Editor: Quỳnh Nguyễn
Trong phòng bếp từng đợt tiếng nước ào ào vang lên, tiếng máy hút khói liền vang lên, tiếp theo là tiếng dầu vào trong nồi, sau đó là tiếng đồ ăn tràn đầy vào trong nồi.
Trình Chi Ngôn ngồi ở trong phòng khách, nghe trong phòng bếp thanh âm huyên náo, đột nhiên cảm thấy nhà trọ độc thân trong ngày thường vắng vẻ trống không giờ phút này chẳng qua là vì xuất hiện thêm một chút thanh âm cực kỳ bình thường liền lập tức có vẻ ấm áp.
Uh`m... Xem ra kế hoạch anh kiếm tiền mua phòng ốc, phải nhanh hơn a...
Nửa giờ đồng hồ nói cũng nhanh cũng nhanh, nói chậm cũng chậm, song khi Tiểu Thỏ bưng đồ ăn đặt trên bàn cơm phòng khách khi đó, Trình Chi Ngôn đột nhiên cảm thấy nửa giờ chờ đợi cũng không tính cái gì rồi.
Trên bàn bất quá là vài món ăn gia đình cực kỳ phổ thông, măng tây xào, khoai tây xào, sườn lợn muối tiêu, canh cà chua, lại thêm hai bát cơm tẻ, nhưng mà măng tây xanh mượt kia, khoai tây vàng óng, sườn lợn tản ra mùi hương, còn có canh cà chua chua chua ngọt ngọt làm cho người ta muốn ăn, vẫn lại là làm cho Trình Chi Ngôn cảm động thật sâu.
"Ai? Anh nước chanh, anh đứng ở đàng kia làm gì, ngồi xuống a." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh bàn ăn không nói lời nào, nhịn không được hướng tới anh thúc giục nói.
"Uh`m." Trình Chi Ngôn phục hồi tinh thần lại, kéo một cái ghế, ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thỏ.
Hơi nóng bên trong chén canh bốc lên, cách sương mù mông lung, Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt Tiểu Thỏ càng tươi đẹp, nhịn không được nhợt nhạt cong hạ khóe môi.
Cái cô gái nhỏ suốt ngày quấn anh kia, cuối cùng trưởng thành.
Sau khi ăn cơm xong, Tiểu Thỏ vốn là định dẹp bàn một phen, sau đó rửa chén, không nghĩ tới Trình Chi Ngôn đè lại tay cô, đôi mắt trong suốt cực kỳ nghiêm túc nhìn cô nói: "Vẫn là anh tới rửa đi, em đi ngoạn chơi một hồi hoặc là tắm rửa đều được."
"A?"
Tiểu Thỏ trong mắt khó hiểu nhìn anh.
"Đi thôi." Trình Chi Ngôn chỉ là cười cười, không nói cái gì, động tác rất nhanh đem bát đũa trên bàn thu dọn.
Tiểu Thỏ đứng tại chỗ nhìn một hồi, nghĩ nghĩ, nếu anh nước chanh kiên trì muốn rửa chén mà nói, vậy cô liền đi tắm rửa.
Vừa lúc dọn dẹp qua đi, lại ra ngoài mua đồ đạc, lại thêm nữa vừa rồi ở trong phòng bếp nấu cơm mồ hôi toàn thân chảy ra, giờ phút này trên người quả thật cảm giác dinh dính, có chút không thoải mái.
Hướng trong phòng tắm, nước ấm ào ào cọ rửa da thịt trắng nõn, Tiểu Thỏ đứng ở phía dưới vòi hoa sen đột nhiên phát hiện một ngày qua vô cùng nhanh, rõ ràng buổi sáng chính mình còn đang ở trong nhà thành phố Z, đến buổi tối vậy mà đã ở bên trong phòng Trình Chi Ngôn ở Nam Kinh.
Ngày mai...
Cô liền muốn trở lại trong ký túc xá.
Trước đó, ưm... Buổi sáng ngày mai cô đại khái sớm một chút rời giường, giúp Trình Chi Ngôn đem trong phòng bố trí một phen.
Tiểu Thỏ vừa tắm rửa vừa nghĩ những thứ này có hay không đều được, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không có chú ý cửa phòng tắm đã bị đẩy ra, Trình Chi Ngôn đang nghiêng dựa bên cạnh cửa, híp đôi mắt sâu thẳm an tĩnh nhìn sương mù trên cửa thủy tinh phòng tắm, bóng dáng yểu điệu hiện ra.
Tiểu Thỏ tắm sạch, khóe mắt đột nhiên liếc tới cửa tựa hồ có người, trong lòng cả kinh, theo bản năng quay đầu đi, cách cửa thủy tinh tràn đầy hơi nước liếc mắt một cái liền thấy Trình Chi Ngôn đang không nói được một lời đứng ở nơi đó.