Editor: Quỳnh Nguyễn
"Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ nhìn Đinh Tiểu Nhiễm đứng ở ven đường, cúi đầu mở miệng hô Trình Chi Ngôn một tiếng.
"Uh`m??" Trình Chi Ngôn cũng đã thấy được Đinh Tiểu Nhiễm, anh đánh cái đèn quẹo phải, liền hướng tới ven đường lại gần.
"Anh diễm phúc không ít a..." Tiểu Thỏ chậc lưỡi, đưa tay sờ sờ cằm chính mình, bỡn cợt nói.
" Đừng nói lung tung." Trình Chi Ngôn lườm cô một cái, xe đã ở trước mặt Đinh Tiểu Nhiễm ngừng lại.
Đinh Tiểu Nhiễm thấy xe Trình Chi Ngôn, trong đôi mắt nháy mắt tách ra ánh sáng rực rỡ, cô vội vã dẫm xuống giày cao gót 12 centimeter, đi đến ven đường, đưa tay kéo ra cửa xe phía bên khách, mới vừa mở miệng nói một câu: "Trình tổng, anh rốt cục..."
Sau đó, lời của cô liền nháy mắt dừng lại rồi.
Bởi vì cô thấy được Tiểu Thỏ ngồi ở vị trí phó tài xế.
Tiểu Thỏ đang ngửa đầu, mắt to ngập nước vụt sáng nhìn cô.
"... Sao cô ở chỗ này??" Đinh Tiểu Nhiễm sửng sốt, theo bản năng liền hỏi một câu như vậy.
"Chúng ta quân huấn kết thúc nha." Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn Đinh Tiểu Nhiễm, ngữ khí vui nói.
"..." Đinh Tiểu Nhiễm nhìn chằm chằm cô, trong lòng nhưng là đủ loại buồn bực, rất không dễ dàng Trình tổng nguyện ý tới đây đón cô cùng nhau về công ty, không thể tưởng được vậy mà nửa đường nhảy ra cái Trình Giảo Kim.
"Lên xe." Trình Chi Ngôn thấy cô ta kéo cửa tay lái phụ ra, hồi lâu không có động tĩnh gì, lông mi thanh tú liền nhịn không được nhíu lại, hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm thản nhiên nói.
"A......Được..."." Đinh Tiểu Nhiễm phục hồi tinh thần lại, vội vàng đóng cửa xe phía bên khách lại, đi đến khoang xe sau, mở cửa xe chui vào.
Trình Chi Ngôn chờ cô đóng cửa, dưới chân giẫm xuống chân ga, hướng tới phương hướng công ty chạy qua.
Đinh Tiểu Nhiễm yên lặng ngồi ở trên ghế sau, tính toán một hồi lâu, rốt cục thay khuôn mặt tươi cười vô hại hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Chị dâu, thật sự là xấu hổ, vừa rồi ánh sáng quá tối, em trong khoảng thời gian ngắn
không có nhìn thấy chị ngồi ở vị trí kế bên tài xế, chị đừng để ở trong lòng a."
"Tôi không để ở trong lòng." Tiểu Thỏ cười hề hề lên tiếng.
Vị tỷ tỷ này, cô lại muốn bắt đầu bới móc sao...
"Ai, cô nói trường học này cũng thật sự là, huấn luyện quân sự gì gì đó, tượng trưng một hai tuần lễ là được, nhất định phải thời gian dài như vậy a, suốt cả một tháng đứng dưới ánh mặt trời chói chang, cho dù là kem chống nắng cũng không giữ được a..." Đinh Tiểu Nhiễm vẻ mặt tiếc hận nhìn Tiểu Thỏ, lắc lắc đầu nói: "Một tháng không thấy được chị dâu, rõ ràng rám đen không ít so với mới vừa khai giảng a..."
Ni cô mã...
Tiểu Thỏ ở trong lòng yên lặng cảm khái một câu, cô đây là vòng vèo nói tôi quá đen, cho nên ngồi ở vị trí kế bên tài xế cô mới không có thấy đúng không??
Cho dù là tôi đen, tôi cũng không đến mức đen nhánh cùng xa Trình Chi Ngôn hòa hợp một khối đi??
"Không có việc gì." Tiểu Thỏ hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn về Đinh Tiểu Nhiễm cười cười nói: "Huấn luyện quân sự sao, luôn luôn phải được trải qua, chờ chính thức bắt đầu đi học, hai tháng che đậy liền trắng trở lại."
"Vậy sao."!" Đinh Tiểu Nhiễm vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ nói: "Ai nha, thật sự là hâm mộ chị dâu a, tuổi trẻ chính là tốt, giống em đầu năm đi đảo may mắn một chuyến, bất quá phơi nắng hai ngày trở về che nửa năm mới trở về màu da lúc đầu a."
"... Cái này xem cá nhân, xem cá nhân đi..." Tiểu Thỏ cảm thấy được chính mình đã không biết nên trở về cô cái gì rồi.