờ? Hay là nên cảm thấy vui mừng vì người nhẫn tâm hận không thể bóp chết hai huynh muội bọn họ thực ra không phải là cha ruột? Có lẽ là tất cả đi!
"Nhìn phản ứng của các ngươi, Bạch Thần Phong, ngươi chẳng lẽ chưa từng nói cho bọn họ biết sao?"
Ám Đế cợt nhả nói.
Sắc mặt Bạch Thần Phong đã sớm trầm đi.
Không phải chưa từng muốn nói với hai người bọn họ sự thật nhưng mỗi khi muốn nói lại không biết mở miệng thế nào.
Đây không phải là chuyện đơn giản như ăn một bữa cơm.
Bạch Thần Phong: "Ám Sở Giác, ta có nên cảm ơn vì ngươi đã thay ta nói ra hay không?"
Ám Sở Giác chính là tên thật của Ám Đế.
Hắn nghe vậy cười càng chói mắt, bộ dáng vô cùng ngứa đòn.
"Có lẽ ngươi thật sự nên cảm ơn bổn đế!"
Cửu U Huyền đặt tay lên vai Bạch Thần Phong, kéo hắn lui về sau, còn nàng tiến lên phía trước.
Bước đến gần Ám Sở Giác đến khi hai người chỉ cách nhau có khoảng một mét.
"Ta muốn tiếp tục nghe!"
"Được, ta sẽ kể cho ngươi nghe!"
Mẫu thân Cửu U Huyền và Cửu U Hoàng tên là Nhiếp Cảnh Lan, là tiểu thư của một gia tộc võ cổ thế gia.
Năm ấy tuổi hai mươi, thiếu nữ mới lớn như hoa như ngọc lần đầu tiên tới Cửu Tộc, gặp gỡ với một người nam nhân.
Nam nhân ấy nói chuyện rất nhẹ nhàng, đôi mắt dị sắc luôn nhìn nàng dịu dàng khiến cho tâm hồn thiếu nữ của rung ring.
Sau một thời gian tiếp xúc nam nhân đó cùng dần cảm nắng Nhiếp Cảnh Lan.
Không lâu sau đó hai người kết hôn và rất nhanh có đứa con đầu lòng chính là Cửu U Hoàng.
Chỉ là hạnh phúc kéo dài không được bao lâu