Cửu U Huyền ngồi trong phòng kín.
Cả căn phòng chỉ có một cái bàn hai cái ghế, một ánh đèn, ba mặt tường kín mít chỉ duy một bên tường là tường kính và một cánh cửa duy nhất.
Tuy một mặt tường là cửa kính nhưng từ bên trong không thể nhìn ra bên ngoài.
Từ khi bước vào đây dầu luôn cúi xuống tỏ vẻ sợ hãi.
Ngồi đối điện nàng chính là người phụ nữ, ánh mắt luôn hiện lên vẻ sắc bén khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Đôi mắt người phụ nữ như là mắt thần nhìn thấu mọi chuyện.
"Xin chào, tôi tên Quân Dao, rất vui được gặp mặt!"
"Rất...!rất vui được gặp mặt chị!"
"Để không tốn thời gian, chúng ta liền bắt đầu.
Em tên là gì? Từ đâu tới? Tại sao lại tới thành phố Lăng Thanh này?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em tên Vịnh Kha Nguyệt, tới từ phía Đông".
"Nói rõ!"
Quân Dao khí thế áp ức, hoàn toàn không vì Cửu U Huyền trông còn nhỏ mà bỏ qua.
"Có...!có thể không...!không nói được không?"
"Lí do?"
"Em...!em bỏ nhà đi bụi!"
Tiếp sau đó, Cửu U Huyền bắt đầu bịa chuyện.
Nói bản thân sinh ra trong gia đình theo nghề giáo viên, từ bố mẹ anh chị đều là giáo viên và họ cũng muốn đi theo con đường đó nhưng bản thân lại thích học y.
Bố mẹ biết được phản đối kịch liệt, vì thế mới bỏ nhà ra đi.
Chạy tới thành phố này chưa tìm được chỗ ở tạm thời liền gặp phải đám lưu manh, giấy tờ tùy thân lẫn tiền bạc đều bị cướp sạch, bản thân suýt nữa cũng khó bảo toàn.
Cửu U Huyền vừa kể, cơ thể vừa run rẩy, trong đầu vẫn không ngừng tìm cách thoát tội rời đi.
Nhưng xui cho Cửu U Huyền gặp phải một người cứng rắn như Quân Dao.
Hoàn toàn không vì câu chuyện nàng kể mà dao động.
"Có thể cung cấp cho chúng tôi địa chỉ nhà để chúng tôi nhờ người kiểm tra hay không?"
"Mọi người muốn đưa em về nhà sao? Em không muốn về đâu, bố sẽ đánh chết em!"
Cửu U Huyền kích động tới mức đứng bật dậy, nước mắt tuôn ra càng nhiều, chạy qua cầm lấy tay Quân Dao.
Quân Dao lạnh lùng đẩy nàng, nói.
"Chúng tôi chỉ muốn xác nhận danh tính của em.
Còn có báo cho bố mẹ em hay không thì không biết!"
"Em sẽ không nói, mọi người sẽ đưa em về nhà, em không muốn về!"
Cô cảnh sát à, tha đi, nàng còn có việc quan trọng phải làm!
"Được rồi, không hỏi về địa chỉ nhà em nữa.
Chúng ta nói đến vụ án đi.
Đêm hôm qua, vào lúc tầm 12 giờ 45 phút, cảnh sát tuần tra đêm phát hiện có tám người chết ở công viên, nguyên nhân dẫn tới cái chết chính là bị đánh chết.
Phần đầu bị tổn thương nghiêm trọng.
Sáng hôm nay có người nói đã nhìn thấy em vào thời gian đó nước ra khỏi công viên!"
Quân Dao từ trong túi áo lấy ra một xấp ảnh, để từng tấm ra trước mặt Cửu U Huyền, toàn bộ đều là hiện trường vụ án.
Cửu U Huyền sợ hãi bị miệng lại, biểu cảm khó chịu như muốn nôn hết ra.
"Trong vòng một năm trở lại đây, có tới mười bảy vụ án giết người xuất hiện ở Lăng Thanh, mỗi lần đều không dưới năm người chết.
Vừa lúc thủ pháp gây án lại giống ý như đúc với vụ án này!"
"Mười...!mười bảy?!"
Cửu U