“Chuyện này… Thái hậu ! Nam sủng cùng thái giám không giống với nhau, thái giám là hoạn quan, mà nam sủng là nam nhân bình thường ! Nam sủng hầu hạ thái hậu cũng giống như..các phi tần hầu hạ cho hoàng thượng. Chỉ bất quá hoàng thượng nạp phi là lẽ dĩ nhiên, còn thái hậu tự ý nuôi nam sủng là thiên lý bất dung. Nếu không có bối cảnh cường đại chống đỡ thì chuyện người nuôi nam sủng trong hậu cung đã bị ban cho tội chết rồi.” Tử Ngọc biết dù sao Đường Đường của hiện tại không giống với trước đây, quan hệ hiện tại của các nàng là hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, nếu quá mức hàm súc giải thích cho nàng chi bằng dứt khoát nói với nàng, làm cho nàng có thể minh bạch tất cả.
Lúc này Đường Đường, ở trước mặt nàng đối với mọi việc trong cung bao gồm mọi chuyện tình thế giới này đều hoàn toàn không hiểu. Cũng may nàng rất bình tĩnh, hơn nữa rất giỏi nhẵn nãi, vì thế, người bình thường rất khó phát hiện.
Điểm quan trọng chính là trên người Đường Đường mang một khí chất lạnh lùng lãnh ngạo, làm cho người ta không dám nghi vấn về quyền uy của nàng. Nếu không phải nàng ở trước mặt mình cố ý lộ ra kẽ hở, nàng nhất định là vô pháp phát hiện Đường Đường cùng thái hậu trước kia là khác biệt.
“Thì ra là thế, này thái hậu thật đúng là…” Mặc dù đối với chuyện nam nữ Đường Đường hoàn toàn không rõ, nhưng nhờ các sách lịch sử, thỉnh thoảng vẫn đọc lướt qua một ít dã sử bí truyền các chuyện về hậu cung nên cũng có hiểu sơ qua. Hoàng thượng nạp phi chính là vì sinh sôi nảy nở con cháu, về phần thái hậu nuôi nam sủng thôi, nàng thật đúng là chưa nghe nói qua, dù sao cũng nhất định là không được phép .
“Cái người tên Thanh Mặc , chính là nam sủng