Editor: May
Chu Đậu Đậu đỏ mặt, thẹn thùng nhìn Hạ Phong một cái, lúc đang chuẩn bị đi vào, Hạ Phong cười tủm tỉm mở miệng nói ra:
"Đậu Đậu, sao chỉ có một mình em không cười với anh??"
Mặt Chu Đậu Đậu liền càng đỏ hơn, cô ngẩng đầu lên, vẻ mặt cứng ngắc cười một cái với Hạ Phong, sau đó liền nhanh chóng chạy đi.
"Ha ha, thẹn thùng sao." Hạ Phong nhìn thân ảnh chạy thật nhanh vào của cô, nhịn không được lắc đầu cười, cô gái nhỏ này còn thật có ý tứ.
Bốn người bọn họ sau khi tìm cái bàn gần cửa sổ ngồi xuống, Hạ Phong liền bảo nhân viên phục vụ cầm thực đơn tới đây, sau đó rút ra hai phần thực đơn đưa cho Tiểu Thỏ và Đậu Đậu nói: "Đến, tùy tiện gọi, không cần tiết kiệm tiền cho anh."
Tiểu Thỏ tiếp nhận thực đơn, cười tủm tỉm nhìn Hạ Phong nói: "Thật sao?? Vậy anh để ý em gọi toàn món ăn trên thực đơn một lần không?"
Hạ Phong khẽ giật mình, khóe miệng giật giật, nhắm mắt nói: "Gọi đi, cùng lắm thì hôm nay anh thế chấp mình ở chỗ này!!"
"Ha ha ha, em nói giỡn, Hạ Phong, anh bị dọa sợ đến mặt đều
tái xanh." Tiểu Thỏ nhìn phản ứng của anh, nhịn không được cười lên.
Hạ Phong trừng mắt nhìn cô, một hồi lâu sau, lắc lắc đầu nói: "Thỏ Tử, em làm như vậy là không đúng, em cẩn thận anh đi tìm Trình Chi Ngôn nhà em, cáo trạng với cậu ấy, nói em bắt nạt anh!!"
"Ừ, đi đi." Tiểu Thỏ vừa gật đầu lật thực đơn, vừa nói với Hạ Phong: "Anh cảm thấy sau khi anh cáo trạng, Trình Chi Ngôn là đứng ở phía anh, hay là đứng ở phía em??"
"..."
Một câu nói, liền thành công khiến Hạ Phong á khẩu không trả lời được.
"Hai người đó, không thể liên tục bắt nạt anh như thế..." Hạ Phong lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói với Tiểu Thỏ.
"Chao ôi, biết rồi, biết rồi, em muốn cái này cái này cái này còn có cái này!!" Tiểu Thỏ vừa đáp lời vừa nhanh chóng chỉ hình ảnh trên thực đơn nói.
Nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh bọn họ vừa gật đầu vừa ghi xuống những món Tiểu Thỏ gọi.
Sau khi Tiểu Thỏ gọi xong, liền quay đầu đi nhìn Chu Đậu Đậu ngồi ở bên cạnh mình, "Đậu Đậu, cậu có thấy cái gì muốn ăn không??"