Quý Tín Hào nghe thấy những lời này từ miệng của Thượng Quan Tịch Mộng cũng sắp bị cô làm cho hồ đồ luôn rồi, cái gì gọi là xem kịch chứ? Một đám người tay chân lành lặn, tứ chi phát triển bình thường, chỉ là đầu óc có chút ngu dốt đang bắt nạt một người cũng tứ chi lành lặn, chỉ là trí tuệ có chút không bình thường thôi...!Cái tình thế này thì có gì gọi là xem kịch? Còn không phải là đang ỷ mạnh hiếp yếu hay sao? Đúng là mở mang tầm mắt, Bạch gia quả nhiên "gia giáo".
- Tiểu Mộng Nhi, em thật sự muốn đứng đây xem à?
- Như vậy không thú vị sao?
- Hôm nay em lạ lắm.
Thượng Quan Tịch Mộng cười nhạt một tiếng, "lạ" sao? Hình như đúng thật, cô đang nhìn thấy một cái gì đó rất lạ.
Nhưng chưa đợi cô xem kịch được bao lâu thì một cô gái đã chạy đến để giải vây cho Bạch Quán Tông, cô từng gặp người này lúc trước, cô ta là Mạnh Tử Nhi, là tiểu thư danh giá nhà họ Mạnh, nghe nói từ nhỏ đã mến mộ Bạch Bạch Quán Tông, mặc kệ tình thế hiện tại của anh có ngốc hay mất hết tiền đồ cũng được, cho dù tất cả nữ nhân trên thế giới đều hắt hủi anh, đều không muốn gả cho anh, thì vẫn có một Mạnh Tử Nhi đồng ý gả cho anh.
Chắc hẳn Bạch Tông Tuyền nhìn từ xa nãy giờ cũng bắt đầu chướng mắt rồi, nên liền cùng vợ và hai cô con gái nhanh chân đến, còn niềm nở nhìn cô, nói:
- Mộng Nhi, chuyện xấu của gia đình lại để con nhìn thấy, đó là lỗi của chú Bạch.
Thượng Quan Tịch Mộng lại cảm thấy cực kỳ chán ghét cái bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Bạch Tông Tuyền, nói thế nào thì ông ta cũng là trưởng bối, nhưng tại sao lại có một trưởng bối cư xử như vậy chứ? Đúng là làm xấu mặt gia tiên, sau đó cô liền quay lại, lịch sự cúi đầu, đáp:
- Chú Bạch nghĩ nhiều rồi, người giải vây cho Bạch tam thiếu là Mạnh tiểu thư, chuyện này và con chẳng có liên quan gì, con không dám giành công với Mạnh tiểu thư.
Dừng một chút, cô lại nói:
- Hơn nữa chuyện hôn ước giữa hai nhà con cũng đã nói rõ, chú không cần nhọc lòng như vậy.
Thượng Quan Tịch Mộng vừa định xoay người đi thì Bạch Tông Tuyền và Mã Dao Diêu liền ngăn cô lại, còn mời cô và Quý Tín Hào vào nhà để nói chuyện.
Tuy Quý Tín Hào là người ngoài, nhưng cậu ấy đã có công kéo được cô đến bữa tiệc thì cũng xem như là một đại công thần.
Lúc này, Bạch Tông Tuyền mới để Hoành Sương và Hoành Kỳ đưa Bạch Quán Tông vào nhà.
Bạch Hoành Sương hiểu ý liền đóng chặt cửa lại, Thượng Quan Tịch Mộng cũng chỉ liếc nhẹ một cái, sau đó thì lại chẳng có chút động thái gì.
- Tiểu Mộng, dù sao hai nhà Bạch và Thượng Quan của chúng ta nhiều đời là bạn, là chiến hữu, hôn ước này cũng là do cha của con đề ra...!Nên...
- Chú nói đúng rồi, bản hôn ước này là cha con đề ra.
Tại vì ông ấy không biết rằng người bạn chí cốt của ông ấy bằng mặt chẳng bằng lòng, thử hỏi lúc Thượng Quan gia gặp chuyện, Bạch gia đang ở nơi nào? Bây giờ, Bạch gia gặp lại chuyện nhờ đến Thượng Quan, nực cười.
Mặc dù Quý Tín Hào biết Bạch Hoành Sương muốn nhờ cậu ta đưa cô