Edit: Ana
Beta: HuynM
-
Vu Cố nâng cánh tay lên một chút, đó là độ cao mà cô không thể với tới.
Trước kia Trà Trà chỉ cảm thấy có chút thèm máu, nhưng bây giờ nó lại thành không thể kìm chế được.
Hàm răng nghiến chặt vào nhau, nếu không phải cô còn sợ anh thì cô thật sự muốn nhào lên cắn lấy anh.
Cô liế/m liế/m môi, bị mùi hương hấp dẫn trên người anh mê hoặc, sốt ruột dậm chân, cúi đầu chôn ở cổ anh ngửi mùi, uống rượu độc giải khát.
Vu Cố để mặc cô tùy tiện làm bậy trên người, cười nhìn cô, nhàn nhạt hỏi: “Cô đang làm cái gì vậy?”
Trà Trà cũng không biết là chuyện gì sảy ra.
Cô chỉ là quá thèm.
Rất muốn ăn.
Muốn cắn một ngụm.
Càng ngày càng muốn, cô sẽ khóc mất nếu không được ăn.
Trà Trà chết không thừa nhận, cô chỉ nói: “Tôi muốn!.
Không đúng, tôi chỉ hơi tò mò máu có vị gì thôi.
”
Vu Cố chợt nhận ra, ánh mắt bình tĩnh dừng lại trên mặt cô, anh nói: “Tủ lạnh có túi máu, muốn ăn thì tự đi lấy, không phải sẽ biết ngay sao?”
Đây thực sự là một ý kiến hay.
Trà Trà cổ họng nuốt khan, đôi mắt đen láy nhìn ngón tay cái đầy máu của anh, chảy n/ước miếng một cái, bụng cô đói đến mức kêu lên.
Cô nói: “Tôi muốn nếm thử máu của anh.
”
Vu Cố nói: “Máu của ta rất quý, cô muốn lấy gì trao đổi?”
Trà Trà vừa nghe thấy câu này, liền ủ rũ.
Cô hai bàn tay trắng, ngay cả váy trên người đều là của anh.
Một lúc sau, đột nhiên, Trà Trà lôi chiếc vali đã ố vàng dưới gầm giường ra trước mặt, cô ngồi xổm xuống, mở vali và tìm thấy một vài đồng xu từ một chồng quần áo trắng và sờn.
Cô gái nghiến răng đặt số tiền tiết kiệm duy nhất mà mình có vào lòng bàn tay anh, đỏ mặt nói: "Thưa ngài, số tiền này có đủ không?"
Với ba đồng chỉ có thể mua được vài ổ bánh mì cứng như đá ngoài chợ.
Vu Cố liếc nhìn xuống những đồng tiền trong lòng bàn tay, lặng lẽ nắm lòng bàn tay lại và cho những đồng xu vào túi,anh giả vờ là người rộng lượng và có vẻ rất biết thông cảm, anh nói: “Nếu muốn như vậy thì nếm đi.
”
Trà Trà vui mừng ra mặt, gấp không chờ nổi.
Vu Cố bảo cô há mồm, cô liền ngoan ngoãn mở miệng, hai cái răng nanh rất đáng yêu.
Anh đưa ngón tay nhợt nhạt đẫm máu cho cô, giọng nói như lời dụ dỗ từ vực thẳm: "Nào, cắn đi.
"
Trà Trà nắm lấy ngón tay của anh, như thể sợ rằng anh sẽ chạy mất trong giây tiếp theo.
Cô nghĩ cô sẽ ghét nó giống những gói máu trong tủ lạnh, nhưng khi cô nếm thử một cách cẩn thận thì thật sự có hương vị rất tuyệt.
Mỹ vị nhân gian, thơm ngọt ngon miệng.
Cô muốn ăn nhiều hơn nữa, nhưng chủ nhân của bàn tay không dễ dàng cho cô toại nguyện.
Người đàn ông đợi cô ăn gần hết, anh mới nhẹ nhàng rút ngón tay cái ra, âu yếm xoa đầu cô, "Được rồi, ba đồng chỉ có thể nếm được như vậy.
"
Trà Trà vẫn liế/m miệng, mặc dù ăn không đủ no, nhưng cô cảm thấy ham m/uốn máu đã giảm đi rất nhiều.
Cô chợt thấy nhẹ nhõm, xem ra cô vẫn bình thường, vẫn là một cô gái loài người.
Tâm tình của cô rộng mở thông suốt, cô nói: “Tôi có thể xuống lầu ăn một chút gì không?”
Vu Cố không cản cô, “Đương nhiên có thể.
”
Trà Trà lại hỏi: “Vậy còn, lúc anh không ở đây, tôi có thể đi ra vườn ngoài của lâu đài để đi dạo không?”
Lâu đài quá lớn, đi một ngày vẫn không xong.
Trà Trà bị đưa đến nơi này để làm đồ ăn đã gần hai tháng, nhưng hầu như cô chỉ toàn ở trên lầu, ở trong phòng của chính mình, dường như thấy rất ít cảnh vật bên ngoài.
Trời đông giá rét đã qua, hiện tại đã là mùa xuân.
Trà Trà rất muốn ra ngoài đi dạo.
Vu Cố trầm tư vài giây, gật đầu đồng ý, “Nhưng cô phải đi cùng với quản gia thì mới được ra vườn, cô là thức ăn của ta, nếu cô chạy mất, ta sẽ đói chết.
”
Trà Trà nhìn anh với ánh mắt thành thẩn: “Tôi sẽ không chạy, tôi không biết đường, tôi cũng không có tiền.
”
Lúc nãy cô đã đưa hết số tiền cô có cho thân vương đại nhân rồi.
Người đàn ông vừa lòng gật gật đầu, “Ta biết rồi, cô ngoan lắm.
”
Sau khi Trà Trà xuống lầu, người hầu làm trong phòng bếp đã chuẩn bị bữa tối và bánh ngọt cho cô.
Ăn no rồi cô mới tranh thủ trời nắng mà đi tới tòa lâu đài gần khu vườn.
Giữa trưa nắng gắt, những ma cà rồng đều đang nghỉ ngơi ở trong vườn, còn ma cà rồng cao cấp thì ở trong một nơi khác.
Trà Trà tự do tắm mình dưới ánh mặt trời, không sợ hãi ánh sáng chói mắt một chút nào.
Cô hoàn toàn thả lỏng cơ thể, cô vẫn là một con người, không phải một ma cà rồng luôn cần túi máu mới có thể tồn tại, cô chỉ là đột nhiên có hứng cảm thấy thích máu của thân vương đại nhân mà thôi.
Khi nếm được rồi, cũng không tò mò nữa.
Phí lệ Alice không biết từ khi nào bắt đầu nhìn chằm chằm Trà Trà, không phải ai cũng có thể kiên nhẫn ôm cây đợi thỏ một hai tháng, từ nhỏ cô đã có nguyện vọng là gả cho thân vương đại nhân, giờ lại đột nhiên bị người khác chen chân vào, hơn nữa lại còn là một con người thấp hèn, dù thế nào cô cũng sẽ không chịu khuất phục.
Phí lệ Alice đội mũ, mặc váy công chúa, vênh váo tự phụ xuất hiện ở trước mặt cô, ánh mắt khinh miệt và khó chịu nhìn cô từ trên xuống dưới đánh giá sơ qua.
Bộ dạng không tồi lắm.
Về mùi thì máu cô dường như cũng rất ngon ngọt.
Ánh mắt của Phí lệ Alice dần dần trở nên nham hiểm, lạnh lùng nhìn chăm chú vào cô, giọng điệu giống như nói chuyện với người hầu trong nhà, “Cô là con người mà thân vương đại nhân giữ lại sao?”
Trà Trà không quen cô ấy.
Cô gái trước mắt, xinh đẹp tuyệt trần, sát khí nghiêm nghị.
Trà Trà nhanh trí phủ nhận, “Chắc không phải tôi đâu.
”
Alice cười lạnh hai tiếng, “Không phải cô thì còn ai vào đây?”
Trà Trà dựa vào trí nhớ mà suy đoán, “Có lẽ còn sẽ có cô gái loài người khác, do cô chưa thấy thôi.
”
Lúc trước cũng không phải chỉ có mình cô được gửi đến tòa lâu đài làm thức ăn cho thân vương đại nhân.
Đến nỗi sau đó có bao nhiêu người bị bắt lại, cô cũng không biết, dù sao cô cũng chưa từng hỏi qua.
Alice có vẻ như đã bị cô đánh lừa trong giây lát, tin lời cô nói.
Nhưng sau khi nghĩ kĩ, cô không hề nghe thấy rằng có bất kì cô gái nào khác trong lâu đài.
Vì vậy, cô gái loài người lọt vào mắt xanh của thân vương đại nhân, được giữ lại trong lâu đài, sủng ái vô độ, chính là người trước mặt cô.
Ánh mắt Alice lập tức trở nên hung ác, cô bỗng nhiên tiến lên, bóp cổ Trà Trà, năm ngón tay ra sức bóp chặt.
Hầu gái thấy thế thì hoảng hốt, cho dù có sợ cô gái tàn bạo này, cô cũng vẫn run run rẩy rẩy đi lên trước, mở miệng khuyên nhủ: “Cô Alice, thân vương đại nhân rất cưng chiều cô gái này, nếu biết cô có hành động bất kính, nhất định sẽ tức giận.
”
“Thân vương đại nhân không thể nào vì một con người mà phạt tôi được.
”
Bọn họ là gia tộc Phí Lệ, là người ủng hộ trung thành nhất của thân vương đại nhân.
Làm sao sẽ bởi vì một con người mà sinh ra mâu thuẫn được chứ.
Alice muốn cho người không biết sống chết mà câu dẫn thân vương đại nhân trả giá thật đắt.
Alice vốn dĩ muốn bóp ch/ết cô, nhưng mà bây giờ cô lại thay đổi chủ ý.
Cô đổi lại muốn nếm thử máu