Editor: May
Sau khi ăn cơm trưa xong, ba mẹ Cố Ninh Thư bảo là muốn thu dọn những trang bị ở bệnh viện trở về một chút, nên rửa thì rửa, nên ném thì ném, sau khi hỏi qua hai người Cố Ninh Thư bọn họ an bài vào buổi chiều, liền mỗi người đi một ngả với hai người.
Trình Thi Đồng kéo cánh tay Cố Ninh Thư, đứng ở cửa tiệm cơm, mắt thấy ba mẹ Cố Ninh Thư lái xe đi, lúc này mới xoay đầu lại, vẻ mặt mong đợi nhìn hỏi anh: "Đi hẹn hò ở đâu??"
"Ừ... Trước đi xem phim đi..." Cố Ninh Thư nghiêm túc suy nghĩ một chút, dắt tay Trình Thi Đồng, hỏi thăm ý kiến của cô.
"Được." Trình Thi Đồng gật gật đầu, kể từ khi Cố Ninh Thư ngã bệnh nằm viện tới nay, đã có gần nửa năm, hai người bọn họ không có cùng nhau xem phim.
"Em muốn xem gì??" Cố Ninh Thư lấy điện thoại di động ra, kéo danh sách phim chiếu gần đây cho cô xem.
"Em nhìn một chút..." Trình Thi Đồng nhận lấy di động, cúi đầu cẩn thận nghiên cứu trong chốc lát, sau đó mặt tràn đầy hưng phấn nhìn Cố Ninh Thư nói: "Chúng ta đi xem Jurassic Park phiên bản 3D đi, mặc dù là
lão phim cũ, nhưng là kỹ thuật mới a."
"Jurassic Park??" Cố Ninh Thư nhìn cô, hơi ngẩn ra, lập tức nhịn không được cười lên nói: "Em xác định muốn xem bộ đó?? Không phải em sợ xem loại phim kịnh dị này nhất ư??"
"Ai nha, có anh ở đây, em có cái gì phải sợ." Trình Thi Đồng nhịn không được trợn trắng mắt liếc anh một cái nói: "Lại nói, trong rạp chiếu bóng xem phim kịnh dị đều là tình nhân được không, chẳng may thật sự có cảnh khủng bố nào đó, những cô gái kia, đều thét chói tai trốn vào trong lòng chàng trai a."
"A... Cho nên em là muốn cho chính mình một cơ hội trốn vào trong lòng anh sao??" Cố Ninh Thư khẽ nhếch khóe môi, ôm cô tiến vào trong ngực từ sau lưng, cười xấu xa hỏi.
"Không..." Trình Thi Đồng liền giật mình, vẻ mặt trên mặt có chút mất tự nhiên nhìn Cố Ninh Thư nói: "Anh cho em một cơ hội trốn vào trong lòng anh."
"A..." Cố Ninh Thư nhịn không được cúi đầu bật cười, anh cúi đầu nhẹ nhàng mổ một cái ở trên cánh môi hồng nhạt của cô, sau đó gật đầu nói: "Được rồi, vậy sau này em trốn vào trong lòng anh là được."
"Ngoan." Trình Thi Đồng cười tủm tỉm bóp gò má thanh tú của anh một cái.