Editor: May
"Sở Sở, em như vậy không quá công bằng đi??" Hạ Phong nhịn không được ủy khuất nói với Lâm Sở Sở: "Bình thường anh gọi em theo cùng nhau ăn món cay Tứ Xuyên với anh, em luôn nói sợ chính mình ăn nhiều ớt sẽ đổ mồ hôi, sao lúc này vì Tiểu Thỏ em liền nguyện ý đi rồi??"
"Ai nha, ai biểu Tiểu Thỏ đáng yêu như vậy chứ." Lâm Sở Sở cười híp mắt, cô duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt Tiểu Thỏ.
Giọng nói mềm mại nói với Tiểu Thỏ: "Cô bé đáng yêu như vậy, em không tiện cự tuyệt yêu cầu em ấy nha, lại nói, Hạ Phong anh nếu là có một nửa đáng yêu của Tiểu Thỏ, em cũng không cự tuyệt anh đâu. Đúng không, Tiểu Thỏ??"
"Ách... Đúng vậy..." Tiểu Thỏ chỉ cảm giác mình bị cô ấy nhìn đến toàn thân cứng đờ, lúc tay cô ấy siết qua khuôn mặt mình, có mùi nước hoa như có như không, nhẹ nhàng thổi qua.
"Nhìn dáng vẻ của em, giống như là thích Tiểu Thỏ hơn thích anh nha..." Hạ Phong có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhìn Lâm Sở Sở trêu ghẹo nói.
"Đúng nha, em chính là thích Tiểu
Thỏ." Lâm Sở Sở thuận theo lời nói Hạ Phong, tựa như thực lại không phải thực, tựa như giả lại không phải giả tiếp một câu.
Tiểu Thỏ chỉ cảm giác lông tơ toàn thân mình dựng lên, trong lòng lộp bộp một chút.
Lúc cô nhìn sang Lâm Sở Sở lần nữa, lại phát hiện cô ấy đã tựa ở bên tai Hạ Phong, cười hì hì đang nói nhỏ với anh.
Cái kia...
Câu nói vừa rồi của cô ấy chỉ là nói cho vui thôi đi...
Cô ấy hẳn không phải là yêu song tính chứ??
Tiểu Thỏ kinh hoàng khiếp sợ nhìn Lâm Sở Sở một cái, kéo Chu Đậu Đậu bên cạnh, đi theo đằng sau Hạ Phong đi về phía cửa tiệm kia.
Lúc đến cửa tiệm, Hạ Phong thập phần thân sĩ kéo cửa ra, làm tư thế "mời" với ba nữ sinh đằng sau nói: "Ưu tiên phụ nữ."
Lâm Sở Sở cười cười với anh, bước chân xinh đẹp đi vào.
Tiểu Thỏ cũng cười cười với anh, đi theo đằng sau Lâm Sở Sở đi vào