Hơn hai tháng sau thì kế hoạch tổ chức hôn lễ của Bạch Quán Tông và Thượng Quan Tịch Mộng cũng chính thức bắt đầu, trước khi chọn được ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ thì anh đã nhanh chóng bế vợ đến cục dân chính để đăng ký kết hôn.
Dù sao thì chọn ngày cũng không bằng gặp ngày nên ngay sau khi tuần mới bắt đầu thì họ đã đến cục dân chính từ sáng sớm.
Vốn Thượng Quan Tịch Mộng còn định sẽ nhờ Cảnh Vân Trình giúp mình nhưng anh lại muốn có cảm giác kết hôn nên phải đích thân đến đây.
Sau khi chụp xong ảnh để làm chứng nhận thì Bạch Quán Tông càng nôn nóng hơn, anh muốn nhanh nhanh đến ngày kết hôn để đường hoàng ở bên cạnh cô, dù hiện tại trên pháp luật họ đã là vợ chồng hợp pháp nhưng anh vẫn muốn có một nghi lễ cho chỉnh chu nhất.
Khi mọi chuyện kết thúc thì anh hí hửng cầm lấy bản chứng nhận kết hôn mà cười tít mắt, cô ử bên cạnh chỉ biết lắc đầu, anh vẫn còn trẻ con như vậy mà còn muốn cô sinh em bé, nếu thật sự có con thì chẳng phải sẽ xảy ra viễn cảnh cha giành đồ chơi với con sao? Nghĩ đến lúc đấy thôi cũng đủ để cô lắc đầu ngao ngán.
- Em lắc cái gì? Hối hận cũng muộn rồi!
- Bạch Quán Tông, anh có thể trưởng thành một chút không hả?
- Không đấy, anh còn muốn biến em thành trẻ con cơ, cho dù tuổi em lớn hơn anh một chút thì sao chứ? Em là vợ anh, nên vẫn là nhỏ hơn anh.
Thượng Quan Tịch Mộng nhíu mày, cô thật sự không hiểu nỗi cái suy nghĩ kỳ quái này của anh nữa rồi, rốt cuộc là cô kết hôn lần này lại là đúng hay sai đây?
[…]
Từ ngày đăng ký kết hôn đến nay cũng đã được ba tháng, Bạch Quán Tông vẫn luôn ở lì tại nhà vợ của mình, nhưng anh cũng không nhàn rỗi mà trợ giúp vợ mình trong việc quán xuyến nhà cửa, chăm sóc cho Tịch Huyên, khi cậu nhóc chuẩn bị ra nước ngoài để tiếp tục việc học thì cô bận với dự án mới nên không thể đích thân đưa cậu nhóc đi được, vì thế mà Bạch Quán Tông đã nhận trách nhiệm chăm sóc em vợ.
Có lẽ vì nhìn anh quá chân thành nên Thượng Quan Tuân và Lâm Mạn Nghiên cùng Bạch Tông Tuyền và Mã Dao Diêu đã đốc thúc và rút ngắn thời gian tổ chức hôn lễ, vốn dĩ ngày kết hôn của hai người họ là ngày mùng chín tháng mười, nhưng vì Bạch gia nhìn con trai đã nôn nóng đến mức đứng ngồi không yên rồi nên đã gấp rút đổi ngày kết hôn thành cuối tuần sau.
Mặc dù tuần sau thì có lẽ vẫn không đầy đủ và hoành tráng như dự định, nhưng lần này Bạch gia muốn thể hiện thành ý của mình nên vẫn dùng hết sức để biến hôn lễ này thành một hôn lễ thế kỉ.
Đến cuối tuần, vốn dĩ trước đó họ dự tính sẽ tổ chức một hôn lễ lớn, nhưng tính cách của cô thì dường như ai cũng biết là cô