Editor Quỳnh Nguyễn.
"Được rồi, liên quan đến việc giải thích về chuyện này, chính là như thế này, các bạn học sinh cũng đã biết, vì vậy, xin đừng nghe vào những tin đồn bậy bạ, không nên ở bên ngoài bàn tán đến chuyện thầy giáo với học sinh! Nếu tôi biết được, tôi nhất định sẽ điều tra đến cùng xem ai đã tung tin đồn này ra ngoài! Còn nữa, những bức ảnh bị dán nhằm phán tán tin đồn trước bảng thông báo, tôi sẽ cùng với ban quản lí của trường sẽ đi thu thập chứng cứ, nếu tôi tìm ra được, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này!!!" Hiệu trưởng đang đứng cạnh Trình CHi Ngôn, cầm micro hướng về phía học sinh bên dưới sân trường nói lớn:"Đều nghe rõ chưa??"
"Nghe rõ rồi......" Trên sân trường, âm thanh chênh lệch không đồng đều của học sinh vang lên.
"Nói to lên! Tôi không nghe thấy gì!"
"Nghe! Rõ! Rồi!" Tất cả học sinh đều ra sức hét lớn trả lời.
"Tan họp!" Hiệu trưởng hài lòng gật gù, vung tay lên ra hiệu giải tán.
Những học sinh kia vừa nghe lên hai chữ " Tan họp", lập tức hướng tới bảng thông báo chạy tới thật nhanh.
Trên bảng thông báo, những dòng chữ bình luận về mối quan hệ giữa Tiểu Thỏ với giáo viên chủ nhiệm, đều đã bị xóa sạch.
Thay vào đó, dán từng cái bức ảnh chỉnh tề.
Bên trong một bức ảnh, mặc một áo em bé, Tiểu Thỏ bím tóc tết thật dài, cầm trong tay kẹo bông, đang nhếch môi cười, khóe mắt cô còn mang theo một giọt nước mắt, mà đứng ở sau lưng cô là Trình Chi Ngôn, xem ra đang còn học tiểu học, trên cổ còn mang khăn quàng đỏ, chỉ là trên mặt đang nhìn Tiểu Thỏ với vẻ đầy ghét bỏ.
Còn một bức ảnh Trình Chi Ngôn mặc đồng phục Nhất Trung, ngồi trên xe đạp, một chân chống đất, cái chân còn lại để trên bàn đạp, đang quay đầu lại nhìn xem người ngồi phía sau. Người ngồi ghế sau, là Tiểu Thỏ đang thắt khăn quàng, tay ôm cặp sách, đang hướng về phía ống kích tạo dáng, nhe răng ra cười, không
thấy hai răng cửa đâu.
Lại tiếp đó, còn có hai người là Lão Trình cùng với Chu Nguyệt chụp ảnh chung, Trình Chi Ngôn đứng giữa lão Trình với Chu Nguyệt, còn Tiểu Thỏ đang ngồi trên cổ của lão Trình, trong tay còn đang cầm một miếng dưa hấu, miệng cười toe toét.
Còn có một đống bức ảnh được chụp trong vườn sở thú, ở nhà, ở trên đường, ở trong trường học.
Cơ bản là những bức ảnh chụp hai người từ nhỏ đến lớn.
Cuối cùng là mấy bức ảnh, chính là lúc nghỉ giải lao được dán trên bảng thông báo.
Nhưng mà sau khi nhìn qua một đống bức ảnh từ khi còn bé, lại nhìn những bức ảnh này, nếu nói là "thân thiết", tất cả mọi người cũng không cảm thấy có gì là kỳ quái.
Anh em sao, ở chung một chỗ vốn là bình thường, huống chi trong hình còn có ảnh chụp chung với người nhà, ai mà không có anh, chị, cùng anh trai, chị gái của mình hôn lên mặt, khoác cánh tay, đều là những chuyện bình thường, cho dù hôn môi thì cũng không có chuyện gì là quá đáng nha......
Những học sinh nghĩ sẽ có chuyện kinh thiên động địa, lập tức trở lên thất vọng vô cùng.
Ài........
Thật là vô vị nha.......
Người nào tẻ nhạt như vậy, đi dán những bức ảnh thế kia chứ......
Không phải là yêu thầm thầy giáo Trình không thành công, liền muốn đổ oan cho người ta một cái chứ???
Có điều trong thời gian ngắn mấy phút, tất cả học sinh quan tâm tới chuyện này, lập tức chuyển hướng sang xem ai là người chụp trộm những bức ảnh đó.
Tiểu Thỏ đứng trước bảng thông báo, đưa mặt nhìn sát những bức ảnh dán ở trên kia.
_________