Trà Trà chưa bao giờ chịu qua cảnh cáo nghiêm khắc như thế, chủ nhiệm giáo dục bộ mặt nghiêm khắc, đôi mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm cô, đem toàn thân cô đánh giá từ trên xuống dưới một lượt.
Trà Trà cúi mặt, nghĩ thầm chú ấy ắt hẳn sẽ không lừa cô.
Cô nói: "Chú của em hôm nay sẽ đến.
"
Chủ nhiệm giáo dục tạm thời tin tưởng lời cô nói, nhưng mà sắc mặt vẫn khó coi như cũ, lên tiếng cảnh cáo: "Em không được thuê người giả làm phụ huynh đâu nhé.
"
Bà làm chủ nhiệm giáo dục nhiều năm như vậy, cũng không phải chưa từng thấy qua tình huống học sinh tìm người giả làm phụ huynh.
Trà Trà cúi đầu không nói lời nào, bắt đầu lo lắng nếu bị giáo viên phát hiện chính mình giở trò lừa đảo thì phải làm sao bây giờ?
Buổi chiều sau khi hết tiết một, xe của Giang Thừa Chu đi vào trường học, Cayenne màu đen, khiêm tốn nhưng cũng rất xa hoa.
Ông ấy chỉ dẫn theo tài xế, không mang theo vệ sĩ.
Lãnh đạo trường học nghe nói Giang Thừa Chu tới, sửng sốt thật lâu, vị đại nhân vật Giang gia này tới thăm, làm cho bọn họ cảm thấy thật bất an.
"Sao lại thế này?!"
Chủ nhiệm giáo dục đen mặt: "Con gái của Giang tổng bị người khác bắt nạt, Giang tổng hẳn là vì chuyện này tới.
"
Hiệu trưởng đối với việc này rất không vừa lòng: "Không thể để chuyện này xảy ra một lần nữa, cô nhất định phải nghiêm túc xử lý, phải cảnh cáo nghiêm khắc học sinh đó.
"
Chủ nhiệm giáo dục gật gật đầu: "Được.
"
Chờ phụ huynh của Sở Trà tới, bà nhất định phải để phụ huynh đem cô về nhà dạy dỗ lại thật tốt.
Giang Nhuyễn còn không biết ba cô ta tới, đang ở trong phòng học cùng bạn học khoe khoang.
Giang Thừa Chu trực tiếp đi đến văn phòng, chủ nhiệm giáo dục khách khí nói: "Giang tổng, đều là hiểu lầm của mấy đứa trẻ, chúng tôi nhất định sẽ nghiêm túc xử lý, không để cho con gái ngài bị ủy khuất.
"
Giang Thừa Chu tây trang giày da, biểu tình lãnh đạm ngồi xuống, ông nhướng mày: "Con gái của tôi?"
Ông còn chưa có đem Trà Trà về Giang gia, theo lý thuyết còn không có người biết.
Chủ nhiệm giáo dục tự mình rót cho ông một ly trà: "Giang tổng yên tâm, bạn học Giang Nhuyễn ở trường học biểu hiện rất tốt, tình huống hiện tại cũng không phải là em ấy sai.
"
Bà nói xong liền lạnh mặt: " Ngài đợi tôi một chút, tôi đi gọi Sở Trà ban một tới đây, để em ấy gặp mặt xin lỗi Giang tổng đàng hoàng.
"
Giang Thừa Chu sắc mặt hoàn toàn lạnh xuống dưới, chủ nhiệm giáo dục tóm tắt sự việc lại với ông 1 lần, ông chỉ cần động não một chút liền đoán được là chuyện gì xảy ra.
Trà Trà tính tình mềm mại như vậy, sao có thể đẩy người?
Ngược lại là Giang Nhuyễn mấy năm nay bị người trong nhà sủng có chút không biết trời cao đất dày, thật sự đem chính mình trở thành thiên kim tiểu thư, kiêu căng ương ngạnh, hoành hành ngang ngược.
Hiện tại còn vểnh mũi lên mặt bắt nạt con gái ông?
Giang Thừa Chu cười ra tiếng.
Chủ nhiệm giáo dục bị ánh mắt lạnh lùng của ông làm cho bị kinh sợ.
Trà Trà bị chủ nhiệm giáo dục gọi vào văn phòng, đã chuẩn bị thật tốt việc bị mắng, cô nghĩ thầm mắng thì mắng chửi thì chửi đi, nhịn một chút cũng liền qua.
Trong văn phòng, cô lại thấy người chú mà hôm qua cô mời đến.
Trong lòng có điểm cao hứng, ông ấy không có lừa cô.
Cô ngước mắt, sau đó nói: "Cô giáo, đây là chú của em.
"
Chủ nhiệm giáo dục sắc mặt sững sờ, không đúng, đây không phải cha của Giang Nhuyễn sao?
Giang Thừa Chu đứng lên, đôi mắt lạnh lẽo nhìn bà, mặt vô biểu tình mà nói: "Tôi là phụ huynh của Trà Trà, vừa rồi cô nói tôi cũng đại khái hiểu rồi, hành lang của trường học đều có camera, nếu là trường học làm Trà Trà bị oan, tôi khẳng định muốn truy cứu.
"
"Giang tổng!.
.
"
Giang Thừa Chu thô bạo đánh gãy lời của bà: "Cho dù là Giang Nhuyễn, phạm sai lầm liền phải phạt, cứ theo như lời của cô giáo lúc trước mà làm theo đi.
"
Viết bản kiểm điểm, đình chỉ học một thời gian.
Chủ nhiệm giáo dục trăm triệu không thể ngờ được Giang tổng hôm nay thế nhưng là đến chống lưng cho Sở Trà? Thế quái nào trên đời này lại có người giúp đỡ người ngoài mà không giúp đỡ con gái của mình?
Bà xấu hổ mà cười hai tiếng: "Giang tổng, chuyện này có thể hay không! ! "
Giang Thừa Chu trước nay đều không coi Giang Nhuyễn là con gái của ông, là những người Giang gia khác vì muốn dỗ mẹ ông cao hứng nên mới nhận nuôi mà thôi.
Ông không chút để ý nói: "Cứ như vậy đi, cũng mong cô xin lỗi Trà Trà.
"
Nghĩ đến con gái tối qua vì bị gọi phụ huynh mà sợ đến mức rơi nước mắt, Giang Thừa Chu hiếm khi lại tức giận, người nào dám khinh bỉ con gái của ông?
Chủ nhiệm giáo dục sắc mặt thay đổi, mặc dù không tình nguyện nhưng cũng phải trơ mắt làm theo, bà chỉnh lại khuôn mặt hiền từ, rồi nở một nụ cười hiền lành với Trà Trà: "Bạn học Sở Trà, trước kia là do cô hiểu nhầm em, bây giờ cô đã biết chân tướng, xin lỗi em.
"
Trà Trà ngây ngốc.
Không bị ai mắng thật tốt ô ô ô.
Không bị cúi đầu xin lỗi cũng thật sự rất hạnh phúc.
Cô nói: "Vâng ạ.
"
Hiện tại là thời gian lên lớp, ra khỏi văn phòng, hành lang cũng không có người nào.
Trà Trà dừng lại bước chân, ngẩng đầu nhìn về phía ông, sau đó lấy ra một viên kẹo đặt vào tay ông: "Chú, chuyện ngày hôm nay cháu cảm ơn ạ, cháu mời chú ăn kẹo.
"
Giang Thừa Chu nhận lấy viên kẹo mềm của con gái đưa, trong lòng cũng ngọt giống như ăn mật nói: "Trà Trà lần sau có bị người khác bắt nạt, thì đều phải nói với chú nhé.
"
Trà Trà: "Vì cái gì lại phải nói với chú? Chú lại không phải là ba của cháu!"
Giang Thừa Chu bị nghẹn không thể nói lên lời ông hỏi: "Vậy cháu có muốn có ba không?"
Trà Trà rũ đầu: "Cháu không muốn, mẹ nói ba đã mất rồi.
"
Giang Thừa Chu vừa tức vừa hận, Sở Thanh Ánh vậy mà dám nhẫn tâm nói với con gái là ông đã chết.
Trà Trà chu miệng nhỏ lầu bà lầu bầu: "Hơn nữa cháu cũng quen rồi.
"
Cô đã quá quen với việc bị bắt nạt.
Bị người cười nhạo, lúc chơi trò chơi sẽ bị nhằm vào.
Giang Thừa Chu đau lòng đôi mắt đều đỏ, ông ngồi khom lưng xuống, nắm lấy tay Trà Trà, hai tròng mắt lạnh như băng lại vì cô mà nhu hòa: "Về sau chú sẽ bảo vệ cháu"
Trà Trà có chút ngượng ngùng, cô nói: "Cảm ơn chú, chú đúng là người tốt.
"
Ánh mắt của mẹ thật không sai.
"! ! "
Trà Trà không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, sợ chậm trễ công việc của ông, cô nói: "Chú, chú mau đi làm việc của mình đi.
"
Xong cô lại có chút lo lắng hỏi: "Chú hôm nay hẳn là xin nghỉ đi? Sẽ không bị ông chủ đuổi việc chứ?"
"Xin nghỉ.
"
"Vậy là tốt rồi, chú nên nỗ lực làm việc, Trà Trà cũng sẽ học tập thật tốt.
"
Giang Thừa Chu có điểm luyến tiếc rời xa con gái, hận không thể đem mười mấy năm thiếu hụt trước đây, đều bồi thường lại.
Con gái bảo bối của ông, ngoan ngoãn đến mức làm ông phải đau lòng.
Ông không cần con gái hiểu chuyện đến như vậy, ông càng hy vọng cô có thể giống như một đại tiểu thư tùy hứng.
Giang Thừa Chu trước khi đi sờ sờ mặt cô: "Chú phải đi rồi, ngày mai gặp lại.
"
"Ngày mai gặp lại ạ.
"
*
Sau khi kết thúc sự việc gọi phụ huynh Trà Trà lại khôi phục dáng vẻ vô ưu vô lo không có phiền não, đi học nghiêm túc nghe giảng, tan học liền đi tìm Thẩm Chấp nói chuyện.
Nhưng là mấy ngày nay, cô đi tìm Thẩm Chấp, phát hiện hắn luôn cãi nhau với bạn cùng bàn.
Hai người ồn ào nhốn nháo, có đôi khi vào giờ học rồi mà bọn họ vẫn còn cãi nhau inh ỏi, sau đó bị giáo viên tức giận gọi đứng dậy, phạt ra ngoài cửa đứng.
Trà Trà vóc dáng nhỏ nhắn, liền ngồi ở hàng thứ hai