Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ có chút buồn bực nhìn Trình Thi Đồng trước mắt.
Thực ra Trình Chi Ngôn tới làm chủ nhiệm lớp của cô, cảm giác trong lòng nàng thật sự cực kỳ phức tạp.
Chính là cái loại cảm giác vui vẻ lại khổ sở này.
Vui vẻ là cô rốt cục lại có thể mỗi ngày cùng một chỗ cùng anh nước chanh rồi.
Khổ sở là mọi người căn bản không biết Trình Chi Ngôn người này đối đãi phương diện học tập của cô đặc biệt có nhiều biến thái a!!
Trước mắt anh vậy mà còn làm chủ nhiệm lớp của cô, kia chẳng phải là một ngày hai mươi bốn giờ đều phải nhìn cô học tập?
Tiểu Thỏ thở dài một hơi, chỉ cảm thấy chính mình có một loại cảm giác nhàm chán dày đặc.
Cao nhất không hề ép buộc lớp tự học buổi tối, cho nên đến tiết bốn buổi chiều sắp kết thúc, có một số bạn học bắt đầu vụng trộm thu cặp sách rồi.
Trước khi tan học, Trình Chi Ngôn đột nhiên đến đây, chờ giáo viên một tiết cuối cùng tuyên bố tan học anh mới đi tiến vào phòng học, tầm mắt nhìn quanh phòng học một vòng, sau đó nhàn nhạt mở miệng nói: "Trường học sau hai tuần lễ muốn tổ chức đại hội thể dục thể thao, hạng mục chính là những cái hạng mục thường xuyên này, lớp chúng ta có bạn học nguyện ý tham gia hay không?"
"Có!"
Phía dưới bục giảng lập tức dựng thẳng lên một khu rừng nhỏ, trong đó số lượng nữ sinh chiếm đa số.
"Được, nam sinh nguyện ý báo danh tham gia đại hội thể dục thể thao mời Cố Ninh Thư giúp đỡ công tác thống kê một chút, nữ sinh nguyện ý báo danh tham gia đại hội thể dục thể thao..." Ánh mắt Trình Chi Ngôn xẹt qua Tiểu Thỏ, lúc trong lòng cô rùng mình, lành lạnh mở miệng nói: "Mời Trình Thi Đồng giúp đỡ công tác thống kê một chút, xế chiều ngày mai công tác thống kê xong đưa đến văn phòng của tôi."
"Được." Cố Ninh Thư và Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua lẫn nhau, gật gật đầu.
"Sau đó bạn học Bạch Tiểu Thỏ, xin theo tôi đi ra ngoài tới văn phòng, người nhà em tới đây rồi." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, lại bỏ lại một câu như vậy liền xoay người đi ra ngoài.
Tiểu Thỏ
hơi hơi ngẩn ra, người nhà tìm cô??
Mẹ... Buổi sáng hôm nay lúc đi không phải còn nói gần đây vô cùng bận sao...
Mang theo tràn đầy nghi hoặc, Tiểu Thỏ thu dọn túi sách hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi tới.
Văn phòng Trình Chi Ngôn ở lầu ba, gian phòng phía đông.
Tiểu Thỏ đi đến cửa văn phòng của anh, đứng lại, đưa tay gõ gõ cửa "Thùng thùng thùng".
"Mời vào." Bên trong cánh cửa vang lên thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp mà dồi dào từ tính.
Tiểu Thỏ đẩy cửa ra tiến vào, liếc mắt một cái liền thấy Trình Chi Ngôn ngồi trên vị trí kia cạnh cửa sổ, đang cúi đầu viết thứ gì đó.
"Nước chanh... Ách... Thầy giáo Trình..." Tiểu Thỏ có chút không được tự nhiên hô một tiếng, sau đó ánh mắt hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn nhìn quanh một vòng, kỳ quái, không thấy được bóng dáng mẹ cô a.
"Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt mang theo tràn đầy ý cười nhìn cô, sau đó đưa tay chỉ chỉ ghế trước bàn làm việc của mình, hướng tới cô nói: "Tới đây ngồi."
Tiểu Thỏ theo lời đi qua ngồi xuống trước bàn làm việc của anh.
" Chờ anh một chút, nơi này của anh có bảng điều tra, điền xong là được." Trình Chi Ngôn thấy cô ngồi xuống, lại cúi đầu xuống, bắt đầu viết bản kê khai ở trên bàn công tác.
"..." Tiểu Thỏ nháy đôi mắt nhìn anh, sau một lúc lâu rốt cục nhịn không được thanh âm yếu ớt hướng tới anh hỏi: "Cái kia... Thầy giáo Trình....Thầy không phải nói em có cha mẹ tới đây sao??"
"Uh`m." Trình Chi Ngôn cũng không ngẩng đầu lên hướng tới Tiểu Thỏ thuận miệng nói: "Anh nước chanh nhà em tìm em."