Tử Ngọc đi ra khỏi xe ngựa phát hiện Mạc Ngôn không chờ bên ngoài, trong bụng nàng thấy có chút kỳ quái, giương mắt quan sát xung quanh, phát hiện Mạc Ngôn chẳng biết từ lúc nào đã ở một bên xe ngựa.
Nàng lập tức cũng nhảy xuống xe, sau đó sóng bước bên Mạc Ngôn, hai người cùng bước về phía trước.
“Sao ngươi cũng xuống xe, sao không ở lại hầu hạ thái hậu?” Mạc Ngôn nhìn thấy Tử Ngọc cũng xuống, trên mặt cười mà như không cười hỏi.
“Tử Ngọc đi ra, tự nhiên là có sự tình muốn nói cùng với Mạc Ngôn tỷ tỷ .”
Ánh mắt nhìn về con đường phía trước, Tử Ngọc mang trên mặt nụ cười thật thản nhiên, giọng nói rất thấp, nhưng vừa vặn có thể truyền tới tai Mạc Ngôn.
“Ngươi gọi ta là tỷ tỷ, ta không có đảm đương nổi. Hiện tại mọi người đều biết, ngươi là tâm phúc mới của thái hậu.” Mạc Ngôn tựa hồ không muốn cùng Tử Ngọc nói chuyện, nàng ta chỉ lạnh lùng trả lời.
“Nếu như tỷ tỷ chỉ vì chút sủng ái của thái hậu mà lòng sinh cố kỵ, Tử Ngọc chỉ có thể cáo lỗi với tỷ tỷ. Bất quá, chẳng lẽ tỷ tỷ không có chút lạ lẫm khi thấy thái hậu đột nhiên trọng dụng một kẻ mới vào như Tử Ngọc sao?“
Trên mặt nàng vẫn như cũ duy trì một bộ dáng hết sức nhạt nhẽo, Tử Ngọc cũng không có vì sự lạnh lùng của Mạc Ngôn mà thay đổi thái độ.
Mạc Ngôn nghe xong lời Tử Ngọc nói, chân mày đột nhiên nhíu chặt, quay đầu nhìn về phía Tử Ngọc.
“Tử Ngọc muốn hỏi tỷ tỷ.. ở trong lòng tỷ, chủ tử chúng ta là Thanh Nhân công chúa tức là Vũ Văn Giai Vinh hay là là