Cửu U Huyền đã ở Địa Cầu này một ngày, đi mấy vòng cũng không tìm thấy bóng dáng Thiên Tứ đâu.
Đúng là lúc cần thì không bao giờ thấy, lúc không cần thì tự nhiên xuất hiện.
Không biết là đi đâu rồi.
"Trở về trước vậy!"
Cửu U Huyền thở dài.
Nàng đã lần nữa tìm khắp nơi cũng không tìm được Thiên Tứ, xem ra là hắn không ở đây.
Ngay khi nàng tính sẽ trở lại Thời Không Giới, thì đột nhiên có một hai cảnh sát một nam một nữ chạy tới, còng tay nàng.
Cửu U Huyền không né tránh, ánh mắt hơi chuyển, trong lòng không ngừng suy nghĩ xem là có chuyện gì.
"Chúng tôi phát hiện ra tám người chết vào đêm qua ngay trong công viên.
Có ngươi nói đã nhìn thấy cô đi từ đó ra.
Xin mời theo chúng tôi về để điều tra!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tám người chết? Công viên? Chắc không phải là! Biết vậy không dừng lại ở nơi này nữa!
Chỉ là nàng hơi thắc mắc, ai đã nhìn thấy nàng? Chắc là do lúc ra khỏi công viên không may bị người qua đường trông thấy.
"Các người có phải bắt nhầm người rồi không?"
Cửu U Huyền lập tức bật mood diễn.
Đôi mắt tràn ngập sợ hãi cùng hoang mang, cả người trở lên run rẩy.
Hai cảnh sát nhìn nhau.
Nói thật thì bọn họ cũng khó tin được cô gái nhỏ bé trước mặt lại có thể ra tay tàn nhẫn đánh chết tám người đàn ông.
Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, tám người đó đều bị một thứ vũ khí có rất nặng tác động đến chết.
Cô gái này nhìn rất nhỏ bé, chắc chỉ tầm gần 50kg, nói là đánh chết người thì hơi khó tin.
Chỉ là trên thế giới có không ít vụ giết người do những cô gái trông nhỏ bé như này gây ra.
Có câu thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, chỉ nhìn bề ngoài thì chưa nói nên được gì.
"Yên tâm đi, cứ theo chúng tôi về, không phải là cô thì chúng tôi sẽ lập tức thả cô ra!"
Nữ cảnh sát an ủi nàng, Cửu U Huyền chỉ đành tỏ ra ngoan ngoãn gật gật đầu.
Cửu U Huyền được mang đưa về đồn cảnh sát.
Vụ án thảm sát tám người đã gây xôn xao không nhỏ, có không ít phóng viên đã đứng sẵn ở đó, nàng vừa tới vô số ánh sáng của camera và mic hướng tới, liên tục hỏi những câu liên quan tới cái chết của đám người hôm qua.
Cửu U Huyền cúi đầu càng thấp, tỏ vẻ sợ hãi.
Nữ cảnh sát đi cùng thấy vậy không đành lòng, lấy ô ra che cho nàng.
Dù sao cũng là phụ nữ với nhau, bị săm soi như vậy dù là ai cũng đều cảm thấy khó chịu.
Nữ cảnh sát: "Các vị xin thứ lỗi, làm phiền không chắn đường tránh cản trở chúng tôi! Hiện tại vụ án chưa có bằng chứng sát thực, hi vọng các vị không làm phiền tới cô bé này, cảm ơn nhiều!"
Cửu U Huyền được che dưới chiếc ô to, ánh mắt lập tức thay đổi, linh lực trong người bắt đầu vận chuyển.
Nàng chuẩn bị khiến cho toàn bộ người có mặt ở đây ngưng động, rồi xóa kí ức của bọn họ, sau đó sẽ rời đi.
Chỉ là đột nhiên linh lực không còn cảm nhận được, sắc mặt Cửu U Huyền thoáng đổi.
Linh lực của nàng đâu?
Thử lại lần nữa kết quả nhận lại được cũng vậy.
Nàng không cảm nhận được chút linh lực nào nữa.
Chuyện gì vậy?
Cố trấn tĩnh lại, thử thêm một lần nữa.
Lần này thử kết nối với không gian Vân Thiên nhưng nàng không cảm nhận được Vân Thiên nữa.
"Trì, Bạch Băng, Linh, Viêm Hoàng, Tử