Vừa đến Bạch gia, Thượng Quan Tịch Mộng đã chán ghét cái không khí hỗn độn ở đây, vốn dĩ những bữa tiệc mà cô từng tham gia đều chỉ có những lãnh đạo của các tập đoàn có danh có tiếng, đây là lần đầu tiên cô đến một bữa tiệc hỗn tạp như vậy, đúng là không ra làm sao.
Có lẽ Quý Tín Hào cũng nhìn ra được sự khó chịu trong mắt của cô, anh cũng chẳng biết phải làm gì nữa, nếu không phải nể mặt anh ở đây thì chắc chắn cô đã bỏ mặc tất cả, bỏ mặc cả thể diện của Bạch gia mà rời khỏi đây ngay lập tức.
- Quý Tín Hào, anh đưa em đến cái nơi quái quỷ gì đây hả?
- Oan uổng quá đại nhân à, anh cũng đâu có biết bữa tiệc này lại hỗn loạn như vậy chứ!
Thượng Quan Tịch Mộng thở dài một tiếng, nhưng rồi cũng phải nhắm mắt mà đi vào trong.
Khi Bạch Tông Tuyền và Mã Dao Diêu nhìn thấy cô đi cùng Quý Tín Hào thì cũng chỉ nhìn nhau, chẳng lẽ những lời đồn bên ngoài là thật sao? Nhưng vốn dĩ Quý thị đã đủ lớn mạnh lắm rồi, chẳng lẽ Quý Thị còn muốn liên hôn với Thượng Quan nữa sao? Nếu làm như vậy thì Bạch Thị của họ phải làm sao đây?
- Bà kêu Hoành Kỳ đến đó, tách Thượng Quan Tịch Mộng và Quý Tín Hào ra, sau đó kêu Hoành Sương đưa cô ta đến bên cạnh của Tông Nhi.
- Nhưng mà… Tôi nhìn vẻ mặt của cô ta hình như rất khó chịu.
Bạch Tông Tuyền không thèm quan tâm, nói thế nào thì hiện tại cô cũng đã đến đây rồi, chẳng lẽ lại có thể bỏ mặc thể diện của Bạch gia mà rời đi sao? Đúng là chuyện nực cười, cho dù cô có hồ nháo đến đâu thì cũng không thể không biết phép tắc như vậy, đây chắc chắn là một chuyện Thượng Quan gia hiển nhiên sẽ nhớ, ngoại trừ…
Sau đó thì Bạch Hoành Kỳ cũng bị ép buộc mà nghe theo lời cha mẹ, cô ấy đi đến chỗ của Quý Tín Hào, nhìn thấy Hoành Kỳ thì anh ta cũng cười nhẹ một cái, nhưng Thượng Quan Tịch Mộng lại không để cô ấy ở trong mắt lắm.
Nhưng Quý Tín Hào tốt bụng liền nói:
- Đây là Hoành Kỳ, là con gái lớn của Bạch tổng.
Bằng tuổi với em đấy.
Thượng Quan Tịch Mộng gật đầu một cái, Bạch Hoành Kỳ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cô với khoảng cách gần như vậy, quả nhiên giống như lời đồn bên ngoài, cô thật sự là một tuyệt thế mỹ nhân ngàn năm có một, chỉ cần nhìn thôi cũng đã đủ điêu đứng rồi chứ đừng nói là nói chuyện với nhau, nhưng hình như Hoành Kỳ cũng nhìn ra được tính cách của cô rất giống mình, nếu như không thể làm người một nhà thì ít nhất còn có thể làm bạn.
- Tín Hào, anh cùng em sang bên kia một chút được không? Em có chuyện muốn nhờ vả anh.
- Nhưng Tiểu Mộng Nhi thì…
- Còn Hoành Sương mà, hơn nữa ai