Thời tiết hôm nay không tệ, trời quang mây sáng, rất thích hợp ra ngoài đi dạo hít thở không khí.
Mộc Hân Nhu theo thói quen đi thị sát cửa hàng một vòng, sau khi kiểm tra sổ sách của các chưởng quầy thì đến trưa mới ngồi kiệu về phủ.
Lần này các nàng đi về đường tắt và phải trải qua một đoạn đường rợp bóng cây.
Cỗ kiệu vững vàng mà thong thả đi phía trước, ánh nắng sắc vụn và sáng sủa rải rác rọi trên rèm cửa.
Mộc Hân Nhu lơ đãng nâng tay vén một góc rèm lên, đúng lúc gió mát thổi phất qua mặt, nhìn thấy những cây cối xanh ngắt xa xa sum xuê rủ xuống, trước mắt hiện lên một cảnh tươi đẹp.
Tâm tư được dịp trổi dậy, nàng thúc giục gia đình mau mau tăng tốc hành trình, sau khi về phủ sắp xếp ổn thỏa xong, hôm nay nàng phải đến vùng ngoại ô dạo chơi một phen.
Và sau đó, bọn nha hoàn bắt đầu chuẩn bị bánh ngọt nước trà trong bếp.
Tiểu thiếu gia Mộc gia đứng ở một bên lấy một cái bánh táo đỏ để trong mâm bỏ vào miệng, hắn phồng miệng lên ăn như một chú sóc con, vừa ăn vừa nói không rõ ràng: "Lê nhi tỷ, tỷ của ta hôm nay muốn ra ngoài sao?"
Nha hoàn đang chuẩn bị hộp đồ ăn nhẹ nhàng cười: "Đúng vậy, Đại tiểu thư muốn đến Tây Giao Mộc tràng xem xét"
"Tây Giao Mộc tràng?" Tiểu thiếu gia lập tức mở to mắt: "Oa, có phải ở trên núi phía sau Mộc tràng mới kia có một rừng vải không? Lúc này chắc là đã chín rồi, nghe nói phong cảnh ở đó rất đẹp nữa! Không được, ta cũng muốn đi, ta cũng muốn đi ~~" Hắn nắm lấy tay áo nha hoàn bắt đầu làm nũng, chọc cho đối phương khó xử một trận: "Cái này, cái này nô tỳ cũng không làm chủ được đâu"
"Không được, Lê nhi tỷ tỷ, ngươi đi nói với tỷ của ta một chút đi ~"
"Thiếu gia, chuyện này..."
"Ta mặc kệ ta mặc kệ, ta muốn đi!"
"Đệ muốn đi đâu?" bỗng nhiên bên ngoài vang lên một âm thanh tươi đẹp nhưng mang vài phần uy nghiêm, bọn nha hoàn vội vã cúi đầu nói: "Đại tiểu thư"
"Tỷ tỷ..." Mộc tiểu thiếu gia tức khắc im bặt, nhìn thấy tỷ tỷ của mình bước vào thì không dám làm càn nữa.
Hắn chuyển tròng mắt nghĩ ra một lí do trong lòng, rồi lại thình lình nhìn thấy Đại Cẩu màu vàng đi phía sau tỷ tỷ nhà mình, vì vậy hắn đã bị hấp dẫn nói: "Oa, Đại Kim~"
Câu Nguyệt ẩn thận đi theo bên cạnh Phàn Thiện thiếu chút nữa đã phụt cười, nàng chuyển mặt sang bên cạnh, chế nhạo nói: "—Đại Kim đó nha?"
Phàn Thiện trầm mặt.
"Tỷ tỷ, chó của tỷ nhìn uy vũ thật đó!" Tiểu tử kia tăng tăng chạy tới, biểu tình cực kì hâm mộ nhìn chằm chằm vào Đại Cẩu lông vàng: "Đệ cũng muốn nuôi một con~ giống cọp ghê ~ sao trước đây ta ra ngoài chưa từng nhìn thấy chó hoang nào đẹp như vậy nhỉ..." Hắn đột nhiên nhận ra nhìn tỷ tỷ nhà mình: "Ơ, tỷ tỷ, nghe nói hôm nay tỷ muốn ra ngoài hả? Vậy dẫn đệ theo với, có khi hom nay đệ cũng có thể gặp được con chó con mèo nào xinh đẹp thì sao~"
"Không được, hôm nay đệ còn phải đi học" Mộc Hân Nhu đã quen với điệu bộ này của hắn nói tiếp, "Giả vờ đáng thương cũng vô dụng thôi".
Truyện Đam Mỹ
"Sao lại vậy được..." Mộc tiểu thiếu gia đang chớp mắt mong chờ thì bĩu môi, xem ra hôm nay đã xác định là hắn không thể ra ngoài chơi rồi.
Vậy thì lấy cái gì bồi thường một chút đi...!sau đó hắn lui về sau và chỉ vào Đại Cẩu trước mắt nói: "Vậy, vậy có thể để Đại Cẩu này ở lại chơi với đệ một ngày không?"
"Không được"
"Vậy, vậy thôi thì để nó đừng nhúc nhích cho đệ sờ một cái đi!"
Mộc Đại tiểu thư thấy thú vị nhìn hắn một cái, chậm rãi cong khóe miệng lên, mỉm cười: "Lượng nhi, hôm qua Lưu phu tử cho bài tập về nhà – đệ đã làm xong chưa, hả?"
"Vẫn chưa...!nhưng, nhưng mà chỉ còn một xíu thôi" Đột nhiên khí thế của Tiểu thiếu gia kém xuống, ánh mắt mơ mơ hồ hồ nói.
"Vậy à, vậy còn không mau tới phòng sách nhanh đi, đợi một lát phu tử tới là sẽ kiểm tra đó, nếu như hắn phát hiện đệ còn chưa làm xong thì..."
"Em đi được chưa..." Tiểu thiếu gia vừa dậm chân vừa bĩu môi rồi chạy đi.
"Ngoan, tỷ tỷ về sẽ đem cây vải về cho đệ" Nhìn bóng lưng nhỏ chạy đi Mộc Đại tiểu thư khẽ hét lên rồi cười hệt như hồ ly.
Nha hoàn đứng bên cạnh thấy một màn thú vị của hai tỷ đệ này cũng len lén che miệng cười.
Câu Nguyệt dùng móng vuốt thịt mềm chạm vào Đại Cẩu bên cạnh: "Sức chiếm hữu của vị Mộc Đại tiểu thư này cũng cao thật nha" Nàng ý vị sâu xa nói, không đợi đối phương đáp lại lại thản nhiên nói tiếp: "Thật ra sức chiếm hữu của ta cũng cao lắm đó"
"Cái gì?" Phàn Thiện nhìn qua nàng.
"Không có gì" Tiểu bạch miêu xoay mặt sang một bên.
"Đại Kim, hôm nay ta dẫn ngươi đến vùng ngoại ô chơi nha" Lúc này Mộc Đại tiểu thư hơi cúi người xuống, ôm lấy mặt Đại Cẩu.
Mỗ mèo đứng bên cạnh nhìn thấy sắc mặt phát lạnh.
Mà gia đinh trong phủ cũng nhanh chóng kéo một chiếc mã xa rộng lớn hoa lệ đến đây, vững vàng đứng chờ bên ngoài.
Mấy người họ thấy thế thì đi qua.
"Lên xe đi" Mộc Hân Nhu tỏ ý muốn Lê nhi nha hoàn thiếp thân của nàng lên xe, sau đó nàng khom lưng ôm lấy Đại Cẩu, chuẩn bị muốn ôm lên.
"Đại tiểu thư, để chúng tôi làm cho!" Hai tên gia đình thấy vậy vội vàng đứng ra.
Đại tiểu thư của bọn họ là kim chi ngọc diệp, sao có thể làm loại chuyện này, hơn nữa người đã toát mồ hôi, cánh tay này căn bản không có khả năng ôm được một Đại Gia Hỏa lớn như thế này!
Không ngờ Mộc Đại tiểu thư nghe xong lập tức liếc mắt đao quét đến: "Không cần"
Bọn họ thì thầm muốn tiến tới hỗ trợ nàng nhưng lại rùng mình một cái.
Mà Phàn Thiện thì không thể nhịn được nữa giãy người ra, tự mình nhảy lên xe.
"Oa, nhảy thật đẹp! Ngươi còn biết tự mình lên xe nữa!" Lê nhi kinh ngạc hô lên.
Mộc Hân Nhu không nói chuyện lập tức lên xe theo sau, ngồi xuống bên cạnh Đại Cẩu rồi u oán nói: "Đại Kim vẫn không chịu đến gần ta"
"Xì ~" nha hoàn vừa lên xe đang ngồi ở cạnh cửa nghe xong nhịn không được cười ra tiếng, tựa hồ đã thật lâu rồi chưa thấy tiểu thư nhà mình lộ ra một mặt trẻ con như vậy, "Tiểu thư như vậy còn chưa tính là đã đến gần nó rồi sao, mỗi ngày đều giúp nó tắm rửa mà"
"Cái đó thì không tính" Mộc Hân Nhu ngồi lại gần Đại Cẩu một chút.
Thần sắc Phàn Thiện nhàn nhạt ngồi một chỗ, nhưng nàng lại cảm giác có một đường nhìn đang mãnh liệt đâm tới đây, đánh thẳng lên người nàng.
Phàn