Bên ngoài kết giới, Hàn Dạ Minh sắc mặt âm u thu hồi linh lực.
Hiện tại đã là ngày thứ năm, nhưng dù dùng cách nào cũng đều không thể phá trận.
Trận pháp này khó đối phó hơn hắn nghĩ.
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ hơn là Ám Sở Giác lại ra tay với nàng nhanh như vậy.
Cửu U Hoàng đã trở lại Thời Không Giới.
Không phải hắn không lo cho Cửu U Huyền, nhưng ở Thời Không Giới vẫn còn cha mẹ hắn đang chờ cứu, hơn nữa phòng ngừa Ám Sở Giác lại tới cướp người đành trở lại để Hàn Dạ Minh ở lại đây tìm cách phá trận.
Ở bên Bắc Chi Hạc cũng đang không hề yên ổn.
Mấy ngày rồi Bắc Chi Hạc vẫn không thể tìm ra được manh mối liên quan tới việc nhiều người mất tích ở Xích Huyết Sâm Lâm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không ít lần tấn công lên Bắc Cửu Điện, nhưng kết giới bảo hộ xung quanh Bắc Cửu Điện quá vững chắc, dù dùng cách gì, cao thủ mạnh tới đâu cũng không thể công phá được.
Có một chuyện kì lạ là, từ lúc các thế lực liên tục tấn công lên Bắc Cửu Điện, không có thêm một vụ mây tích nào nữa.
Chính vì vậy mà càng khiến cho người ở Tinh Phong Đại Lục càng khẳng định việc này là do Cửu U Huyền làm.
Ngoại trừ Minh Điện ra thì tất cả các thế lực lớn nhỏ ở Tinh Phong Đại Lục đều tụ lại thành liên minh chống lại Bắc Cửu Điện.
Bao gồm cả Hoàng Thất các nước, các đại gia tộc lớn đều có mặt đông đủ cả.
Bắc Chi Hạc bởi vì còn đang điều tra chuyện mất tích ở đây nên không biết tình hình hiện của Cửu U Huyền.
Ngọc Thượng Sắc cũng bởi vì chuyện ở Địa Cầu nên cũng không kịp nói cho Bắc Chi Hạc biết.
Bên phía Cửu U Huyền, sau khi thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát, liền gặp phải vài con cá mập trắng.
Cũng may còn Ngự Thuật phòng thân nên không quá nguy hiểm.
Chỉ là cứ lênh đênh trên biển như này mãi cũng không phải là cách hay nhất là khi đã không còn linh lực.
Nếu là trước đây sống dưới đáy biển cả một trăm năm không ăn không uống là chuyện rất đơn giản, còn hiện tại nếu ở thêm một ngày dưới này thôi chỉ sợ màng sẽ thật sự mất mạng.
Làn da đã nhăn lại vô cùng xấu xí, ánh mặt rời lại chiếu xuống vô cùng gắt, môi khô lại vì thiếu nước, mắt cũng đang mờ dần, nước biển vào miệng khiến Cửu U Huyền nhăn hết mặt lại.
Cơ thể đang dần mất sức, không thể nổi lên nữa, chỉ có thể dựa vào Ngự Thủy Thuật kiên trì.
Không phải đột nhiên nàng lại chạy ra giữa biển thế này.
Đáng lẽ là tính lặn gần bờ để đến khi người tan hết thù sẽ ngoi lên ai mà biết gặp phải cơn sóng bị đánh ra ngoài này.
Ở giữa đại dương lớn như thế này, đừng nói là người, ngay cả một hòn đảo cũng không thấy.
Hiện tại đang là buổi tối, nhiệt độ càng về đêm càng lúc càng giảm.
Đột nhiên có tiếng nhạc du dương truyền đến.
Cửu U Huyền hai mắt cố nhấc lên tìm kiếm.
Cách đó không xa có một chiếc du thuyền rất lớn.
Hai mắt sáng lên như nhìn thấy cứu tinh, cố gắng qua đó.
Chưa bao giờ nàng cảm thấy bản thân có khát vọng sống