Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhưng mà người này, mặc dù uống rượu sức lực trên tay lớn kinh người, dù cho Trình Chi Ngôn buông lỏng tay nâng cô ra, cô lại không nhúc nhích tí nào như cũ treo ở trên người anh.
Tiểu Thỏ hôn Trình Chi Ngôn, ngẩng đầu lên, đôi mắt lóe ra ánh sáng sáng ngời nhìn anh cười hì hì nói: "Anh nước chanh, anh thật thơm..."
"..."
Trình Chi Ngôn cảm thấy chính mình có chút đau đầu.
"Buông tay." Anh hướng tới Tiểu Thỏ ra lệnh.
"A......"
Tiểu Thỏ nghe lời buông hai tay mình vòng cổ anh ra, sau đó cả người không thể khống chế ngã vào chiếc giường lớn của anh.
"Nằm xong, đi ngủ!"
Trình Chi Ngôn túm chăn trên giường che cả người Tiểu Thỏ.
"A......" Tiểu Thỏ ngoan ngoãn đắp kín mền, sau đó nhắm mắt lại nằm.
Mắt thấy người này rốt cục ngoan ngoãn vẫn không nhúc nhích, Trình Chi Ngôn thở phào nhẹ nhõm.
Đều đã uống say hẳn là một lát có thể ngủ thiếp đi đi??
Anh đứng ở bên giường, lại yên lặng nhìn Tiểu Thỏ một hồi, lúc này mới xoay người cầm quần áo đi nhà vệ sinh.
Mười phút sau, Trình Chi Ngôn toàn thân thoải mái, bên hông trùm khăn tắm đi ra.
Trên đầu anh đội một khăn lông lớn mềm mại, tóc đen còn có từng giọt nước đang không ngừng rơi xuống.
Trình Chi Ngôn đi đến bên giường, cầm một cái gối dựa, dựa vào đầu giường ngồi xuống, tiện tay cầm lấy điều khiển từ xa bên cạnh tủ đầu giường mở ti vi.
" Các bạn bè, tin tức buổi chiều hôm nay liền đến đây kết thúc, cảm ơn mọi người đã xem..." Trên tivi, tin tức buổi chiều vừa mới diễn xong, Trình Chi Ngôn tiện tay thay đổi một cái kênh khác, còn chưa kịp xem hình ảnh trên màn hình ti vi rốt cuộc là cái gì, một cái tay nhỏ mảnh khảnh trắng nõn vậy mà đặt lên trên eo của anh.
Trình Chi Ngôn hơi run sợ một phen, sau đó hạ mắt, chỉ thấy Tiểu Thỏ đang chớp đôi mắt ngập nước chưa ý cười nhẹ nhàng nhìn anh.
"Em còn chưa ngủ??" Trình Chi Ngôn cau mày nhìn cô, trong lòng nhất thời
dâng lên một cỗ dự cảm không tốt.
" Uh`m, em ngủ không được!!" Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn anh, gật gật đầu, sau đó ánh mắt xẹt qua ngực trắng nõn rắn chắc của anh, đột nhiên xoay người một cái nhào vào trong lòng anh, thanh âm vui vẻ nói: "Anh nước chanh, anh cũng ngủ không được sao??"
"Anh... Định xem ti vi một hồi liền ngủ..."
Trình Chi Ngôn bị cô đè cả người ngửa về phía sau, nặng nề ngã ở trên gối đầu.
Tay nhỏ của cô không an phận để ở trên lồng ngực của anh, đang sờ loạn khắp nơi.
" Xuống." Đôi mắt Trình Chi Ngôn tối sầm, hướng tới Tiểu Thỏ ra lệnh.
" Không được!!" Tiểu Thỏ hướng tới Trình Chi Ngôn vểnh một cái miệng đỏ hồng, mất hứng nói: "Nhỏ mọn như vậy làm gì, trước kia không phải anh cũng sờ qua em thiệt nhiều lần sao, cho em sờ một phen có cái quan hệ gì!? Hơn nữa, ngực của anh còn không có lớn như em, sờ sờ lại không ăn thiệt thòi!!"
"..."
Trình Chi Ngôn nhịn không được trợn trừng mắt, đang chuẩn bị đưa tay kéo cô từ trên người mình xuống, Tiểu Thỏ vậy mà lập tức cúi thân thể xuống, cánh môi hồng nhuận chuẩn xác không có sai lầm hôn xuống.
"Em..." Toàn thân Trình Chi Ngôn cứng đờ, một trận điện lưu nho nhỏ nháy mắt từ ngực truyền khắp toàn thân.
Lưỡi Tiểu Thỏ mềm mại để ở khỏa nho nhỏ kia.... Chậm rãi, từ từ, một vòng lại một vòng hôn anh.
Cánh tay Trình Chi Ngôn cầm tay cô nhịn không được dùng lực nắm thật chặt.