“Thật không? Nguyên lai, Mạc Ngôn tỷ tỷ thuần phục chính là thân phận của Vũ Văn Giai Vinh công chúa à? Xem ra, là Tử Ngọc đã quá xem trọng tỷ tỷ. Nói như vậy, nếu ngày nào đó Vũ Văn Giai Vinh không phải công chúa, Mạc Ngôn tỷ tỷ sợ có lẽ sẽ bỏ nàng ra đi. Chuyện này làm cho lòng ta thấy lạnh lẽo quá.”
Đáp án này của Mạc Ngôn hiển nhiên làm cho Tử Ngọc có chút khó chịu, nàng khẽ cau mày, thuận miệng châm chọc.
“Ngươi nói gì vậy? Thanh Nhân công chúa cùng Vũ Văn Giai Vinh vốn là một người, ngươi vì sao cần phải chia làm hai người để nói?” Lời Tử Ngọc làm cho Mạc Ngôn có chút căm tức.
“Mạc Ngôn tỷ tỷ chớ vội, Tử Ngọc chỉ hỏi tỷ tỷ một câu, nếu một ngày nào đó Vũ Văn Giai Vinh không phải công chúa, hoặc là nói, Vũ Văn Giai Vinh biến thành bình dân, thậm chí là một thân phận thấp hèn, tỷ tỷ còn tiếp tục thuần phục sao ? Nói tóm lại, nàng so với Thanh Nhân công chúa trước đây hoàn toàn không phải là một người.” Nói đến đây, Tử Ngọc quay đầu bình tĩnh nhìn Mạc Ngôn.
“Ý tứ của ngươi… Chẳng lẽ nói?” Bỗng nhiên phục hồi tinh thần, Mạc Ngôn nghiêm nghị nhìn chằm chằm Tử Ngọc.
“Mạc Ngôn tỷ tỷ, người nghĩ không sai, chỉ là thái hậu hiện tại, thân thể vẫn là Vũ Văn Giai Vinh, chỉ có tính tình đại biến. Tỷ tỷ hẳn đã thấy tài trí hơn người của nàng rồi đó, nếu không có người vạch ra