" Hoan nghênh các vị tới Đào Viên bí cảnh.
Như các vị đã biết trong bí cảnh có rất nhiều bảo vật.
Nhưng có thể đến tay hay không còn phải phụ thuộc vào các vị!"
Trong Đào Viên bí cảnh, một giọng nói thần bí vang lên.
Tất cả người trong bí cảnh đều nghe thấy.
Ngay sau đó, tất cả người tiến vào bí cảnh đều được đều một nơi
" Chuyện gì vậy?"
" Tại sao các ngươi lại ở đây?"
Tất cả mọi người đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì sảy ra thì bỗng nhiên vô số tinh thạch từ trên trời rơi xuống
" Trời ơi! Thật nhiều tinh thạch!"
"Ha ha ha! Tinh thạch là của ta!"
"Đó là của ta!"
Tinh thạch là một dạng đá quý nhưng so với đá quý còn ít hơn.
Bên trong mỗi tinh thạch đều ẩn chứa một nguồn năng lượng, thích hợp để thu luyện.
Tinh thạch được chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm
Đào Viên bí cảnh này cũng thật hào phóng, vậy mà thả xuống một đống.
Nhìn sơ qua chỗ này cũng phải vài tấn tinh thạch, ngay cả thượng phẩm cũng có
Tất cả mọi người đều tranh nhau nhặt ngoại trừ Cửu U Huyền, Hàn Dạ Minh, Cửu U Hoàng, Ngọc Thượng Sắc vẫn đứng im bất động.
Bọn họ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản
" Tiểu Du, sao ngươi không nhặt? Thứ này là tinh thạch đấy!"
Kim Kha Luân thấy bốn người họ vẫn đứng nguyên một chỗ thì vô cùng nghi hoặc.
Cửu U Huyền thần sắc lạnh nhạt, đôi mắt không biết đang nhìn gì
"Không có hứng thú!"
Không có hứng thú? Đây là tinh thạch đấy! Sao Tiểu Du lại không muốn?
Sau khi tinh thạch bị nhặt không còn một viên, một cánh cửa hiện ra.
Giọng nói thần bí kia lại vang lên
"Cánh cửa này có thể để các vị rời đi bí cảnh.
Bây giờ ai muốn rời khỏi thì có thể bước vào đó, nó sẽ đưa các vị an toàn rời đi.
Nếu ai muốn ở thì sẽ có cơ hội dành nhiều bảo vật hơn!"
Giọng nói thần bí kia vừa dứt chẳng ai động.
Hiển nhiên là không muốn rời đi.
Nơi này tinh thạch nhiều như thế, đâu có ngu ngốc mà rời đi!
" Các ngươi rời đi trước, ta muốn ở lại!"
Cửu U Huyền bảo ba người Hàn Dạ Minh, Cửu U Hoàng, Ngọc Thượng Sắc rời đi.
Dù sao bọn họ đã rất mạnh, có thêm cái bí cảnh này cũng chả làm gì?
Ba người gật đầu, không chút do dự bước vào cánh cửa kia.
Bọn họ biết dù bí cảnh này nguy hiểm tới đâu cũng không làm gì được nàng
"Các ngươi muốn ở lại?"
Cửu U Huyền thần sắc nhàn nhạt hỏi bốn người Hoàng ban.
Bọn họ ai cũng do dự, quay sang nhìn nhau
" Hứ! Bạch Tử Du, ngươi rõ ràng muốn chiếm đoạt bảo vật làm của riêng, cho nên mới bảo họ đi.
Thật không ngờ người đúng là đồ ích kỷ!"
Hoa Bội Sam nhìn thấy nàng bảo họ rời đi mà nhân cơ hội nói.
Những người theo nàng ta đều phía sau phụ hoạ.
Cửu U Huyền một chút cũng để ý
" Nếu các vị đã lựa chọn ở lại vậy thì phải vượt qua tử thách.
Nếu không chết!"
Giọng nói thần bí lại vang lên lần nữa.
Vốn giọng nói không một chút cảm xúc này lại lộ ra sát khi kinh người.
Trong lòng tất cả mọi người trừ Cửu U Huyền đều run lên sợ hãi!
Cánh cửa biến mất, khung cảnh thay đổi, trước mặt bọn họ xuất hiện vô số người mặc giáp vàng sáng bóng
Người mặc giáp vàng tay cầm vũ khí đứng yên bất động.
Trên mặt bọn chúng còn có một chiếc mặt nạ bằng vàng.
Nói chúng từ đầu tới chân đều chỉ nhìn thấy màu vàng!
Liếc một cái Cửu U Huyền liền nhìn ra bọn chúng không phải người Nếu không phải người vậy là gì? Con rối sao?
Trong lúc nàng đang