Editor: Quỳnh Nguyễn
"A......" Tiểu Thỏ tiếp tục thanh âm cúi đầu lên tiếng, sau đó ngoan ngoãn đem ánh mắt nhìn thẳng mặt đường phía trước, không động đậy.
Trình Chi Ngôn vừa lòng nhìn cô, rốt cục an tâm thở ra một hơi.
Bên trong xe sau khi yên lặng khoảng năm phút đồng hồ, Tiểu Thỏ đột nhiên vẫn duy trì tư thế nhìn thẳng phía trước hướng tới Trình Chi Ngôn mở miệng hô: "Anh nước chanh."
"Uh`m??" Trình Chi Ngôn vừa lái xe, vừa nhàn nhạt lên tiếng.
"Chúng ta trở về thử nghiệm thử một chút tư thế 69??" Tiểu Thỏ thanh âm hớn hở hướng tới anh hỏi.
"Két... - -" một tiếng, lốp xe xe Trình Chi Ngôn vẽ ra một vết tích phanh lại thật dài.
"Ôi..." Tiểu Thỏ bị anh thình lình phanh lại, biến thành toàn bộ thân thể theo quán tính đột nhiên hướng về phía trước một phen, may mà trên người cô thắt dây an toàn, lúc này mới không có bay ra ngoài.
Trình Chi Ngôn dừng xe lại, đôi mắt trong suốt tràn đầy đều là bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm nặng nề nói: "Bạch Tiểu Thỏ, em có biết mình rốt cuộc đang nói cái gì sao??"
Tiểu Thỏ vẻ mặt mờ mịt nhìn anh, gật đầu nói: "Em biết a, không phải là vừa rồi trong sách nói tư thế thứ nhất sao?? Chẳng lẽ không đúng luyện yô-ga?? Giống như muốn hai người phối hợp mới được đi??"
"..."
Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn cô hồi lâu, rốt cục vẻ mặt bị cô đả bại nói: "Không được, trở về đi ngủ cho anh!!"
"A......" Tiểu Thỏ rụt rụt đầu, nhìn biểu tình hung dữ trên mặt Trình Chi Ngôn kia, cúi đầu lên tiếng.
"Trước khi về đến nhà, cũng không cho phép nói nữa, có nghe thấy không?"
"Nghe thấy được!!"
"Uh`m??" Trình Chi Ngôn nghiêng đầu hướng tới cô trừng mắt nhìn một phen.
Tiểu Thỏ im lặng, sau đó dùng lực liền gật gật đầu, bày tỏ chính mình cũng không nói thêm gì.
"Hừ..." Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, sau đó rốt cục có thể yên lặng tiếp tục lái xe.
Xe rốt cục đến chỗ cửa nhà, Trình Chi Ngôn ngừng xe xong xoay người hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Về đến
nhà rồi."
"..."
Tiểu Thỏ quay đầu lại, đôi mắt sáng ngời nhìn anh, cười hì hì gật gật đầu, bày tỏ chính mình hiểu.
"Em có thể tiếp tục nói chuyện." Trình Chi Ngôn có chút đau đầu nhìn cô, đưa tay tháo dây an toàn trên người mình xuống, sau đó mở cửa vị trí lái ra đi ra ngoài.
Anh vòng qua xe đi tới trước cửa tay lái phụ, mở cửa xe, cúi người giúp Tiểu Thỏ cởi bỏ dây an toàn trên người cô, sau đó ôm cô ra ngoài.
Hai tay Tiểu Thỏ vô cùng tự nhiên ôm cổ Trình Chi Ngôn, hai chân vòng eo Trình Chi Ngôn, cả người giống như con gấu koala treo ở trên thân anh.
Một bàn tay Trình Chi Ngôn nâng cô, một cánh tay kia lấy cái chìa khóa từ trong túi ra mở cửa nhà.
" Được, về đến nhà... Ưm..."
Trình Chi Ngôn chân trước vừa mới rảo bước tiến lên cửa chính, còn chưa kịp đóng cửa lại, Tiểu Thỏ treo trên người anh đã trực tiếp đem cánh môi hồng nhuận chính mình dán tới đây, lập tức hôn lên môi anh.
Lưỡi cô xinh xắn không phân trần cạy mở răng của anh, luồn vào trong miệng anh.
Vị cồn nhàn nhạt kia nháy mắt lại truyền tới.
Đôi mắt Trình Chi Ngôn nháy mắt trầm trầm, anh bình tĩnh xoay người đóng cửa lại, sau đó cầm cái chìa khóa trong tay đặt ở trên tủ giày ở ngưỡng cửa, thay đổi dép lê, lại thuận tiện cởi giầy trên chân Tiểu Thỏ, ôm cô, tùy ý cô hôn chính mình, từng bước một lên lầu.
Vào phòng, Trình Chi Ngôn trực tiếp buông tay ôm Tiểu Thỏ ra, muốn ném cô ở trên giường.