–—
Tần Bảo bối rối:
- Chẳng lẽ...
Chàng lại im đi chẳng biết phải nói thế nào cho Vu Sơn Ma Nữ nghe theo.
Vu Sơn Ma Nữ nhìn Tần Bảo:
- Ngươi đã không trả lời được phải không. Ta sẽ trả lời thay thế cho ngươi.
Tần Bảo băn khoăn:
- Cô nương trả lời thay ta thế nào?
- Ta vừa nghĩ ra rồi, có bốn điều cho ngươi phải chọn lấy một điều..
Tần Bảo thăm dò:
- Bốn điều thế nào?
Giọng nói của Vu Sơn Ma Nữ lạnh băng:
- Điều thứ nhất: Kể từ nay ngươi không được yêu thương bất cứ ả con gái nào cả. Nếu ta bắt gặp ả nào đi theo ngươi, hoặc dính dấp tình yêu với ngươi ta sẽ giết hết. Ngươi có bao nhiêu tình nhân ta sẽ giết hết bấy nhiêu, nghĩa là ta cấm ngươi trọn đời không được lấy vợ, cũng không được yêu thương ai, ngươi nghe rõ rồi chứ?
Tần Bảo lạnh cả xương sống:
- Còn điều thứ hai?
Vu Sơn Ma Nữ đáp:
- Điều thứ hai, kể từ giờ phút này ngươi đi đâu ta theo đó để xem xét hành vi của ngươi xem ngươi có dính dấp với đứa con gái nào hay không, nếu có ta giết ngay lập tức.
Tần Bảo tái xanh cả mặt:
- Còn điều thứ ba thì sao?
Giọng nói của Vu Sơn Ma Nữ càng lạnh hơn:
- Điều thứ ba: Ta sẽ cạo đầu ngươi cho ngươi làm thầy chùa. Ngươi thành tên hòa thượng hết khoe khoang mình đẹp trai như lần trước ngươi đã khoe với ta. Tất nhiên các ả con gái, các mỹ nhân thấy ngươi trọc đầu sẽ xa lánh ngươi.
Tần Bảo kinh hoàng mở to hai mắt:
- Còn điều thứ tư?
- Điều thứ tư, ta sẽ phế thải võ công của ngươi, đưa ngươi về núi Vu Sơn ta và ngươi làm lễ thành hôn, ngươi sống nơi đó với ta trọn đời không được ra chốn giang hồ nữa.
Vu Sơn Ma Nữ hỏi:
- Bốn điều ta đã nói bây giờ ngươi chọn điều nào hãy cho ta biết rõ.
Tần Bảo rùng mình nhưng không cử động được:
- Chẳng lẽ cô nương giết hết tất cả mỹ nhân trên cõi đời này hay sao?
Vu Sơn Ma Nữ lắc đầu:
- Ta không giết hết tất cả mỹ nhân, ta chỉ giết đứa con gái nào dám cả gan gần gũi ngươi thôi.
Tần Bảo cố duy trì câu chuyện để tìm phương kế thoát thân:
- Cô nương nghĩ rằng cô nương có đủ khả năng giết bất cứ người nào cũng được hay sao?
Vu Sơn Ma Nữ cả quyết:
- Tất nhiên ta đủ khả năng giết những đứa con gái đó, bằng không ta nói với ngươi làm chi. Ngươi hãy xem đây.
Vu Sơn Ma Nữ thò tay vào lưng lấy ra một cái bọc bằng da thú bóng lộn, nàng trút ra ba mũi ám khí chìa ngay trước mặt Tần Bảo:
- Ngươi có biết đây là cái gì không?
Tần Bảo nhìn ba mũi ám khí, giật mình thốt:
- Đoạn Trường châm.
Vu Sơn Ma Nữ khẽ gật đầu:
- Đúng rồi!
Tần Bảo hỏi:
- Tại sao cô nương lại có ám khí Đoạn Trường châm của Đoạn Hồn giáo?
Vu Sơn Ma Nữ thong thả:
- Lúc trước ta giết hai tên sát thủ bịt mặt, lấy từ trong mình hắn được hai mươi bốn mũi ám khí Đoạn Trường châm, vừa rồi ta giết hai tên quái quỉ nằm kia, lại lấy thêm được hai mươi bốn mũi ám khí nữa.
Tần Bảo cau mày:
- Cô nương lấy ám khí Đoạn Trường châm để làm chi?
- Ngươi chưa hiểu ư?
- Ta chưa hiểu.
- Ta sẽ sử dụng tất cả ám khí Đoạn Trường châm này để giết tình nhân của ngươi. Chẳng lẽ ngươi có bốn mươi tám ả liễu đầu.
Tần Bảo rên thầm:
- Chết rồi! Chỉ vì ta quá ngu ngốc hôn ả hai nụ nên giờ đây gánh lấy cái hậu quả thảm khổ như thế này.
Chàng không ngờ Vu Sơn Ma Nữ ghen đến độ khủng khiếp như thế. Đúng là một nữ ma đầu chẳng sai.
Nhưng tội làm dạ chịu, đã lỡ hôn ả rồi bây giờ biết kêu oan với ai.
Tần Bảo nghẹn cứng cả cổ không nói được một lời nào nữa.
Nhìn sắc diện Tần Bảo, giọng nói của Vu Sơn Ma Nữ có phần dịu lại:
- Ngươi không chọn được phải không?
Tần Bảo nhăn nhó:
- Phải!
- Nếu ngươi không chọn được ta sẽ chọn cho ngươi một điều trong bốn điều đó.
Tần Bảo hỏi:
- Cô nương chọn điều nào?
Vu Sơn Ma Nữ ngẫm nghĩ rồi đáp:
- Ta chọn cho ngươi điều thứ hai được không?
Tần Bảo chớp mắt:
- Không được, điều thứ hai độc ác quá.
- Vậy ta chọn điều thứ ba chắc vừa ý ngươi.
Tần Bảo khiếp thầm ấp úng mãi không trả lời được, chỉ vì bốn điều Vu Sơn Ma Nữ đề ra điều nào cũng tai hại cả.
Điều thứ nhất Vu Sơn Ma Nữ cấm chàng không được cưới vợ trong khi chàng đã có vị hôn thê Mộ Anh, nếu ả gặp nàng chắc chắn ả sẽ giết nàng.
Điều thứ hai ả đòi đi theo sát bên chàng để kiểm soát hành vi, chàng làm sao lo tròn sứ mạng trong việc tìm thù rửa hận cho phụ thân và lão đại kỳ nhân Nhạc Vô Xa.
Điều thứ ba ả đòi cạo trọc đầu chàng làm hòa thượng, chàng còn sĩ diện gì đối với giang hồ.
Điều thứ tư ả đòi phế thải võ công chàng, đưa chàng về núi Vu Sơn sống với ả trọn đời không ra chốn giang hồ nữa thà rằng chàng chết sướng hơn.
Bây giờ Vu Sơn Ma Nữ đòi cạo đầu chàng, có la hét cũng